Chương 377: Chỉ điểm giang sơn (2)
"Mới chỉ nửa năm, điều này. . ."
Mấy vị trưởng lão cũng đệ tử Lạc Thủy Tông kia theo bản năng hơi suy nghĩ, sau đó bỗng nhiên sắc mặt đại biến.
Lúc này, Vũ Thanh Ly hơi trầm ngâm huy động pháp lực, hoàn toàn không có vẻ chật vật gì, giống như là tiện tay kết ấn, tùy ý biến hóa, thế nhưng theo pháp lực của hắn huy động thì xung quanh người hắn chợt có khí tức Thần Ma khuấy động, sau lưng thì dường như hiển lộ ra một tượng thần u ám mịt mờ, quanh thân đều có những tia chớp màu đen quấn quanh.
"Vù."
Bỗng nhiên Tượng thần kia mở mắt, một luồng khí tức lạnh lẽo bay về phía mấy vị trưởng lão.
Lách cách. . .
Một vị trưởng lão Lạc Thủy Tông kinh hãi, chén trà trong tay bị đổ.
"Đây là thuật pháp gì?"
Một vị trưởng lão Lạc Thủy Tông khác cũng chợt đứng lên, trong con mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Lão. . . Lão Vũ, ngươi. . . ngươi làm sao lại mạnh như vậy rồi?"
Bên cạnh vang lên một tiếng kinh hô, đó chính là Hạc Chân Chương, lúc này bộ dáng hắn giống như là gặp quỷ vậy.
"Chiêu này là Phương công tử truyền cho ta, hắn nói thế nào thì ta làm theo thế đó."
Vũ Thanh Ly từ từ thu lại pháp lực, nhẹ nhàng trả lời, sau đó trở về bên người Phương Thốn, nhấc bầu rượu lên.
"Hả."
Nghe thấy câu trả lời của Vũ Thanh Ly, mấy vị trưởng lão của Lạc Thủy Tông đều vội vã hướng ánh mắt về phía Phương Thốn.
Thuật pháp mà Vũ Thanh Ly thi triển đã thực sự vượt ra khỏi dự kiến của bọn hắn quá nhiều.
Thân là trưởng lão, đều là cảnh giới Kim Đan, đương nhiên ánh mắt sẽ không kém.
Bọn hắn đều nhìn ra được thuật pháp của vị đệ tử Thủ Sơn Tông này mặc dù uy lực còn chưa đủ mạnh, chỗ tinh diệu trong việc vận chuyển pháp lực cũng chưa chắc có thể lọt vào mắt bọn hắn, nhưng đạo thần uy trong chiêu đó lại khiến bọn hắn kinh hãi, nhất là khi huy động pháp lực đến cực hạn thì Thần Ma mở mắt, Cửu U môn mở, khiến cho bọn hắn rất kinh hãi. . .
Đệ tử này đã đột phá Ngưng Quang Cảnh rồi sao?
Chưa, hắn chưa đột phá, nhưng bọn hắn đều hoàn toàn chắc chắn rằng việc vị đệ tử Thủ Sơn Tông này đột phá Ngưng Quang chỉ là vấn đề thời gian.
Thuật pháp huyền diệu như vậy thì rất khó có thể thành thạo, nhìn mấy đạo thần uẩn kia thì biết.
"Lúc này mới tu hành được nửa năm. . ."
Nếu như là để Vũ Thanh Ly giao thủ với mấy vị đệ tử Lạc Thủy Tông này thì ai thắng ai bại còn rất khó nói, dù sao tu vi cùng nội tình cũng ngang nhau. Nhưng nếu chỉ xét về một chiêu này vậy thì mấy vị đệ tử Lạc Thủy Tông này có thúc ngựa cũng không đuổi kịp. . .
Cũng bởi vì ý thức được chuyện đáng sợ này nên bọn hắn mới hướng ánh mắt nhìn về phía Phương Thốn.
Một vị đệ tử chỉ mới nhập tông môn nửa năm mà đã có thể tu luyện thuật pháp tới loại trình độ như thế này thật sự là do Phương nhị công tử dạy sao?
. . .
. . .
"Đến lúc ta thể hiện rồi. . ."
Cảm thụ được bầu không khí xung quanh, Phương Thốn thầm nghĩ trong lòng.
Kỳ thật uy lực của thần thông này cũng khiến Phương Thốn hơi bất ngờ. Lúc trước chẳng qua là hắn cảm thấy Vũ Thanh Ly rất thích hợp với đạo thần thông này, bởi vậy cố ý chỉ điểm hắn tu hành, nhưng Phương Thốn cũng không nghĩ tới việc Vũ Thanh Ly tu luyện một chiêu này lại hiệu quả như vậy.
Trên Ô Nha Sơn, khi thức thần thông này thi triển ra thì ngay cả Khuyển Ma hung ác điên cuồng cũng quay đầu chạy. . .
Mà hôm nay, nhìn tên này thi triển thì dường như uy lực lại tăng lên.
Tuy trong tâm cảm thấy kinh ngạc nhưng cũng không thể hiện ra trên mặt, Phương Thốn chỉ nhẹ nhàng thở dài, nhíu mày.
Hắn nhìn về phía đệ tử Lạc Thủy Tông Lăng Ấn, nói: "Tiểu Hỏa Linh Thuật của ngươi không tệ."
Vị đệ tử Lăng Ấn bị gọi đến tên thì vẻ mặt hơi ngạc nhiên: Vừa nãy ngươi còn nói. . .
Phương Thốn lên tiếng: "Lúc ngươi thi pháp thì vì sao lại muốn hóa ra một con chim chu tước?"
Lăng Ấn bối rối, không biết có nên giải thích hay không, ngây ngốc nói: "Trời sinh ngũ cực, nam có Chu Tước. . ."
Đây vốn là lẽ thường, trời sinh ngũ tướng ở ngũ cực, nam tướng chính là Chu Tước, là Hỏa Tướng Chi Thần, bởi vậy lúc luyện khí thuật thi triển hỏa tướng chi pháp thì sẽ bái Thần Linh ở phương nam, cảm thụ Hỏa chân ý trong đó. Việc Phương Thốn hỏi về vấn đề này làm cho người ta cảm thấy hoang đường.
Nếu như không thấy lúc trước Vũ Thanh Ly thi pháp thì chắc chắn vị đệ tử sẽ cố gắng phản bác một câu.
Nhưng sau khi thấy Vũ Thanh Ly thi pháp thì hắn lại cảm thấy Phương nhị công tử rất cao thâm mạt trắc, nào dám hỏi?
"Việc ngươi cảm ngộ nam tướng Chu Tước, cùng với việc ngươi dùng hỏa diễm biến thành chim Chu Tước là hai chuyện khác nhau."
Phương Thốn ngắt lời hắn, nói: "Tiểu Phi Linh Ấn của ngươi là ngưng hỏa chi ý, mượn ba khu đại mạch Dương Quan, Não Hộ, Phù Đột, lại dựa vào pháp lực của ngươi, lúc thi triển pháp thuật này thì uy lực quả thật không tầm thường, ý tồn tại trước hình, thần tồn tại trước ý, ngươi cho rằng đem Hỏa Linh hóa thành chim tước thì càng thật hơn, càng tiếp cận thần ý hơn, nhưng trên thực tế lại là càng vô thần hơn, uy lực càng yếu hơn. . ."
Nói xong lông mày Phương Thốn nhăn lại: "Nhớ kỹ, ngươi đang tu thuật pháp, chứ không phải là ảo thuật."
"Ta. . ."
Cả người vị đệ tử Lăng Ấn này choáng váng, muốn giải thích mà lại nói không nên lời.
Ngay cả mấy vị trưởng lão Lạc Thủy Tông xung quanh thì lúc này cũng hơi sửng sốt, đạo Tiểu Phi Linh Ấn pháp này vốn là do tiền bối truyền xuống, hậu bối học theo, tiền bối thi triển đi ra hình dạng Hỏa Tước, hậu bối cũng học theo như vậy, ai ngờ bây giờ lại bị Phương Thốn bác bỏ, hơn nữa còn nhìn thấu phương hướng kinh mạch của chiêu thức, lời nói cũng bao hàm đạo lý rõ ràng. . .
Mà tại lúc này, Phương Thốn nhìn về phía vị đệ tử thi triển thuật dẫn sông, cau mày nói: "Thủy tướng pháp mà ngươi thi triển cũng không tệ, một thức thần thông liền nhấc lên mấy chục con sóng, đẩy ngược sông lớn mấy chục trượng. Nhưng đây cũng chỉ là biểu hiện của sức lực mạnh, tuy ngươi có thể làm được, nhưng tùy tiện ba tên Luyện Khí Sĩ có tu vi Bảo Thân liên thủ thì cũng có thể làm được, ngươi muốn biểu hiện sức mạnh của mình lớn sao?"