Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 706: Điều khiển long khí

Chương 706: Điều khiển long khí


"Lão Lục, ngươi thật sự không thắng được hay là giả vờ?"
"Thật sự không thắng được, đám mây này rất cổ quái......"
"..."
Vị thứ hai đã nắm chắc trong lòng, vừa lên đã thi triển bảy thành pháp lực, nhưng thấy đám mây này biến hóa vẫn rất kịch liệt. Nhưng việc quan trọng nhất là biến hóa tuyết rơi phía trên lại giống như bản thân dù có làm mọi thứ cũng thành công dã tràng. Hắn có chút sững sờ, cười khổ hướng Thất hoàng tử thi lễ một cái, theo lệ nói ba hoa một phen, sau đó giống như đã hoàn thành nhiệm vụ mà lui vào trong đám đông.
Thấy cả hai người đều thất bại, xung quanh lập tức trở nên náo nhiệt hẳn lên.
Bàn về tu vi, vị Thất hoàng tử kia cũng chỉ bình thường, cho dù hắn sinh ra đã có căn cơ thâm hậu, lại đang trong quá trình trưởng thành, có vô số linh đan diệu dược bổ trợ, nhưng đến bây giờ tu vi cũng vẫn chưa thể đột phá được Nguyên Anh Cảnh…
Nói một cách chính xác, hắn vẫn chưa đến được Kim Đan Trung Cảnh.
Tu vi của hai người xuất thủ trước đó, thật ra còn cao hơn hắn.
Nhưng việc hai người đều đã thất bại khiến cho người ta cảm thấy hứng thú.
Cứ như thế, một người rồi lại một người tiến lên thử, dường như đều chung một phiên bản. Trước tiên là dùng hết toàn lực, như thể không phá được đám mây này thì không bỏ qua, nhưng sau khi cạn hết khí lực, lại đều biểu hiện thành công dã tràng, vô cùng tiếc nuối. Rồi vừa cảm khái Thất hoàng tử thần thông tinh diệu đến mình cũng không theo kịp, vừa cười vừa đổ thêm dầu vào lửa với những người khác, nói nếu có người có thể thắng phần thưởng này, vậy thì nhất định là huynh…
Trong tiếng huyên náo, thậm chí còn có vị lão đại nhân Nguyên Anh Cảnh ra tay, nhưng kết quả cũng là thất bại mà về.
Đây thật khiến cho mọi người có chút kinh ngạc…
Vị Thất hoàng tử này trong hoàng tộc cũng không phải thiên tư xuất chúng.
Nhưng mà tu vi Kim Đan như hắn ta lại có thể biến ra đám mây mà đến Nguyên Anh Cảnh đều không thay đổi được, đây là gì đạo lý gì?
Cũng có người nghĩ: "Người đời đều biết Phương Xích tiên sư từng là thư đồng tại thất vương điện. Gọi là thư đồng, nhưng thực ra là thầy trò, mà Vô Tương Bí Điển của Phương Xích tiên sư lại vừa đúng lúc phát huy thiên địa biến hóa, đạo pháp tự nhiên. Vị Thất hoàng tử này ở các lĩnh vực khác tuy không xuất chúng, nhưng đối với Vô Tương Bí Điển hẳn là có ưu thế mà khó người bình thường nào có thể sánh bằng. Đám mây ảo diệu này ắt hẳn là từ Vô Tương mà ra…"
Vậy thì liên hệ nhân quả trước sau, đây cũng là chuyện bình thường.

"Các ngươi cảm thấy thế nào?"
Mà trong đám huyên náo, bên cạnh Phương Thốn cũng có không ít người lên thử một lần.
Thấy Phương Thốn hỏi, Mạnh Tri Tuyết thành thật lắc đầu: "Rất kỳ diệu, không giải thích được..."
Vân Tiêu thở dài một tiếng, nói: "Ta không dám dốc hết toàn lực, nhưng cũng có thể cảm giác được đám mây này vô cùng cổ quái. Bàn về tu vi, tao cao hơn hắn một tầng, nhưng nếu thật sự là không nhờ tu vi, chỉ thuần túy luận về thần thông tinh diệu, có lẽ ta quả thật không bằng hắn..."
Phương Thốn nhìn chăm chú vào kia đám mây kia hồi lâu mới hỏi Vân Tiêu:
"Huynh đã nhìn ra nguyên nhân chưa?"
Vân Tiêu im lặng một hồi, nói: "Hắn không phải dùng phép thần thông bình thường, mà là đạo pháp tự nhiên, cội nguồn trời đất!"
Những người khác nghe vậy, đều có chút nghi hoặc nhìn sang phía hắn.
Bàn về kiến giải tu hành, không hề nghi ngờ gì, Vân Tiêu chính là người thâm hậu nhất trong bọn họ.
Vân Tiêu cũng không giấu tiếm, đem lời nói hóa thành thần thức để tránh bị người khác nghe thấy, giải thích một cách tỉ mỉ: "Cái gọi là cội nguồn của trời đất chính là long khí - linh khí mà thế gian chúng ta nhập vào xuất ra. Nguồn gốc sinh cơ của thiên địa vạn vật đều là long khí biến thành, bởi vậy, long khí cũng là một loại cơ sở gần với nguồn gốc của trời đất nhất. Theo một mức độ nào đó, thậm chí có thể coi là khí Tiên Thiên của trời đất..."
"Người đời tu hành đều là lấy khí Tiên Thiên làm chủ, lấy khí Tiên Thiên luyện thành khí Hậu Thiên, lại kết hợp hai bên, thúc động pháp lực thần thông, quay đi quay lại đã khó mà thuần chất. Mà vị tiểu điện hạ này thi triển thần thông giống như thể hắn ta trực tiếp sử dụng long khí biến ra, cho nên vừa thi triển ra đã tiếp cận đạo pháp tự nhiên cảnh giới. Đây cũng là chỗ ta thấy kỳ quái nhất, hắn ta mới chỉ là Kim Đan thôi..."
"Theo lời đồn, chỉ có bước chân vào Tiên Cảnh mới có thể trực tiếp điều khiển long khí…"
"Tiểu điện hạ này tuổi không lớn lắm, nếu dễ dàng đạt được một bước này, thì thiên tư như thế chẳng phải là cao đến dọa người sao?"
"..."
Một đám người xung quanh cùng nghe thấy, đều có chút kinh nghi.
Còn Phương Thốn lại âm thầm gật gật đầu, Vân Tiêu có thể nói được như thế, có thể thấy rằng thiên phú xác thực là đủ cao.
Từ thần thông của vị tiểu hoàng tử này có thể thấy rằng nghiên cứu của hắn đối với Vô Tương Bí Điển đã sắp đạt tới trình độ thâm hậu kinh người rồi.
Nhưng thế gian đương thời, bàn về Vô Tương Bí Điển, mình mới là người nghiên cứu sâu nhất.
Lão Kinh Viện vẫn cho rằng đám mây bao phủ cả Lão Kinh Viện cùng với Triều Ca thành một vùng kia chính là bản thân hắn biến ra. Cũng không phải là không có nguyên nhân, bởi vì bọn họ nhìn ra rằng, ý nghĩa của đạo pháp tự nhiên tạo mây đen trên không trung kia vốn là tương thông với ý nghĩa gốc của Vô Tương Bí Điển. Mà trong mắt bọn họ, mình là người tu luyện Vô Tương Bí Điển sớm nhất, ở trên tạo nghệ thần thông này, đương nhiên là cao nhất.
Chỉ tiếc rằng bọn họ vẫn xem thường mình.
Mình không phải là người tìm hiểu Vô Tương Bí Điển sớm nhất.
Vô Tương Bí Điển này vốn chính là do mình phát triển nên…
Trên con đường vô tướng này, huynh trưởng là người chỉ đường, cũng là người khai sáng.
Nhưng con đường tiếp theo đều là từ mình mà ra…
Những điều ghi chép trong Vô Tương Bí Điển mình cũng đều đã tu luyện qua, hơn nữa còn lĩnh ngộ đạo lý.
Cho nên đối với việc vận dụng long khí, trong người dưới bậc Tiên Cảnh ở trên thế gian này, mình chính là người mạn nhất…
Đừng nói cái gì mà Nguyên Anh hay không Nguyên Anh!
Pháp lực của Luyện Khí Sĩ bậc Nguyên Anh Cảnh quả đúng là thâm hậu so với mình, nhưng tất nhiên tiểu tiết không bằng mình.
Mà đây cũng chính là điều khiến cho hắn tò mò…
Nhưng Thất hoàng tử này lại có thể cũng đạt tới cảnh giới cao như vậy…
Thành thật mà nói, trong lòng Phương Thốn lúc này đã có chút nóng lòng muốn tỉ thí rồi…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất