Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 501: Không thể nói rõ được (3)

Chương 501: Không thể nói rõ được (3)


Tuy là đã phát hiện được chuyện đã trở nên vô cùng đáng sợ, phát hiện vị trí của đối phương còn âm hiểm hơn nhiều so với tưởng tượng của mình, luyện khí sĩ thất tộc cũng hiểu rất rõ, lúc này lại không phải là lúc để tức giận, dù sao bách tính trong thành đều đang quan sát, lúc này mà hành sự bốc đồng, trái lại khó tránh được việc vu oan giá họa, làm cho bách tính sẽ thiên vị hẳn sang một bên…
Nhưng họ không ngờ được là mặc dù họ nhịn được nhưng lại có người không nhịn được.
Ngay lúc vị thần tướng quận phủ này ra tay với lão nô nhà họ Phạm, toàn bộ tình hình liền trở nên mất khống chế.
Vị thần tướng kia tu vi thoạt nhìn không cao lắm, cũng không có để lại ấn tượng gì cho người khác, cũng chẳng là gì trong mắt mọi người, có thể nói là vô cùng thấp kém, nhưng cho dù là ông ta có như thế nào đi nữa thì ông ta cũng đã ra tay ngay trước mặt bách tính Thanh Giang, chẳng khác nào là thẳng tay chém vào mặt Phạm lão tiên sinh cả!
Giờ đây tình thế đã xoay chuyện, tâm tình mọi người đều trở nên hoảng loạn, ai ra tay thì người đó không đúng!

Ồn ào
Giống như là có một đám tổ ong vò vẽ ùa ra, toàn bộ Thanh Giang lập tức trở nên rối loạn.
“Ngay trước mặt bách tính toàn dân mà các người cũng dám giết người diệt khẩu sao?”
Lão nô nhà họ Phạm kia nhận lấy một thương của tiểu thần tướng, không hề suy nghĩ mà co cẳng bỏ chạy.
Ông ta chạy thì tiểu thần tướng kia lập tức đuổi theo.
Hai người một người chạy, một người đuổi, rất nhanh đã làm cho cả thành trở nên hỗn loạn, làm cho rất nhiều người nhìn thấy cảnh tượng thần tướng đang đuổi giết một lão nô, đương nhiên lời nói của lão nô kia cùng truyền khắp cả thành: “Phạm lão tiên sinh đó chính là Quỷ Quan, một mặt ông ta làm quan, một mặt làm quỷ, làm quan giả vờ trọng nhân nghĩa lễ trí tín, làm quỷ thì đi cướp bóc chiếm lợi, ăn sạch cả hai bên hắc bạch, hút sạch tận đáy nước… Dù ngươi có giết ta thì ta cũng phải cho người khác biết được sự thật!”
“Việc đã đến nước này rồi Quận Phủ vẫn còn muốn giết người diệt khẩu sao?”
Mà cũng giống như vậy, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, đám đệ tử của Thủ Sơn Tông cũng không biết từ đâu đến, nhìn qua cứ như là đám côn đồ lăn lộn trong giang hồ Thanh Giang vậy, toàn là những tán tu suốt ngày làm du khách lăn lộn giang hồ, họ đều đang nhốn nháo mà đi lên trước.
Nhìn qua thì cũng thấy được họ đã tức giận rồi, họ đang muốn ra tay bảo vệ chính nghĩa.
Mà họ vừa đi đến gần thì đám người chưởng lệnh, thần tướng, Tập Yêu Tư của quận phủ cũng nhốn nháo đi ra ngoài.
Lúc này họ cũng không biết rõ được tình hình là như thế nào, chỉ biết là có người đã ra tay rồi, cũng biết là mình phải liều mạng vì ai.
Vì vậy khắp bầu trời thành Thanh Giang đều đã trở nên hỗn loạn, đao kiếm bắt đầu vung loạn lên, tứ chi bay loạn khắp nơi.

“Không thể nhịn được nữa rồi!”
Một âm thanh vang lên từ không trung của thành Thanh Giang truyền vào tai Phạm lão tiên sinh.
Đó là tổ gia của nhà họ Cung, giọng nói đầy nghiêm nghị, lạnh lùng mà nói với Phạm lão tiên sinh: “Phạm lão huynh, chuyện đã đến bước này rồi thì khó mà khống chế được nữa, đối phương đã muốn mạng của ngươi rồi, giờ ngươi cứ tiếp tục câu kéo thì tình hình chỉ nghiêm trọng hơn nữa thôi, giờ chỉ có thể có thề trước sấm sét mà nhanh chóng tẩy sạch mọi chuyện, thì mới có thể kéo vãn được tình hình, nếu không thì ngươi không thể nói rõ được đâu.”
Lúc này Phạm lão tiên sinh đang chậm rãi đưa tay lên, lau đi vệt máu bên khóe miệng của mình, quét mắt qua toàn bộ thành Thanh Giang, bình thường thì ông ta hắng giọng một cái thì sẽ nhận được vô số sự chú ý, nhưng mà vừa nãy ông ta đã nôn ra máu rồi nhưng lại không có ai trong bách tính thành Thanh Giang quan tâm đến, ông ta có thể nhìn ra được những ánh mắt đó tràn đầy sợ hãi rụt rè, đảo loạn không yên, tràn đầy nghi ngờ kia…
“Ngu dốt, ngu xuất, không có chủ kiến…”
Phạm lão tiên sinh thầm chửi trong lòng: “Người ta nói cái gì thì tin cái đó sao?”
Chửi xong, ông ta lại nhìn về Phương Thốn đang bị đám đồng môn quay chặt ở trong Tẩy Vân Lâu, ánh mắt tràn đầy âm hiểm: “Một đời lão phu anh minh, cũng không biết là bị tên nhóc nhà ngươi nói linh tinh mấy câu mà phá đi thanh danh, nhưng mà thằng nhóc ngươi thực sự xem một đời tung hoành của lão phu ở Thanh Giang là dựa vào cái đám bách tính này sao? Ngươi thực sự xem thế gian này chỉ cần có thể nói vài câu mà có thể có chỗ đứng sao?”
“Hoặc là không làm, còn đã làm thì làm cho xong, nếu đã muốn ra tay thì bắt hết lại đi!”
Phạm lão tiên sinh thầm nghĩ, đột nhiên trầm giọng quát: “Người đâu, bắt hết những người đang ăn nói bậy bạ, vu oan giáng họa ta lại. Cho dù là phải đào ba tấc đất lên thì cũng không được bỏ qua một người, ta muốn xem xem các ngươi làm sao mà hại ta nữa…”
“Tuân lệnh!”
Một đám văn thư, thần tướng của quận phủ đồng thanh vâng dạ, rốt rít mà xông lên trên.
Mà một chỗ khác, trên bầu trời của thành Thanh Giang cũng xuất hiện vài bóng hình già nua, đồ của họ cũng rất bình thường, không hề có chút dáng vẻ của luyện khí sĩ, ngược lại lại giống với phú gia ông suốt ngày ở nơi rừng sâu, chơi cờ nuôi chim hơn, nhưng vẻ mặt họ lại rất ung dung và thản nhiên, thậm chí là lạnh lùng, lại thể hiện ra một phong thái ở trên người thường, nhìn thế gian này như nhìn một bàn cờ.
“Từ lúc tiên điện thống nhất cửu vực, đã lâu lắm rồi Thanh Giang chưa có náo nhiệt như thế này…”
Họ liếc nhìn nhau một cái rồi cười nói: “Nếu đã náo nhiệt, vậy thì dứt khoát để cho lũ trẻ tham gia vào đi…”
Vừa nói xong, chớp mắt một cái đã bay vọt về phía dưới.
Trong nháy mắt đám người luyện khí sĩ thất tộc đã nhận được một mệnh lệnh: “Bắt hết người làm loạn lại, người nào phải kháng giết chết không tha!”
Cãi nhau không xong giờ lại bắt đầu đánh nhau!
Xưa nay thế gian này đều như vậy!
Không hề nghi ngờ gì, giờ đây bách tính Thanh Giang đã chứng kiến một cảnh tượng chưa từng có trong tam quan, đầu tiên là lão thánh nhân Phạm lão gia trong lòng họ lại chính là “Quỷ Quan” mà người người căm hận, nhưng mà không đợi họ kịp kinh ngạc và trút giận thì đã nhìn thấy ở phía cao cao bên trên, lại có một nhóm luyện khí sĩ có vẻ mặt ôn hòa, vẻ mặt lập tức thay đổi…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất