Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 330. Thủ Sơn Tông, bài diện (2)

Chương 330. Thủ Sơn Tông, bài diện (2)


Cửu Tiên Tông có bảy đệ tử đến đây, đều ở Ngưng Quang Cảnh.
Nhạc Thủy Tông có bốn đệ tử Ngưng Quang Cảnh, mười đệ tử Trúc Cơ Cảnh đến đây.
Vân Hoan Tông là bốn nữ đệ tử mặc trang phục đen, đỏ, xanh, tím...
...
Hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông thấy vậy thì vui vẻ:
-Ồ, các ngươi tới có mấy người thế này thôi sao?
Trưởng lão của ngũ đại tông môn nhất thời trợn mắt nhìn hai người bọn họ, có mấy người còn trực tiếp xắn tay áo lên...
Má nó các ngươi giả ngu thử xem?
Chúng ta chỉ đến có vài đệ tử nhưng có ai không tốt hơn Thủ Sơn Tông ngươi chứ?
Ngược lại dân chúng phía dưới bỗng nhiên lại được hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông nhắc nhở.
Sau một lúc ngẩn ra thì vội vàng nhìn lại.
Bí mật đếm đếm, nhất thời lại sinh ra một làn sóng hảo cảm với Thủ Sơn Tông.
-Chẳng trách bọn họ cứ trốn tránh, hóa ra là chẳng được mấy người!
-Đúng vậy, một Thủ Sơn Tông đã đến đây nhiều đệ tử như vậy, đều ở trên trời, quang minh chính đại, biển hiệu có lớn hơn...
-Vô liêm sỉ, đáng giận...
-Thủ Sơn Tông thật tốt, ngũ đại tông môn...
-...
-...
-Hai trưởng lão của Thủ Sơn Tông phá rối, quả thực là sự sỉ nhục với luyện khí sĩ...
-Vốn là Thủ Sơn Tông các người nhận trọng trách, muốn dẫn đầu, tại sao còn muốn chúng ta ra nhiều người?
-Các đệ tử xuất sơn thì công đức, phần thưởng, thậm chí là thuốc trị thương, trợ cấp, chẳng lẽ là các ngươi bỏ ra sao?
Phía dưới toàn là lời giễu cợt, mắng mỏ, trưởng lão của ngũ đại tông môn không thể giải thích cho người thường, trong lòng rất tức giận, ai cũng nghiến răng nghiến lợi, nhất là Cát trưởng lão của Cửu Tiên Tông, nhìn thấy hai người Thanh Tùng và Hàn Thạch đắc ý, suýt thì không kiềm lại được, tức giận phất tay áo, quát:
-Đệ tử phái Cửu Tiên Tông, cưỡi vân khí đến núi Ô Nha trảm yêu trừ ma.
-Tuân lệnh trưởng lão!
Phía sau ông ta, tất cả đệ tử của Cửu Tiên Tông nghe vậy đều lớn tiếng đáp lại, một đám vân khí trập trùng, khởi động pháp lực ngưng tụ vân khí, trong phút chốc từng đám vân khí hội tụ lại một chỗ, tuy chưa tới mười người nhưng vân khí lớn như một ngọn đồi, mỗi đệ tử đều cầm pháp bảo nhảy lên vân khí, nhất thời tỏa ra tiên uy, ngay cả mặt trời trên trời đều bị che lấp, khiến người ta chấn động.
Dân chúng thấy vậy, nhất thời trong lòng đều chấn động, đệ tử của Cửu Tiên Tông không nhiều nhưng uy phong vẫn rất lớn nhỉ?
-Đệ tử Nhạc Thủy Tông cũng theo lão phu xuất phát!
Trước khi một ý nghĩ lóe lên, Tu trưởng lão của Nhạc Thủy Tông thấy lời dặn của Cát trưởng lão liền hiểu được ý đồ của ông ta, cũng ra pháp quyết, phất tay áo, từ trong tay áo đột nhiên bay ra một tấm kim phù, tấm kim phù này đón gió, ánh sáng vàng lập lòe, như thật như ảo, biến thành một tấm kim phù khổng lồ dài hơn ba trượng, rộng hai trượng, bay trong không khí như một tấm thảm vàng kim.
Đệ tử Nhạc Thủy Tông đứng trên tấm thảm đón gió, thanh khâm nho bào, tuấn dật xuất trần.
Dân chúng thấy vậy cũng xúc động, thầm nghĩ thật ra Nhạc Thủy Tông cũng không tệ...
Nữ trưởng lão Vân Hoan Tông ăn mặc như một đạo cô, thấy cách của Cửu Tiên Tông và Nhạc Thủy Tông cũng thú vị, mỉm cười, cũng lấy một chiếc chuông vàng ra lắc, liền nghe thấy từ phía xa có tiếng thanh thúy vang lên, một bóng đen bay qua, khoảng cách gần hơn, có thể nhìn thấy rõ ràng hơn. Đó là một con khổng tước đeo chuông xanh với đôi cánh sặc sỡ, khi đôi cánh của nó sải rộng ra thì to lớn giống như một ngọn đồi, che phủ bầu trời và mặt trời...
Nhóm đệ tử nhóm bay lên lưng khổng tước, ai cũng đều che miệng cười, cảm thấy rất vinh quang.
...
Trong lúc nhất thời, ngũ đại tông môn thi triển kỳ kĩ, bày ra bản lĩnh làm cho vô số dân chúng thành Thanh Giang được mở rộng tầm mắt, trước đây bọn họ vẫn vẫn rất khinh thường ngũ đại tông môn, lúc này thấy bản lĩnh kỳ diệu của bọn họ, chợt có một loại kính sợ và tán thưởng, mà đệ tử Thủ Sơn Tông quần áo có mới, kiếm quang có sáng, nhân số có nhiều, cũng không áp được phong thái của bọn họ.
-Ha ha, đi thôi!
Lúc này trưởng lão của ngũ đại tông môn rất vừa lòng với phản ứng của dân chúng, liền cười ha ha, mời nhau bay về phía trước.
Thủ Sơn Tông sa cơ thất thế, còn muốn tranh việc, tranh thủ uy tín, có hơi nực cười...
Một đám nông cạn!
Các tông môn của Thanh Giang, xuất thân của gia tộc nào cũng lớn hơn Thủ Sơn Tông nhỏ bé này.
-Ha ha, lúc này ngũ đại tông môn rất có thành ý, lão phu rất vui...
Nhưng vào lúc này, hiển nhiên ngũ đại tông môn chủ động ra tay, dường như bọn họ đã giành lại tất cả nổi bật vừa bị Thủ Sơn Tông giành mất, trong lòng dân chúng không biết đã nảy sinh bao nhiêu kinh ngạc, hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông ngẩng cao đầu, trở lại pháp chu, nhìn nhau, đều nở nụ cười hài lòng, dường như họ rất hài lòng, sau đó giơ tay lên.
Rầm!
Phía trên pháp chu, một lá cờ lớn đột nhiên trải ra.
Cao chừng ba trượng, dài hơn một trượng, chữ đen trên nền tím, viền vàng bạc, tung bay trong gió.
-Thủ Sơn!
Lá cờ tung bay tỏa ra thần uy.
Vào lúc này, đệ tử ngũ đại tông môn xung quanh thi triển thần thông đột nhiên giống như một đám người hầu...
Trưởng lão ngũ đại tông môn:
-...
Tiểu Từ tông chủ:
-...
Dân chúng thành Thanh Giang:
-Quả nhiên, vẫn là Thủ Sơn Tông uy phong hơn…
-Chư tông quận Thanh Giang và Thủ Sơn Tông cùng ta trảm yêu trừ ma…
Dựng lên lá cờ lớn, hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông cười to, pháp chu lắc lư lung lay bay về phía trước, các đồ đệ nghe thấy thì ai nấy đều thi triển phép thuật, thanh kiếm dưới chân lóe sáng như tia chớp, đan xen nhau bay về phía trước, che chở pháp chu bên người. Trong khi ánh sáng phát ra từ thanh kiếm thật chói mắt như tia sét, họ đan xen bảo vệ pháp chu xung quanh, bảo vệ lá cờ lớn, còn ngũ đại tông môn cho dù là Kim Phù hay Thần Điểu cũng bỗng chốc đều giống như những thứ có thân phận thấp kém, từng cái cũng chỉ như vật làm nền, hiền lành nhút nhát.
Mà ngũ đại tông môn khác nhìn lá cờ lớn bắt mắt kia, ai nấy đều không nói nên lời.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất