Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 673: Thân phận thật sự (2)

Chương 673: Thân phận thật sự (2)


Đối với hắn mà nói bán kho báu thần quặng đi đương nhiên rất đau lòng.
Nhưng Ôn Nhu Hương hay nói để duy trì yêu đình kia bắt buộc phải lấy thần khoáng bảo tài ra đổi.
“Xem ra, công đức của ta lại tăng lên rồi...”
Phương Thốn thầm nghĩ trong lòng, bỗng nhiên cảm giác bây giờ tình thế cực kỳ hoang đường.
Trong tay mình có rất nhiều công đức, thậm chí còn không biết nên lấy để làm gì...
Mà trên đầu mây đen lại giăng đầy, lúc nào cũng có thể bị sét đánh...
Bản thân mình được xem là cái gì?
Một người tốt bị sét đánh chết đầu tiên trong lịch sử?


“Phương huynh, nhìn ánh nắng rực rỡ, gió thổi phơ phất này, hay là chúng ta cùng đi dạo trên núi một chút được không?”
Vân Tiêu nói chuyện phiếm vài câu Phương Thốn, bỗng nhiên cười mở miệng mời.
“Ánh nắng rực rỡ...”
Phương Thốn nhìn mây đen trên đầu rồi gật đầu: “Đang có ý này!”
Vừa nghe bọn họ nói, Nhiếp Toàn lập tức cười nói: “Vừa đúng lúc Nam Sơn mới có một mảnh táo chua...”
Mạnh Tri Tuyết vội mắng hắn ta một phen: “Để bọn họ đi, không phải ngươi phải đi phủ thành chủ sao?”
“Giờ thành Thủ Phủ cũng không dám quản ta... ấy?”
Nhiếp Toàn theo bản năng đáp lại một câu, bỗng nhiên thấy được vẻ mặt Mạnh Tri Tuyết, lập tức phản ứng lại.
“Ha ha, các ngươi đi, các ngươi đi đi, ta đi mua đồ một chút, buổi tối mời các ngươi uống rượu...”
Nhiếp Toàn vừa nói vừa vội vàng rời đi.
Lúc này hai người Phương Thốn và Vân Tiêu, một người cầm ô, một người chắp tay sau lưng, sóng vai đi tới hướng về ngoài thành.
Lúc ra tới ngoài thành, trái phải không có nhà cửa, càng cảm thấy trên đầu giăng đầy mây đen, đen kịt như muốn sập xuống bất cứ lúc nào, không biết có phải ảo giác hay không, thậm chí Phương Thốn có thể cảm giác được trên trời như đang có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào mình, chỉ cần hắn thả chiếc dù trên tay xuống là lập tức sẽ có sấm sét như thủy triều đánh lên đầu.
“Phương nhị công tử, huynh nói xem trời đầy mây đen này, nếu như có người lấy pháp lực đưa tới, chứa đầy sấm sét, lúc bị đánh xuống sẽ kinh khủng đến mức nào?”
Vân Tiêu cười thâm sâu, thản nhiên hỏi một câu.
Phương Thốn chỉ cười khẽ rồi hỏi: “Dù sao thì nhãn lực của ta cũng hơi kém một chút, huynh cảm thấy sao?”
“Dưới Nguyên Anh sẽ hóa thành tro bụi trong nháy mắt, Nguyên Anh trung cảnh thì cửu tử nhất sinh, chỉ có Nguyên Anh cao cảnh, mới có thể ngăn cản!”
Vân Tiêu khẳng định nói một câu, ánh mắt đảo qua Phương Thốn.
“Nguyên Anh cao cảnh...”
Phương Thốn hơi gật đầu đồng ý với cách nhìn ấy, trong lòng hơi trầm xuống.
“Có đáng không?”
Vân Tiêu im lặng thật lâu rồi đột nhiên hỏi một câu.
Phương Thốn im lặng một hồi mới nhẹ giọng nói: “Nếu có thể gặp lại huynh trưởng, ta cũng muốn hỏi hắn một câu, có đáng không?”
Vân Tiêu không nói gì.
Một lát sau, bỗng nhiên hắn nghiêm túc xoay người lại, nói với Phương Thốn: “Ta có rất nhiều thân phận, hoặc là con riêng, hoặc là đạo tử, hoặc là vị hôn phu, hoặc là đệ tử ký danh, nhưng ta chỉ có một thân phận duy nhất là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời này...”
Hắn nhìn ánh mắt của Phương Thốn, thấp giọng nói: “Ta là học sinh dưới trướng Phương Xích, cho nên...”
Hắn nhìn về phía Phương Thốn: “Xét về bối phận, ta nên gọi huynh một tiếng sư đệ!”
Phương Thốn không biết hắn nói ra thân phận này trước mặt mình đại diện cho cái gì, chỉ là cảm giác được trọng lượng rất nặng.
Sau đó hắn im lặng một chút rồi nói: “Sai rồi!”
Vân Tiêu hơi ngẩn ra.
Phương Thốn nói: “Xét theo bối phận, huynh nên gọi ta là tiểu sư thúc!”
“Cái này ta… Ngươi…”
Trên mặt Vân Tiêu lộ ra vẻ muốn phát điên, muốn nói mà lại không nói ra được gì.
Mặt mình đã vẻ mặt nghiêm túc, nghĩ muốn dùng cái này để bỏ qua chủ đề kia, kết quả ngươi lại không bị lừa…
Hai chữ sư thúc, người bảo ta làm sao nói ra khỏi miệng được đây?
Hắn rầu rĩ một lúc, đột nhiên làm ra vẻ bình tĩnh nói: “Có chuyện gì với đám mây đen trên trời này vậy?”
Phương Thốn nhìn hắn ta một cái.
Vân Tiêu cười nói: “Vốn dĩ ta ở trước mặt ngươi, thừa nhận thân phận của mình chính là bởi vì ta muốn ngươi yên tâm, trận chiến ở Nguyên Thành, núi Vấn Thiên, đại náo ở Ôn Nhu Hương, thậm chí là Trảm Quỷ Quan quận Thanh Giang, những chuyện mà ngươi làm, ta vẫn luôn để ý, cái chết của tiên sinh, ai cũng biết là có vấn đề lớn, còn ngươi thừa hưởng ý chí của người, những thứ gánh trên lưng, khó mà tránh khỏi quá nhiều…”
Phương Thốn nhìn hắn một cái nói: “Cho nên huynh thực sự thừa nhận ta là sư thúc của huynh?”
Vân Tiêu: “…”
Phương Thốn cười rồi nói: “Ngươi cũng nhìn ra đám mây đen này có vấn đề sao?”
Vân Tiêu thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn lên trời nói: “Đám mây này không giống thần thông, không cảm ứng được ý chí của người ở bên trong, cũng rất khó phân biệt điểm khác nhau giữa nó và mây thật, lúc đầu ta cũng không cảm nhận được có cái gì không ổn, nhưng khi đám mây này treo trên không trung ba ngày mà một chút mưa cũng không có, ta liền đoán ra là có vấn đề, đặc biệt là, vào ngày thứ tư, ta đích thân ra tay, định xua đuổi đám mây này đi, lại phát hiện ra mình bất lực, thì đã hiểu, đây không phải là một đám mây bình thường…”
Phương Thốn nói: “Vậy làm thế nào mà ngươi xác định rằng đây có liên quan đến ta?”
“Ngoài ngươi ra thì ai có được nhân quả to như vậy?”
Vân Tiêu than: “Hơn nữa, vẫn chưa có mưa mà ngươi cứ cầm ô làm gì?”
Phương Thốn hơi than thở, chỉ đành gật đầu.
Thấy hắn thừa nhận, sắc mặt Vân Tiêu cũng có chút nghiêm trọng: “Cho nên, đây rốt cuộc là cái gì?”
“Là nợ!”
Phương Thốn nói: “Nợ trốn không thoát được!”
Vân Tiêu yên lặng một lúc rồi nói: “Nếu như tìm được cao nhân ở bên cạnh bảo vệ, thì có thể giúp ngươi tránh được nạn này không?”
Phương Thốn nghĩ ngợi một lúc, rồi lại chầm chậm lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Nếu như phía trên đòi nợ, chỉ là một vị Luyện Khí Sĩ Thần Cảnh cao cấp, hắn không ưa ta, muốn dốc toàn lực đánh ta, vậy thì cho dù ta có Thần Vương bảo vệ thì có thể chống đỡ qua được, nhưng nếu như phía trên là một vị Luyện Khí Sĩ Tiên Cảnh, thậm chí là vượt qua cả Luyện Khí Sĩ Tiên Cảnh, nếu như muốn dựa vào sức mạnh của Nguyên Anh cao cấp để đánh ta, ngươi thấy dựa vào sức mạnh của một vị Thần Vương tầng nếu ta có họ ở bên cạnh một liệu có bảo vệ được ta không?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất