Chương 358. Trách nhiệm trảm yêu trừ ma (2)
-Nguy hiểm?
Nữ tử mặc áo đỏ cười một tiếng, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, nói:
-Lúc trước, cũng là bởi vì hắn quá mức trung thực, cho nên mới bị bọn người các người tính toán rồi chèn ép, may mà tiểu tử ngốc này lúc trước còn luôn khuyên ta phải thu lại một chút sát tâm, đừng chọc quá nhiều sát nghiệt, ha ha, nếu hắn sớm chịu giống như ta đại sát khắp nơi, sao các ngươi dám trêu chọc hắn?
-Ta đã sớm nhìn ra, các ngươi chẳng qua chỉ là một đám hiếp yếu sợ mạnh, một lũ hèn...
-Ngươi đoán rất đúng, ta chính là muốn giết để cho người trong thiên hạ này sợ, chính là muốn cho người nhà của hắn một cái hộ thân phù.
Rầm rầm, lúc giọng nói của nữ tử vang lên, ngọn lửa lại bùng cháy.
-...
-...
Chuyện ở núi Ô Nha xảy ra không lâu, ở một nơi ẩn sâu trong mây, giống như cung điện nơi thần tiên ở, có người vội vàng truyền tin tức kia vào, sau đó trong điện là một bầu không khí vô cùng yên tĩnh.
-Choang.
Đó là âm thanh chén trà bị ném xuống đất, hoàng tử trẻ tuổi hét chói tai:
-Hắn dám giết Khuyển Ma của ta?
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, từ khi quan nội thị kia bị đuổi, không còn ai dám khuyên bảo vị hoàng tử này nữa.
Hoàng tử trẻ suy nghĩ thật lâu, sau đó cười lạnh:
-Nếu hắn cứ không biết điều như vậy, như vậy...
Giọng nói của hắn lần nữa trầm xuống, trong lòng nhanh chóng tính kế, nhưng thời gian dần trôi qua, hắn càng nghĩ nhiều, vẻ mặt lại hiện lên sự sợ hãi:
-Không đúng, hắn... hắn làm sao có sự can đảm này?
-Vấn đề chính là, hắn làm sao... làm sao có thể có thực lực như vậy?
-Có phải hắn cũng là một thiên tài giống người kia không?
-Nếu hắn hận ta, vậy ta... ta nên làm gì?
-...
-...
Tin tức Khuyển Ma của núi Ô Nha bị chém, thông qua đủ loại con đường, ngắn ngủi một hai ngày đã truyền khắp bốn phương, đệ tử lục đại tông môn cũng đã trở về từ núi Ô Nha, đi tới thành Thanh Giang...
Bây giờ, vô số người dân ở thành Thanh Giang đều đã sớm đứng chờ.
Dù sao lục đại tông môn này lúc ra ngoài chém yêu thì rêu rao hoành tráng như thế, chẳng lẽ lại không có ai chú ý lúc bọn họ trở về? Khi có người nhìn thấy một đám người đang cưỡi mây ở xa thì hưng phấn truyền tin tức này đi, lập tức có vô số người dân bỏ công việc trong tay xuống, tranh nhau chen lấn chạy về phía cổng thành Thanh Giang, không kịp chờ đợi để nhìn xem...
Sau đó rất nhanh, bọn họ đã thấy được đệ tử ngũ đại tông môn đang cưỡi mây đến rất gần.
Khác hoàn toàn so với trước khi xuất phát, đệ tử ngũ đại tông môn, vào lúc này đều giống như là bị đánh qua, một chút thần khí cũng không có, ngược lại đều là dáng vẻ sa sút, nhất là khi đón nhận ánh mắt của người dân, giống như là có chút né tránh.
Mà tương ứng, ở giữa có một phi thuyền cùng các đệ tử Thủ Sơn Tông.
Thời điểm xuất phát, Thủ Sơn Tông còn làm một tấm cờ lớn, thể hiện trận này là do bọn họ chủ trì.
Mà bây giờ, bọn hắn lại hoàn toàn không treo cờ lên, điều này thể hiện rằng bọn hắn đã không còn chủ trì chăng?
Như vậy...
Lúc trước đám người dân đang hoan hô nghênh đón thì bây giờ lại có chút yên tĩnh.
Cuối cùng thì Khuyển Ma ở núi Ô Nha kia đã bị chém chết hay chưa?
-Phịch.
Ở phía nam, có một bóng người vội vã bước trên mây mà đến, dùng sức xua tay.
Người đến chính là lão bộc bên người Phạm lão tiên sinh, giống như là đang ra hiệu để đệ tử ngũ tông không được vào thành.
Mà bên trong thành Thanh Giang cũng bỗng nhiên có vô số quận phủ, chưởng lệnh cùng thần vệ, văn thư các loại, vội vã chạy ra, nhìn qua giống như là tiến lên đón, nhưng trên thực tế, đều là muốn những đệ tử tông môn ở ngoài thành này chờ một chút...
-Hít.
Không ai có thể để ý tới lão bộc kia, cũng không có người để ý tới những chưởng lệnh và thần về từ trong thành ra đón.
Một tia sáng bay ra từ trong phi thuyền, như chớp giật xuyên qua không khí, thẳng tắp đính vào cổng thành.
Tất cả dân chúng đều kinh hãi, cùng nhau quay đầu nhìn lại.
Sau đó bọn họ đều thấy được đầu của một con chó bị ghim lên tường thành bằng một ngọn giáo.
Cái này, chính là đáp án.
-Cái đó là...
-Đó là một cái đầu chó, trời ạ, đó là đầu của Khuyển Ma...
Khi nhìn thấy cái đầu chó bị đính tại trên tường thành này thì tất cả bách tính bên trong thành Thanh Giang đều hơi sửng sốt, bầu không khí bỗng có vẻ hơi trầm ngưng, mặc dù bây giờ Khuyển Ma đã bị chém, nó không còn hình dáng to lớn như lúc đầu, thế nhưng cái đầu to như con bê con này vẫn cực kỳ có lực trùng kích vào thị giác. Cái đầu nhe răng nhếch miệng, đôi mắt đẫm máu, nhìn cực kỳ dọa người.
Nhưng sau một thoáng trầm ngưng này thì bỗng nhiên có vô số âm thanh kích động vang lên, mọi người đều không ngừng reo hò.
Giống như biển cả vậy, tất cả dân chúng đều tranh nhau gào thét đứng lên, thậm chí có người kích động khóc ròng ròng...
Kỳ thực, một vùng Tiểu Thái Xuyên bị con chó này làm hại, chính là giao giới của Thanh Giang cùng Ô Hà, khoảng cách với thành Thanh Giang cũng khá xa, đa số bách tính Thanh Giang cũng chỉ là biết có một con Khuyển Ma gây hại, ngay cả tin tức mà họ nghe được cũng không biết là thật giả. Thế nhưng con Khuyển Ma này, mấy năm gần đây đều rất là hung hăng ngang ngược, là yêu ma có hung danh thịnh nhất, nhất là việc sáu tông đều ở thành Thanh Giang xuất phát sau đó trở về đều được bách tính nhìn thấy, vậy nên tự nhiên có một loại cảm giác như là mình cũng tham dự vào việc này.
Kết quả là bọn hắn không cách nào hình dung tâm tình kích động lúc này khi thấy đầu của Khuyển Ma bị đính trên tường thành.
Tiếng hoan hô như biển, tiếng khóc không ngớt.
Mà lúc dân chúng đang xúc động hoan hô thì phi thuyền của Thủ Sơn Tông đã bay đến phía trước thành Thanh Giang, nhưng lần này cũng không có vào thành mà chậm rãi lơ lửng ở giữa không trung, sau đó khoang cửa mở ra, có hai người bước chân ra ngoài, người bên trái thì có thân hình khô gầy, người bên phải thì ưỡn ngực lồi bụng, chính là hai vị trưởng lão Thanh Tùng và Hàn Thạch của Thủ Sơn Tông, bọn họ đều mang vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía dân chúng.