Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 59. Hậu quả nghiêm trọng.

Chương 59. Hậu quả nghiêm trọng.


Còn Phương Thốn ngượng ngùng không dám nhìn Nguyên Chấp lần nữa, chậm rãi nói:
-Tọa sư minh giám, học sinh... là học sinh lười biếng đã không tới thư viện, không liên quan gì đến giáo viên Nguyên Chấp, muốn trách thì hãy trách ta...
-Hả?
Tất cả học sinh xung quanh đều náo động.
Mọi người nghĩ thầm rằng tại sao hắn lại phải làm như thế, chẳng lẽ Phương nhị công tử sẽ nói dối vì Nguyên Chấp sao?
Chẳng lẽ là vì sợ sau này Nguyên Chấp sẽ trả thù sao?
Mặc dù có lý do, nhưng với tư cách là đệ đệ của Phương Xích tiên sư, làm như vậy cũng quá không có cốt khí?
Trong đám đông, chỉ có lão tiên sư Chung Việt có thể nghe thấy câu trả lời của Phương Thốn, tuy rằng hơi ngạc nhiên nhưng gương mặt của ông ta càng trở nên càng lạnh hơn. Phương Thốn đang ở ngay trước mặt ông ta và Nguyên Chấp cũng đang ở bên cạnh ông ta nên đương nhiên ông ta đã nhìn thấy Phương Thốn quay đầu lại nhìn Nguyên Chấp và cũng nhìn thấy ánh mắt uy hiếp của Nguyên Chấp nhìn Phương Thốn như muốn ăn tươi nuốt sống.
Ông ta bất giác nhíu mày lại, không chút hài lòng.
-Liễu Cát hãy nói đi!
Lão tọa sư Chung Việt đột nhiên nhìn về phía một học sinh Nguyên Chấp Đình vừa ngự vật, còn chưa về chỗ, lạnh lùng nói:
-Học sinh Phương Thốn đã từng nghe qua bài giảng của Nguyên Chấp chưa, là hắn không đến hay là bị giáo viên đuổi ra ngoài?
-Ta...
Liễu Cát rùng mình sợ hãi, nghĩ thầm thực sự là họa trời giáng.
Đối mặt với câu hỏi của lão tọa sư, hắn không dám trả lời, vô thức liếc nhìn Nguyên Chấp, nhìn thấy giáo viên đang lạnh lùng nhìn mình khiến hắn nhớ đến vẻ uy nghiêm của Nguyên Chấp, hắn không khỏi cảm thấy run sợ trong lòng, sau đó nghĩ đến ngay cả Phương Thốn cũng sợ Nguyên Chấp mà không dám nói sự thật, một người ngoài như hắn sao dám khiến Nguyên Chấp tức giận?
Vì vậy hắn đành phải run rẩy nói:
-Là… là chính bản thân hắn không tới...
-Chuyện này...
Tất cả học sinh xung quanh và ngay cả giáo viên nghe thấy đều bất đắc dĩ cười khổ.
Chuyện Phương Thốn bị Nguyên Chấp đuổi ra khỏi học đình hầu như ai cũng biết, nhưng không ai có thể ngờ rằng bây giờ lão tọa sư hỏi, dù là đương sự hay những học sinh trong Nguyên Chấp Đình đều không dám nói thật, chẳng lẽ chuyện này cứ thế là được bỏ qua hay sao?
Ngay cả Nguyên Chấp lúc này cũng có chút kinh ngạc, đã chuẩn bị tâm lý bị mắng nhưng giờ lại hơi thở phào.
Ánh mắt không dễ dàng phát giác liếc Phương Thốn, đáy mắt có một chút khinh thường.
Có vẻ như Phương nhị này thực sự khác với đại ca khó ưa của hắn, nhát gan sợ phiền phức, không chút cốt khí, còn chủ động tự mình gánh vác trách nhiệm, nếu đổi thành tên Phương Xích kia, dù là viện chủ có ở đây, tên đó cũng không đổi lời...
Chỉ là lúc này Nguyên Chấp không nhận thấy nụ cười trong ánh mắt của Phương Thốn.
Thậm chí không để ý đến sắc mặt hoàn toàn trầm xuống, tức giận bốc lên của lão sư Chung Việt.
Ông ta đột nhiên nói:
-Giáo viên Nguyên Chấp, ngươi thật là uy phong...
-Sao?
Vốn dĩ thấy Phương Thốn và Liễu Cát đều giúp Nguyên Chấp che giấu, nghĩ rằng việc lớn sẽ hóa nhỏ, việc nhỏ cho qua. Học sinh ở thư viện cùng luyện khí sĩ trong thành Liễu Hồ đột nhiên nghe thấy lời khác thường của lão sư Chung Việt đều lấy làm kinh hãi.
Cho dù ai đều nghe ra vị lão tiên sư này hôm nay là thực sự có chút tức giận, khác hẳn với thái độ bẩm công luận chuyện vì thể diện của thư viện lúc trước, lúc này trong lời chất vấn của lão tiên sư đã chân chính tỏ ra bất mãn...
Ngay cả ánh mắt lạnh lùng khinh thường chưa kịp thu hồi từ chỗ Phương Thốn của Nguyên Chấp cũng không khỏi kinh hãi, ngẩng đầu nhìn về phía lão tiên sinh Chung Việt, đối diện với ánh mắt vô cùng tức giận, người hắn ta lập tức cứng đờ lại, vội vàng nói:
-Học sinh không dám...
Đại bộ phận giáo viên cũng phải qua tọa sư chỉ điểm, nên phải hành lễ học sinh.
-Đừng tự xưng là học sinh, ta không có một học sinh như ngươi...
Chung Việt lạnh lùng nói:
-Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi đuổi Phương Thốn ra ngoài là vì sự ích kỷ của bản thân sao?
Cơ thể Nguyên Chấp cứng đơ, im lặng một hồi rồi nói:
-Đúng!
Học sinh có thể nói dối, nhưng hắn thân làm giáo viên, bị hỏi thẳng cũng không dám nói dối.
Mà khi nói lời này, hắn ta vẫn lý trực khí tráng, bởi vì ở trong lòng hắn vốn dĩ cũng không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì, ngay từ đầu đã nói với Phương Thốn, nếu có bất mãn có thể đi tìm viện chủ. Nếu hắn đã không lo lắng viện chủ biết, như vậy dĩ nhiên là càng sẽ không sợ lão tọa sư này biết, thật ra chuyện như vậy vốn là chuyện nhỏ không đáng kể.
Ngay cả viện chủ và giáo viên đều có thể thu thân truyền, công nhiên thiên vị, vậy vì sao không thể cự tuyệt dạy người mình không thích?
Mà lúc này, trên mặt lão tiên sư Chung Việt đã mang vẻ tức giận chưa từng xuất hiện trước đây.
-Càn quấy!
Ông ta ta đột nhiên hét vào mặt Nguyên Chấp:
-Là một giáo viên của thư viện, ngươi có trách nhiệm bồi dưỡng mầm tiên luyện khí cho Đại Hạ, từ lúc nào ngươi có thể tự ý đuổi học sinh? Nếu ngươi cứ không thích thì không dạy, đuổi hết học sinh ra ngoài. Như vậy còn làm giáo viên làm gì? Còn muốn tới thư viện làm gì?
Những lời này thanh sắc câu lệ nhưng lại khiến mọi người xung quanh giật mình.
Trong lúc nhất thời, vô luận là học sinh hay luyện khí sĩ ở thành Liễu Hồ đều quay lại nhìn thẳng vào mặt Nguyên Chấp.
Mà Nguyên Chấp bị tọa sư khiển trách trước mặt rất nhiều người, lại cảm thấy ánh mắt của mọi người đang nhìn thẳng vào mình, mặt của hắn ta đỏ bừng giống như máu.
Trên trán nổi lên gân xanh, bàn tay thì nắm chặt, trong lòng vô cùng tức giận, nhưng lúc này cũng chỉ có thể kìm nén cơn giận, một lúc lâu sau mới nói:
-Vâng, tọa sư, ta biết sai rồi!
Khi nói điều này, hắn ta hơi ngẩng đầu lên liếc nhìn Phương Thốn.
Phương Thốn có thể cảm nhận hận ý tràn đầy trong mắt hắn ta, chỉ là vờ như không nhìn thấy.
-Thu hồi uy phong của ngươi đi!
Lão tiên sinh Chung Việt nhìn thấy rõ ánh mắt hắn nhìn Phương Thốn, trong lòng lại càng tức giận, có chút không kiềm chế được, trầm giọng quát:
-Đã làm sai chuyện, vẫn muốn uy hiếp học sinh không nói ra, dưới gầm trời này, đâu ra giáo viên bá đạo như thế, trước mặt lão phu còn dám lại uy hiếp hai học sinh trong thư viện sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất