Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 451: Suy đoán đáp án (3)

Chương 451: Suy đoán đáp án (3)


Bên trong Linh Vụ Tông, không biết bao nhiêu người đang nhìn ông ta với ánh mắt phức tạp.
Mà lúc này, bên ngoài Linh Vụ Tông càng lúc càng tụ tập nhiều người.
Trên sườn núi đối diện với Linh Vụ Tông, Vũ Thanh Ly mặc áo choàng trắng ngồi xếp bằng trên mặt đất, lẳng lặng nhìn về phía sơn môn, đợi người bên trong sơn môn đi ra. Bên cạnh hắn ta có một chiếc ghế bành, một nữ tử với vẻ mặt hốc hác, nước da xám xịt đang ngồi ở đó, trên người nàng khoác một chiếc áo choàng thật dày, hình như cực kỳ sợ lạnh.
Huynh muội hai người đem đến cho người khác cảm nhận một loại khí cơ trầm ngưng, nhưng lại có cảm giác gì đó phức tạp.
Ở khu vực xa hơn một chút, có rất nhiều người tụ tập, bao gồm Thủ Sơn Tông, Lạc Thủy Tông, Vân Hoan Tông, thất tộc, Cửu Tiên Tông, thậm chí là quận phủ và Luyện Khí sĩ, lúc này, bọn họ đều tập trung tại trước sơn môn của Linh Vụ Tông.
Trước đây, tuy Thần Mục công tử Lục Tiêu của Cửu Tiên Tông có ý định lật lại bản án cho trưởng lão Tiết Chấp Chính, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, không khó để họ phát hiện ra ân oán giữa Phương nhị công tử và Tiết trưởng lão…
Tất cả mọi người đều biết Phương nhị công tử đang đợi Tiết trưởng lão đơn độc ra khỏi Linh Vụ Tông.
Đó cũng là mục đích của đôi huynh muội đang ngồi đợi ở trước sơn môn.
Vị Tiết trưởng lão này đương nhiên không có giá trị, nhưng vì ông ta có liên quan đến Phương nhị công tử nên đã thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.
“Phương nhị công tử tới rồi…”
Một người nào đó hô to một tiếng, sau đó xuất hiện một đám mây lơ lửng bay ra từ trong Linh Vụ Tông.
Bên cạnh Phương nhị công tử là tiểu hồ ly, Hạc Chân Chương và Mộng Tình Nhi cùng các vị đồng học, và một số đệ tử ẩn dung của Thủ Sơn Tông chậm rãi đi đến bên ngoài sơn môn, gật đầu nhìn những người xung quanh, và rồi sau đó, bọn họ dừng chân đứng lại ở một đỉnh núi.
“Vũ sư huynh đã đợi ở đây…”
Sau khi đám người Hạc Chân Chương đứng lại thì nhìn thấy Vũ Thanh Ly đang ngồi trên sườn núi trước mặt, vẻ mặt có chút lo lắng, nhẹ giọng nói với Phương Thốn: “Vừa rồi ở trên mây, ta thấy Tiết trưởng lão của Linh Vụ Tông, khí cơ của ông ta hình như còn ở Ngưng Quang cảnh, Vũ sư huynh chỉ mới đến Trúc Cơ cảnh, Phương nhị công tử, liệu có phải… liệu có phải Vũ sư huynh vẫn không phải là đối thủ của Tiết trưởng lão?”
Mộng Tình Nhi nói thẳng: “Ngươi truyền thuật thần thông lợi hại cho chúng ta, vậy nó có giúp ích gì cho hắn không?”
“Không!”
Phương Thốn chậm rãi lắc đầu nói: “Trước đây, ta đã nói với Tiết trưởng lão rồi, chỉ cần ông ta tự thú thì ta sẽ cho ông ta một cơ hội, đã nói thì phải giữ lời, cho nên, trận chiến này của hai người bọn họ, ta sẽ không hỗ trợ, ta chỉ đứng xem Vũ Thanh Ly chiến đấu mà thôi, nhưng nếu có ai đó muốn nhúng tay vào trận chiến này, ta sẽ không để yên, ta muốn giao trận chiến này cho bọn họ!”
Hạc Chân Chương cùng Mộng Tình Nhi liếc mắt nhìn nhau, hai người không ai nói ai nhưng đều hiểu rõ.


Cuối cùng, một bóng người ốm yếu cũng xuất hiện bên ngoài sơn môn.
Tiết Chấp Chính vốn dĩ chỉ hơn 50 tuổi, nhưng bởi vì là Luyện Khí sĩ nên ông ta thoạt nhìn như chỉ khoảng 30 tuổi, hơn nữa, ông ta còn tu luyện thành Kim Đan nên dung mạo của ông ta càng trẻ trung hơn, nhưng lúc này, ông ta bị giam trong nhà tù ở Linh Vụ Tông suốt ba ngày nên dường như đã biến thành một vị lão nhân, hành động chậm chạp, cả người bị bao phủ bởi một dáng vẻ già nua, râu tóc bạc phơ.
Lão nô của ông ta ôm tay nải đứng sau lưng, né rất xa, vừa kinh ngạc lại vừa sợ hãi, không dám tới quá gần.
Khi vừa nhìn thấy ông ta, Vũ Thanh Ly lập tức đứng dậy, kề sát bên tai tỷ tỷ của mình, nhẹ nhàng nói một câu.
Vì thế, khí sắc của tỷ tỷ vốn dĩ đã không tốt cũng dùng sức mở to mắt, nhìn về phía bóng dáng đó.
Thân hình nàng run lên mãnh liệt, dường như bị giật mình bởi bóng dáng của người đó.
Vũ Thanh Ly vội vàng nắm lấy bàn tay khô khốc của nàng, nhỏ giọng khuyên giải, trấn an nàng.
“Tiết Chấp Chính, rốt cuộc ngươi cũng ra đây, Tiết gia ta có việc muốn hỏi ngươi, ngươi ở Linh Vụ Tông phạm phải nội quy, tuy người đã chịu đựng tất cả hình phạt trong tông môn, nhưng tại sao quận phủ vẫn muốn bắt ngươi, tốt nhất là đừng phản kháng mà ngoan ngoãn đi theo chúng ta quay về để thẩm vấn…”
Trong đám đông ở phía sau, đột nhiên có một người hét lên, người đó chính là Tiết Ngũ tiên sinh.
Bên cạnh ông ta còn có quận phủ và nhóm thần tướng với vẻ mặt không tình nguyện, nhưng bọn họ không thể không đến đây.
Đương nhiên, Tiết gia vẫn muốn đưa Tiết Chấp Chính về, mặc dù ông ta ở trên đại điện không có dựa vào ý tứ của Tiết gia để nói chuyện, nhưng bọn họ còn rất nhiều thắc mắc muốn hỏi ông ta.
Mà hồ sơ của Tiết Chấp Chính đã bị đưa đến tay quận phủ, theo như luật của quận phủ thì ông ta phải được đưa về để thẩm vấn, cho nên chưởng lệnh và nhóm người thần tướng không cam tâm tình nguyện để đến bắt ông ta về thẩm vấn.
Kỳ thật bọn họ không hề vui chút nào, rốt cuộc là tới đây điều tra Quỷ Quan, chứ đâu phải đến để…
Tiết Chấp Chính nghe vậy, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Ông ta bình tĩnh nhìn Tiết Ngũ tiên sinh cùng nhóm người quận phủ, chưởng lệnh, ông ta biết đi đến chỗ bọn họ, ông ta sẽ an toàn.
Nhưng ông ta cũng biết, chắc chắn sẽ có người không để ông đến đó một cách dễ dàng.


“Tiết Chấp Chính!”
Quả nhiên, gần như ngay sau khi Tiết Ngũ tiên sinh lên tiếng, thanh âm của Vũ Thanh Ly cũng vang lên, hắn ta mặc một chiếc áo choàng trắng đứng bên sườn núi, trong tay xách theo một thanh bảo kiếm, đi về phía trước ba bước rồi trầm giọng quát: “Ta nên gọi ngươi một tiếng thúc phụ chứ nhỉ? Năm đó, gia phụ vốn là bạn thâm giao với ngươi, ông ấy đã gánh hết mọi lỗi lầm thay ngươi, rồi phó thác hai tỷ đệ ta cho ngươi, ai ngờ ngươi lsị là kẻ mặt người dạ thú, mưu tài nhà ta, khinh tỷ đệ ta, làm hại tỷ tỷ của ta… Hôm nay, ta tới tìm ngươi để báo thù…”
Những người xung quanh nghe thấy vậy, lòng bọn họ cũng trầm xuống theo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất