Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 157. Kỳ tài Phương Thốn

Chương 157. Kỳ tài Phương Thốn


Thật lâu sau, những câu sau đó mới nhàn nhạt được vang lên:
-Rốt cuộc là đã lấy được cái gì hả?


Trong thuyền vươn ra một thanh chèo thuyền, đến một điểm trên mặt nước, chiếc thuyền nhỏ đó đột nhiên lao đi như một mũi tên rồi biến mất trong sương mù.
-Thiên Đạo Bí Phủ…
-Bản Nguyên Thiên Tâm sao?
Tại Phương phủ, Phương Thốn im lặng lắng nghe Tiểu Thanh Liễu kể lại cuộc đối thoại mà hắn ta đã lén nghe được, lông mày hắn ta cau chặt lại.
Tiểu Thanh Liễu gật đầu nói:
-Bọn họ rất cảnh giác, ta cũng không dám đến gần quá, chỉ nghe được vài câu mà thôi. Nhưng mà về chuyện kinh văn này ta đã nghe được rất rõ ràng, bọn họ nói đây là một bộ phế… à, là đại công tử tự viết ra, tất nhiên không thể nào giống những gì mà bọn họ nói, là một bộ phế kinh được. Chỉ là ta cũng cho rằng, có thể là do lúc đại công tử còn sống thời gian quá gấp rút, nên còn chưa kịp viết xong hết. Bọn người kia cũng không ai tu luyện thành công, vậy thì công tử ngài…
-Là bọn họ cố tình để ngươi nghe thấy!
Phương Thốn cau mày nói với Tiểu Thanh Liễu.
Tiểu Thanh Liễu cũng cau mày, có chút nản lòng nói:
-Ta cũng nghĩ như vậy, nếu đã là như vậy thì những lời mà bọn họ nói càng không thể tin được!
-Nếu đã là như vậy thì những gì mà bọn họ nói có thể tin được!
Phương Thốn nhìn bộ kinh văn vừa lấy ra từ trong cái hộp, qua một lúc lâu mới trầm giọng nói:
-Bọn họ cũng đoán được trong lòng ta chắc chắn sẽ có hoài nghi nên mới cố ý để ngươi nghe được và sau đó đem tất cả nguyên nhân nói lại hết cho ta nghe. Tuy rằng đây cũng coi là một bí mật, nhưng cũng không khó để xác minh. Mục đích của hắn kỳ thực là muốn ta tu hành loại công pháp này. Cho nên về chuyện này hắn ta không cần thiết phải nói dối ta…
-Có một câu hắn ta nói rất đúng…
-Nếu quyển kinh văn này là do huynh trưởng của ta viết ra, nó đã đến được tay của ta rồi thì ta nhất định phải nghiên cứu một chút mới được!
-…
-…
Tiểu Thanh Liễu muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nghĩ đến những giáo huấn mà hằng ngày công tử đã dạy, nên vào lúc này hắn ta cũng không dám phát biểu ý kiến gì.
-Sau cái tin tức về cái chết của huynh trưởng, cái tên gia hỏa xuất hiện ở thành Liễu Hồ này, rốt cuộc là ai chứ…
Trong suy nghĩ của Phương Thốn không khỏi lóe lên một tia nghi hoặc:
-Hắn ta ở lại đây với mục đích gì?
-Lam Sương tiên sinh vì để giúp mình vào được Quận Tông nên đã truyền dạy cho mình Nguyệt Hoa Bảo Thân của Cửu Tiên Tông. Còn hắn ta thì lại nhân lúc này vội vàng gửi cho mình Vô Tương Kinh do huynh trưởng của mình đã viết. Nói như vậy, hắn ta không ngừng bí mật theo dõi mình, như cái gai sau lưng, rốt cuộc hắn ta là ai chứ?
-…
-…
Qua một lúc lâu sau, cuối cùng Phương Thốn cũng thở dài ra một hơi và quyết định để những thắc mắc này qua một bên trước.
Sau khi Tiểu Thanh Liễu và những người khác lui xuống, hắn ta mới nghiêm túc cầm bộ kinh văn bìa trắng đó lên xem, những dòng chữ vô cùng quen thuộc.
Đây chính là nét chữ của huynh trưởng, chỉ cần nhìn một cái thôi là Phương Thốn có thể nhận ra.
Chỉ là bộ kinh văn này không phải là bản gốc của Vô Tương Kinh mà năm đó huynh trưởng đã viết, mà là nhờ một số thủ đoạn của luyện khí sĩ in nó ra. Từ những gì mà Tiểu Thanh Liễu nghe lén được, có thể đoán ra rằng bộ kinh văn mà năm đó huynh trưởng chính tay viết sớm đã bị Tiên đế hoặc là chư vị Thần Vương lấy đi rồi. Nội dung của bộ kinh văn này cũng tuyệt đối không phải chỉ có một người đọc qua. Bọn họ đã sớm tìm vô số luyện khí tiên miêu có thiên tư tốt đến để tu luyện bộ kinh văn này, với mong muốn có thể từ trong đó phát hiện ra bí mật nào đó…
Phương Thốn im lặng ngồi đó, trong đầu lóe lên vô số suy nghĩ.
-Bởi vì bọn họ muốn xem xem mình có thể dùng bộ kinh văn này để tu luyện ra một môn đạo nào khác không, thế nên kinh văn này có lẽ là đồ thật!
-Nhưng mà bao nhiêu là đại nhân vật cũng đã cho rằng đây chỉ là một phế kinh, thế thì làm sao mà mình có thể tham ngộ được thứ gì đó mới trong này được hả?
-Bọn họ cố ý đề cập đến việc huynh trưởng từng đến một nơi gọi là Thiên Đạo Bí Phủ và đã ở đó nhìn thấy Bản Nguyên Thiên Tâm. Vậy Thiên Đạo Bí Phủ này rốt cuộc là ở đâu? Cái gọi là Bản Nguyên Thiên Tâm kia sau khi nhìn thấy thì có thể phát hiện ra được huyền cơ gì?
-…
-…
Sau một hồi trầm mặc, hắn ta mới đứng dậy uống một tách trà lạnh để bản thân bình tĩnh lại. Sau đó, đặt lên một góc trái bên trên thư án, từ từ mở ra bộ kinh văn mà huynh trưởng đã tự tay suy diễn ra - Vô Tương Bảo Thân Kinh…
-Vô hình vô tượng, là vì thiên đạo…
-Nhân nãi thiên địa chi linh, nhất khí hệ vu thiên địa, lãnh lược âm dương đạo chuyển…
-…
-…
-Thì ra là vậy…
Chỉ cần lật qua một vài trang, Phương Thốn đã có thể xác định được rồi.
-Vô Tương Bảo Thân Kinh này thực sự là một bộ liên quan đến việc tu luyện pháp môn của Bảo Thân. Ở một mức độ nào đó, đây không khác gì Lưu Ly Ngọc Thân của Cửu Tiên Tông, là Bảo Thân cơ bản nhất của Đại Hạ và Phật môn Kim Thân, đạo môn Ngọc Thân. Những gì được ghi lại trong đây cũng chỉ là một loại phương pháp để tu luyện Bảo Thân mà thôi. Và mượn pháp môn này để tu luyện thành Bảo Thân, đó cũng chính là những gì mà bộ kinh này nhắc đến… Vô Tương Bảo Thân!
Nhưng cũng chỉ lật qua vài trang, Phương Thốn đã hiểu ra tại sao những người kia lại nghĩ rằng đây chỉ là một bộ phế kinh mà thôi!
Bởi vì ngay từ khi bắt đầu, pháp môn này cũng đã nói rõ, tu luyện Vô Tương Bảo Thân chính là phải khí tẩu chư thiên, tham hợp nhật nguyệt âm dương!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất