Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 350. Ta họ Phương, đến từ Liễu Hồ (2)

Chương 350. Ta họ Phương, đến từ Liễu Hồ (2)


-Người nào?
Tâm tình Khuyển Ma đang vui sướng thì bất thình lình bị giọng nói này làm giật mình, động tác cứng đờ.
Lúc ngẩng đầu thì nhìn thấy một chiếc phi thuyền chẳng biết đã bay đến trên đỉnh đầu của mình từ lúc nào, mà giọng nói kia là của một vị nam tử mặc áo bào trắng, trong tay cầm một cái ô, chân đạp trên không khí chậm rãi bay xuống, trên thân nam tử này đang tản ra sát khí đủ để khiến nó cảm thấy kinh hãi, vô ý thức chậm rãi lui lại.
-Ngươi...
Mấy vị trưởng lão tông môn thấy được người tuổi trẻ này xuất hiện thì thân thể đều run lên, bỗng nhiên có người nghĩ tới điều gì, trong lòng lập tức giải đáp được vô số nghi vấn, vội vã hướng về phía hắn nói:
-Có phải... có phải ngươi cũng sớm đã...
-Đúng.
Thiếu niên mặc áo bào trắng nhẹ nhàng trả lời rồi cầm chiếc ô cũ trong tay chậm rãi đáp xuống.
Mà nghe được câu trả lời của hắn, sắc mặt của trưởng lão ngũ đại tông môn nhất thời trở nên cực kỳ cổ quái.
Thì ra là như vậy...
Buồn cười trước đây chính mình vì muốn thắng lần đánh cược này lại triệu tập nhân thủ, lại chuẩn bị pháp bảo, lại bố trí trận thế, đơn giản là làm đủ loại chuẩn bị, chỉ là vì không cho Thủ Sơn Tông, không cho vị công tử này một chút cơ hội xuất thủ nào, lại không nghĩ rằng hóa ra việc bọn hắn đề phòng, việc bọn hắn cẩn thận từng li từng tí đều là vô dụng. Đòn sát thủ của Thủ Sơn Tông vốn là không phải những thứ này...
Sắc mặt của mấy vị trưởng lão này, có xấu hổ, có khó xử, cực kỳ phức tạp.
Mà ngay sau đó trong tâm bọn hắn liền dâng lên vô số nghi vấn:
"Vị Phương nhị công tử này rõ ràng là đã sớm biết bối cảnh của con Khuyển Ma này, như vậy hắn tột cùng muốn làm cái gì, huynh trưởng của hắn đã từng tiến nhập Thất Vương điện, có cùng nguồn gốc với Khuyển Ma này…"
...
...
-Ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy các trưởng lão tông môn người thì ngẩn ra, người thì thở dài thườn thượt thì Khuyển Ma bỗng ý thức được có gì đó không ổn, mắt nó lộ ra vẻ dữ tợn, hung hăng nhìn sang vị thiếu niên trẻ tuổi trước mặt, vội vã kêu to:
-Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
-Làm gì?
Dưới ánh mắt của vô số bách tính Phương Thốn cầm chiếc dù cũ hướng về Khuyển Ma nói:
-Đương nhiên là đến chém ngươi.
Rầm rầm...
Lúc này ánh mắt của vô số dân chúng xung quanh vốn đã trở nên tuyệt vọng, nhưng khi nghe những lời này thì sâu trong đáy mắt chợt lóe lên từng tia hi vọng mới.
-Ngươi... Ngươi dám...
Còn Khuyển Ma thì đang kinh hãi không thôi, nghiêm nghị quát lên:
-Ngươi là đệ tử của tông môn nào, ngươi có biết ta là ai không?
-Ngươi có biết động đến ta sẽ có hậu quả gì không?
-...
-...
-Ta biết làm thịt ngươi có ý nghĩa như thế nào, cho nên ta mới tới.
Đối mặt với cơn thịnh nộ của Khuyển Ma, Phương Thốn chăm chú nhìn vào đôi mắt của nó, cười nói:
-Ta họ Phương, đến từ Liễu Hồ...
-Ngươi hiểu rồi chứ?
-...
Ánh mắt Khuyển Ma chợt hơi mê mang, sau đó con ngươi màu nâu co rút lại:
-Là ngươi?
Đáy lòng nó bỗng nhiên có một loại hoảng sợ không cách nào hình dung nổi lên, vẻ hung ác điên cuồng trên mặt biến mất, thay vào đó là bộ dạng chột dạ cùng cảnh giác. Dường như nó đang suy nghĩ đối sách cùng từ ngữ, sau đó gượng cười nói với Phương Thốn:
-Thật ra ta...
Phương Thốn cũng không thèm nghe nó nói gì, khuôn mặt mang vẻ lạnh lẽo, nói:
-Giết.
Rầm rầm.
Giữa không trung, một thanh phi kiếm sáng chói như sao băng chém về phía Khuyển Ma.
Lúc này đệ tử Thủ Sơn Tông đã bay xung quanh núi Ô Nha, vây con Khuyển Ma này lại. Vừa nghe được Phương Thốn hạ lệnh thì họ lập tức cầm phi kiếm trong tay ném xuống, trong lúc nhất thời trên không trung như đang có một cơn mưa sao băng ào ào bay xuống.
Nếu chỉ là một thanh phi kiếm thì cũng bình thường, nhưng bây giờ bọn hắn lại tế ra tận 48 thanh phi kiếm.
Những đệ tử này cũng không rõ vì sao ngũ đại tông môn đột nhiên dừng tay, càng không biết vì sao Phạm lão tiên sinh bỗng nhiên hiện thân ngăn cản. Bởi vì không biết cho nên lá gan cũng lớn, lại thêm trước đó bọn họ được bảo là lần xuống núi này nếu như có thể lập được công đức thì khi trở về sẽ có ban thưởng phong phú, vậy nên lúc này ai cũng nhao nhao muốn lập công để không bị tay không mà về.
Mà nhìn thấy cảnh này thì Tiểu Từ tông chủ cùng hai vị trưởng lão cũng tạm thời không động thủ.
Hiển nhiên bọn hắn đã nhìn ra vấn đề, cho nên bọn hắn cũng biết việc xảy ra với Khuyển Ma.
Sẽ không có ai sau khi biết thân phận của Khuyển Ma mà vẫn không chút kiêng kỵ chém giết.
-Ngươi dám?
Ngược lại sau khi Khuyển Ma biết được thân phận của Phương Thốn thì trong lòng vội vàng nghĩ nên đối phó với người của Phương gia này như thế nào, không biết nên đe dọa hay là giả bộ hồ đồ tìm cách làm quen. Vậy mà đối phương lại trực tiếp hạ sát thủ khiến nó nhất thời vừa sợ vừa giận, vội vã nuốt viên Nhân Đầu Đan vừa mới thành hình để khôi phục pháp lực, tầng tầng yêu khí trong nháy mắt lan ra xung quanh...
Lộp bộp lộp bộp.
Những phi kiếm của đệ tử Thủ Sơn Tông trông thì ngon mà không dùng được. Lúc yêu lực của nó bốc lên lập tức khiến từng đạo phi kiếm chấn động bay tứ tung, đa số đều đánh trượt người nó, nhưng vẫn có một ít phi kiếm chém nó đau đớn không thôi... Mặc dù những phi kiếm này không phá nổi nhục thân của nó nhưng trên người nó lại có vô số vết thương.
Cũng không biết tên thất đức nào lại cứ nhằm vào vết thương của nó chém tới.
-Các ngươi dám có can đảm làm tổn thương ta?
Lúc này Khuyển Ma vừa sợ vừa giận, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Phương Thốn như muốn ăn thịt người.
-Ta không phải đến để làm tổn thương ngươi, mà là đến để giết ngươi.
Ở trước mặt nó, Phương Thốn chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt tỉnh táo trả lời.
Mà ở giữa không trung, các đệ tử Thủ Sơn Tông thấy đợt công kích thứ nhất không có hiệu quả thì ngay lập tức phát động đợt công kích thứ hai, bên trong đợt công kích còn kèm theo giọng nói của Vũ Thanh Ly hét lớn:
-Đừng có chém bừa, phải chém vào vết thương của nó...
...
...
-Bọn họ thật sự muốn giết Khuyển Ma?
Trưởng lão ngũ tông thấy cảnh này thì đều giật mình không thôi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất