Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 313. Như lửa, như máu

Chương 313. Như lửa, như máu


Vào lúc này nữ Thần Vương nhìn hắn, trên thân nàng dường như đang tỏa ra một luồng uy áp như thủy triều, khiến cho tận sâu trong thần hồn của Phương Thốn cảm thấy kính sợ, vô thức muốn dời ánh mắt đi, nhưng hắn hơi cắn răng, chăm chú ngẩng đầu nhìn hai mắt của nữ Thần Vương, chờ đợi câu trả lời của nàng...
-Thật ra lần này ta tới vốn chính là muốn nhìn ngươi một chút, cũng để hỏi ngươi một vấn đề.
-Mời nói.
Nữ Thần Vương chăm chú nhìn Phương Thốn, chậm rãi mở miệng:
-Ngươi có hai lựa chọn, lựa chọn thứ nhất chính là ngươi cùng ta về Nam Hoàng, người nhà cũng mang theo đi, ta sẽ bảo đảm ngươi một đời vô lo, cũng có thể truyền thụ cho ngươi thần thông pháp môn, nhưng có một điều kiện chính là bắt đầu từ lúc đó, ngươi không được tìm hiểu nguyên nhân cái chết của huynh trưởng ngươi nữa, thậm chí còn phải quên hắn đi, coi như là không có vị huynh trưởng này.
Phương Thốn khẽ nhíu mày, nói:
-Tại sao?
Nữ Thần Vương thản nhiên nói:
-Bởi vì khi ngươi theo ta thì bất kể ngươi có cố gắng như thế nào, nhiều nhất cũng chỉ có trở thành một ta thứ hai, mà chỉ có thực lực giống ta thì căn bản ngươi không có tư cách tìm hiểu chuyện này, nếu ngươi biết chuyện này thì ngược lại đối với ngươi là chuyện xấu...
Phương Thốn nghe vậy, chậm rãi thở ra, nói:
-Lựa chọn thứ hai là gì?
Nữ Thần Vương nói khẽ:
-Lựa chọn thứ hai đương nhiên là nói tất cả những gì ta biết cho ngươi.
Phương Thốn nói:
-Ta chọn lựa chọn thứ hai.
Nữ Thần Vương giật mình, nói:
-Ngươi đừng xem ta như trò đùa.
Phương Thốn bỗng nhiên cười, đứng dậy, cúi thấp thi lễ với nữ Thần Vương rồi nói:
-Ta là đệ đệ duy nhất của huynh ấy.
Nữ Thần Vương nhìn vẻ mặt này của Phương Thốn, dường như hơi sững sờ.
Một lát sau, nàng mới bỗng cười một tiếng, dường như có chút tự giễu, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
-Quả nhiên không hổ là người của Phương gia...
Nhấc bình rượu lên, nàng chậm rãi uống một hớp, sau đó ngồi thẳng người, sắc mặt hơi nhíu lại. Nàng giống như biến trở về vị nữ Thần Vương cao cao tại thượng lúc đầu, thần sắc có chút lười biếng nhìn sang phía Phương Thốn, nhẹ giọng cười nói:
-Việc của huynh trưởng ngươi không phải ai cũng có tư cách biết đến, điều này cũng không liên quan đến thân phận, mà là những chuyện này quá nặng, chỉ sợ khi tiến nhập vào nội tâm thì sẽ làm ngươi tan nát cõi lòng..
-Cho nên trước khi ta nói cho ngươi biết thì ngươi phải đi làm một chuyện trước, làm xong rồi quay lại hỏi ta.
Phương Thốn nhíu mày:
-Vì sao?
Nữ Thần Vương uể oải cười nói:
-Bởi vì ta cần xác định xem ngươi có bao nhiêu bản lãnh, một khi biết thì có phải là tự hại chết chính mình hay không.
Ánh mắt nàng nhìn Phương Thốn, nói:
-Ngươi càng chứng minh được bản lãnh của mình thì chuyện ta nói cho ngươi sẽ càng nhiều hơn một chút, đương nhiên ngươi cũng đừng nghĩ đến việc bàn điều kiện với ta, bởi vì ở mức độ nào đó mà nói thì việc ta không nói gì cho ngươi, đối với ngươi mới là tốt.
Phương Thốn nghe xong, thật lâu sau mới nhẹ nhàng gật đầu, cười nói:
-Thần Vương muốn ta làm chuyện gì?
Nữ Thần Vương nhìn hắn, nói:
-Ở Ô Nha Sơn có một con chó, ngươi đi làm thịt nó đi.
-Ô Nha Sơn? Là con Khuyển Ma kia?
Trong tâm Phương Thốn khẽ động, nhìn phía nữ Thần Vương nói:
-Vì sao lại thế?
Nữ Thần Vương nhìn thấy ánh mắt của Phương Thốn, thấp giọng nói ra:
-Bởi vì điều này đại biểu cho việc người khác đang vũ nhục Phương gia ngươi.


Nghe thấy lời này, sắc mặt Phương Thốn lập tức trầm xuống.
Hắn biết lúc mai táng huynh trưởng mình, kỳ thật triều đình từng phái người tới phúng viếng, mà người lúc ấy đại biểu cho tiên điện tới phúng viếng chắc chắn sẽ không chỉ là một vị thái giám. Với chút bản lĩnh của Tiểu Thanh Liễu thì cũng không thể thăm dò được thông tin của những người này, nhưng hắn có thể đoán được một chút. Hắn nghĩ rằng có lẽ đối phương chỉ là có chút bất mãn với Phương gia, nhưng lại không nghĩ tới, đối phương lại làm ra chuyện như vậy.
Lúc này nữ Thần Vương cũng đang nhìn Phương Thốn.
Nàng nói khẽ:
-Bây giờ con chó kia rất hung dữ, nếu như ngươi cảm thấy miễn cưỡng thì có thể không làm.
Sắc mặt Phương Thốn trở nên bình thường, cười nói:
-Cũng không phải chuyện lớn gì, không cần nghiêm trọng như vậy.
-Thái độ này không tệ.
Nữ Thần Vương nhìn Phương Thốn một chút, nhẹ nhàng thở dài, đặt vò rượu sang một bên:
-Ta cũng nên đi rồi.
-Ta đưa ngươi đi.
Phương Thốn vội vàng đứng dậy, cười hỏi:
-Không biết Thần Vương muốn đi đâu?
-Ngươi làm chuyện của ngươi, ta làm chuyện của ta.
Nữ Thần Vương cười cười, nói:
-Có người hại chết tướng chủ dưới tay ta, đương nhiên là ta muốn đi hỏi hắn một chút.
-Tướng chủ?
Phương Thốn nghe lời này, tâm thần hơi đổi, trong nháy mắt nghĩ đến rất nhiều việc: "Tướng chủ dưới tay nàng hẳn là bị ông chủ Tần giết đi, nàng sẽ không đi hỏi ông chủ Tần chứ? Chắc không phải đâu, nhân mạng kia hẳn là nên tính trên đầu mình, mà khi nàng vừa đến đã nói cho mình biết vị tướng chủ kia cũng không phải do nàng phái tới, như vậy hẳn là có người lợi dụng tướng chủ của nàng?"
"Cho nên hiện tại nàng đi tìm người trên thực tế chính là tìm người lúc trước muốn gây bất lợi đối với Phương gia ta?"
"..."
"..."
Nữ Thần Vương nhìn biểu lộ của Phương Thốn thì biết hắn đã hiểu được ám hiệu của mình, trên mặt lộ ra chút ý cười, nói khẽ:
-Xem ra ngươi so với tên ngốc Phương Xích nghe cái gì cũng không hiểu kia thì thông minh hơn rất nhiều, cố gắng có thể sống lâu hơn hắn một chút.
Phương Thốn cười nói:
-Chuyến đi này Thần Vương dự định như thế nào?
Trên mặt nữ Thần Vương lộ ra dáng vẻ tươi cười, nói:
-Nếu như dựa vào thói quen trước đó của ta thì kẻ nào dám hại chết một người của ta, vậy thì bất kể chuyện gì ta cũng phải giết mười người của hắn mới được, khi huynh trưởng ngươi còn sống cũng khuyên bảo ta mấy lần rằng không nên giết nhiều người như vậy...
Phương Thốn liền giật mình:
-Thần Vương nghe theo sao?
Nữ Thần Vương nhìn hắn, cười nhạt một tiếng, nói:
-Từ đó về sau, mỗi lần ta đều giết tối thiểu hai mươi tên.
Phương Thốn:
-...
-Hiện tại dù sao huynh trưởng ngươi cũng đã chết.
Nữ Thần Vương nở nụ cười, nói:
-Khi hắn còn sống ta đối nghịch với hắn, giờ hắn chết rồi thì cũng nên cho hắn một chút thể diện, có lẽ không cần giết nhiều như vậy, chín tên là đủ rồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất