Chương 575: Đối đầu (2)
Chuyện này thật sự quá khác thường, trong nháy mắt khiến vô số người cảm thấy kinh sợ.
Cũng có người nghĩ rằng, chẳng lẽ sau khi những yêu sứ Nam Cương này đến vẫn luôn không chịu đàm phán hòa bình, mục đích của bọn họ là khiến tiên sử thả lỏng, có cơ hội để tộc nhân, đệ tử của bọn họ cũng có cơ hội được vào Thần Cung tu đại đạo kinh không?
...
“Nhánh Nam Cương của bổn yêu tôn có tổng cộng ba mươi hai tiểu bối anh tuấn có tài, nguyện cùng các quận Đại Hạ luận bàn diễn võ!”
Trong nháy mắt đại loạn, yêu vương Thanh Giác nhẹ cười một tiếng, hơi phất tay áo.
Sau lưng hắn ta có một loạt yêu trẻ tuổi đứng dậy, những tên này có dáng vẻ không giống nhau, hoặc là hoàn toàn tu thành hình người, yêu nghiệt lại tà ác, hoặc là dáng người hùng dũng, to như tháp sắt, hoặc là hình người nhưng lại có đầu thú hay đuôi lân, hơi thở mỗi tên đều lộ ra vẻ nghiêm túc, sắc mặt khác nhau, ánh mắt lạnh lẽo, đứng thành một hàng nhìn xuống dưới đài.
"Ta là Huyết Trạch Xích Lân, nghe được Nguyên Quốc có một Thanh Giang, Thanh Giang có Lục Tử gì đó, nguyện chọn một để đọ sức một lần!”
Một nam tử mặc áo choàng xanh, ngực để hở, khuôn mặt đầy vảy lân đỏ mở miệng trước, ánh mắt nhìn tới nhìn lui.
“Trong Thanh Giang Lục Tử có người tên là Nguyệt tiên tử, trước đây ở Hổ Lĩnh đã giết tộc nhân của ta, bắt thúc bá của ta, U Vụ Lĩnh Liễu Khôi tham gia đại tiên hội cùng mấy người lần này chính là để rửa sạch hận này, xin mời vị Nguyệt tiên tử này đến trực tiếp ước chiến một trận với ta!”
Một nữ tử khác dáng người thon dài, cả người đầy sương xám, giọng nói bén nhọn khó nghe cười mở miệng nói.
Thấy những kẻ này có ý hung ác như thế, vừa lên là trực tiếp chỉ tên khiêu chiến, những tu sĩ tông môn phía dưới đều có chút ngạc nhiên, đương nhiên lúc trước bọn họ cũng từng nghe nói chuyện yêu sứ Nam Cương muốn khiêu chiến với Thanh Giang Lục Tử, chỉ là không ngờ bọn họ lại thẳng thắn như thế, huống hồ nghe những tên này tự báo cáo gia môn là biết có cơ sở, mà có cơ sở cũng có nghĩa là huyết mạch không tầm thường, thực lực rất mạnh! Đây là phiền phức lớn rồi.
...
“Chúng ta đều ở đây, các ngươi đến đi!”
Khi bọn họ dứt lời, trong đám người có một giọng nói lên tiếng, chỉ thấy có người đứng dậy, đạp lên không trung mà bước tới, nhìn thẳng đối phương đứng trên tiên đài, dẫn đầu là một nữ tử xinh đẹp mỹ lệ, chính là đại đệ tử chân truyền của Cửu Tiên Tông, người được gọi là Nguyệt tiên tử, Mạnh Tri Tuyết, bên cạnh nàng ta còn có một nữ bốn nam dáng vẻ không giống nhau, có người bình tĩnh cũng có người hoảng sợ.
Những luyện khí sĩ hơi ngây người, lập tức cao giọng kêu hay.
Dù bọn họ cũng lo lắng, nhưng nhìn những người này không sợ hãi chút nào, trực tiếp ứng chiến cũng có chút kích động.
“Lá gan của những tiểu luyện khí sĩ này cũng rất được!”
Vạn yêu trên tiên đài nhìn thấy thế đều cười lên vui vẻ.
Trong đó có một nữ tử yêu nghiệt mà xinh đẹp, cười lên lộ hai răng rắn nhọn hoắt, trong tay cầm một bức tranh, so sánh nửa ngày, ánh mắt nhìn đến khuôn mặt Hạc Chân Chương, cười nói: “Thanh Giang Lạc Thủy Tông Hạc Chân Chương? Ta khiêu chiến trận này với ngươi!”
Vị Hạc công tử phong lưu nhìn chân nữ tử này một cái, cười chắp tay: “Ta đợi ngươi!”
Một tên cự hán đầu gấu, dáng người như tháp sắt cao tầm hai trượng, nhìn một cái, chỉ vào Mộng Tình Nhi: “Ngươi sẽ chết!”
Dường như Mộng Tình Nhi của Lạc Thủy Tông hơi sợ hãi, nhưng vẫn cố gật đầu, nhìn khiến cho luyện khí sĩ xung quanh đều đau lòng.
“Mộ Kiếm Tông Trần Đắc Lộc, ngày mai xin chỉ giáo!”
Một nam tử mặc đồ rộng thùng thình, tà áo phía sau bay cao lên lạnh lùng mở miệng.
Nguyên trưởng lão Mộ Kiếm Tông mang vẻ mặt xấu hổ hiện là đệ tử chân truyền đáp: “Đến... đến là được!”
“Linh Vụ Tông Luyện Chân Huyền...”
Một nam tử đầu cáo yêu nghiệt mặc áo choàng trắng, phong độ nhẹ nhàng, nhẹ giọng cười nói: “Là của ta!”
Vị chân truyền Linh Vụ Tông trẻ tuổi trầm giọng hô lên: “Ai sợ ngươi chứ?”
Sau đó lại đến một tên nam tử lùn dáng người mập mạp, trông như con cóc tìm nửa ngày trong đám đông, nhìn đến đại đệ tử chân truyền Vũ Thanh Ly của Thủ Sơn Tông, hai con mắt như đậu xanh híp mắt, nhìn từ trên xuống dưới mấy lượt đánh giá hắn ta, vừa muốn nói thì lại như xì hơi, quay đầu nói với nam tử đầu cáo bên cạnh: “Ta không muốn chọn tên này, chúng ta đổi tên khác đi?”
Chúng yêu xung quanh đều trợn mắt nhìn gã ta.
Nam tử giống cóc này chỉ có thể làm mặt khổ nói: “Được rồi, được rồi, không chết được...”
Nói rồi lấy dũng khí nhìn về hướng Vũ Thanh Ly, lớn tiếng nói: “Ngày mai, không, ngày mốt, ngày kia đi, ta... tìm ngươi!”
Vũ Thanh Ly im lặng gật đầu.
Nhận lấy ánh mắt của hắn ta, nam tử trông như cóc lập tức dời tầm mắt đi.
...
Mắt thấy đối thủ đều đã định, những yêu tộc tuấn kiệt khác cũng cao giọng mở miệng, trực tiếp nói lời khiêu chiến, mọi người nghe rồi mới hiểu rõ, chỉ thấy người bọn họ chọn, không ai không phải là nhân vật thành danh của các tông các quận, mà người bị bọn họ gọi tên thậm chí hoàn toàn không muốn tham gia đại tiên hội này, nhưng bị người ta chỉ tên rồi cũng không thể làm gì, chỉ có thể bị ép ứng chiến...
Chúng tu nghe xong thì trong lòng đều ngạc nhiên, những người có tên tuổi này, đám yêu quái muốn biến đại tiên hội thành cuộc đối đầu phải không?
Trong lòng bọn chúng rốt cuộc có ý định gì?
Mà mắt thấy mình đã gọi được đối thủ của mình ra, trên tiên đài, nam tử đứng chính giữa chúng yêu, dáng vẻ yêu nghiệt mà anh tuấn cuối cùng cũng từ từ mở miệng, chầm chậm bước lên trước, nhẹ nhàng nói: “Mười năm trước, ở Dạ Nguyên, cha ta yêu vương Huyết Mộ Lĩnh Thần Cốt đã từng giao thủ với tiên sư Phương Xích của Đại Hạ, bị hắn giết trước mặt mọi người, thù sâu như biển, Huyết Mộ Linh không dám quên...”
"Chỉ tiếc là tiên sư đó chết quá sớm...”
“...”
Khi hắn ta mở miệng thì yêu tộc một bên đều ngậm miệng nghiêm túc, không dám phát ra tiếng động nào, dường như rất sợ hắn ta.
Mà khi hắn ta vừa nhắc đến “tiên sư Phương Xích”, luyện khí sư dưới đài đều vô cùng kinh hãi, ai nấy đều ngậm miệng lại.
Sau đó trong sự yên tĩnh, nghe thấy hắn ta cười một lúc, đột nhiên cất lời, trầm giọng hầm hừ: “Thù cha đòi con, huynh nợ đệ trả, Phương nhị công tử nhà họ Phương thành Liễu Hồ quận Thanh Giang Nguyên Quốc Đại Hạ đang ở đâu, Huyết Mộ Lĩnh Táng Cốt thiếu chủ Thanh Do ta đặc biệt tới đánh một trận với ngươi...”