Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 852: Long Thành phản rồi

Chương 852: Long Thành phản rồi


Đương nhiên, trước khi tự mình đi cứu hắn thì cũng phải sắp xếp một việc.
Ví dụ như chuyện của Long Thành…
Long Thành không phản, lúc nào mình cũng có chút không yên lòng…


“Công tử…”
Ngay khi trong lòng Phương Thốn thoáng hiện ý nghĩ này thì hắn chợt nghe một tiếng reo mừng, quay đầu lại thì chỉ thấy Tiểu Hồ Ly đang hưng phấn vọt vào từ bên ngoài điện, phía sau là Dạ Anh còn hưng phấn hơn. Nàng “vèo” một tiếng nhảy qua cánh cửa, sau đó xách váy chạy tới trước mặt Phương Thốn, trên gương mặt tràn ngập mừng rỡ kêu lên: “Phản rồi…”
Phương Thốn nhíu mày nói: “Bổn công tử phản lúc nào?”
Tiểu Hồ Ly ngẩn ra, sau đó mới phản ứng lại, sắc mặt đỏ lên rồi hưng phấn nói: “Công tử không phản, Long Thành phản…”
“Hả?”
Thế mà Phương Thốn lại ngẩn ra, đưa tay nhận lấy ngọc giản.
Thần thức xâm nhập, rất nhanh sau đó hắn lập tức nở nụ cười.
Chỉ thấy trong ngọc giản này là tin tức mà tiên minh đưa tới. Theo lời của thám tử, nửa canh giờ trước ở Yêu vực phía nam Nguyên Thành đã có rất nhiều Yêu vương dẫn đầu một đám Yêu binh trùng trùng điệp điệp giết đến Nguyên Thành. Theo tin tức đã tìm hiểu được gần đây, nói là lấy danh nghĩa cái gì mà liên quan đến mấy hiệu buôn ở Nguyên Thành ức hiếp quá đáp đối với Yêu tộc, chúng yêu không thể duy trì cuộc sống cho nên muốn đến Nguyên Thành đòi công đạo…
Tiểu Hồ Ly nói sai rồi, không phải Long Thành phản mà là Yêu Vực.
Vốn dĩ Yêu vực cũng không nằm dưới sự quản lý của Đại Hạ, đây là lần thứ hai Yêu vực xâm phạm phương Bắc!
Thế nhưng, mọi người đều biết yêu vực và Long Thành là cùng một giuộc, hai bên cấu kết rất chặt chẽ. Bây giờ, Yêu vực lại xuất hiện hành động khác lạ, một nhóm lớn đánh về phía Nguyên Thành, đương nhiên cũng đại biểu cho việc rốt cuộc Nguyên Thành cũng có động tác lớn rồi, cho nên nói là Long Thành phản thì không không đầy đủ.
“Tên Lâm Cơ Nghi này làm việc…”
Phương Thốn khẽ lắc đầu, cảm khái một tiếng: “Thật sự rất tốt!”
Vừa nghe cờ hiệu Yêu vực liên quan đến hiệu buôn, Phương Thốn biết ngay chắc chắn là Lâm Cơ Nghi làm mưa làm gió. Nhưng trước khi mình đi vào sau núi thì phải bày mệnh. Kết quả là từ khi ra sau núi đến giờ cũng chỉ khoảng hai canh giờ, tên này vậy mà lại trêu chọc thành công rồi. Đúng là khiến Phương Thốn thật sự có chút niềm vui ngoài ý muốn. Nói không chừng tên này cũng đang chờ ở đâu đó từ lâu rồi…
Trong lúc Phương Thốn đang suy nghĩ thì ngoài điện có bươm bướm bay đến.
Phương Thốn giơ tay đón bươm bướm, sau đó lập tức cảm nhận được bên trong có thần niệm yếu ớt truyền đến.
Đó chính là Lâm Cơ Nghi, nhưng hắn ta không trực tiếp bẩm báo việc này mà làm bộ đáng thương nói: “Công tử xin hãy tha cho tiểu nhân, con cọp cái nhà ta thật sự quá lợi hại. Năm đó ta chỉ muốn tìm một người thật xấu, khiến người đó khinh thường ta, không đề phòng ta. Nếu thật sự có biến cố gì, ta có thể trực tiếp bỏ thê chạy trốn mà không đau lòng. Ai có ngờ đâu sống chung nhiều năm như vậy khiến ta có cảm tình, bị nàng đè đầu…”
“Bây giờ, ta chỉ muốn xin nàng sinh con cho ta, kế tục ta phục vụ cho công tử…”
“Còn có, ngày nào đó công tử có lòng từ bi hãy thay ta giải thích một phen, giữa ta và Hồng Đào nương tử thật sự là trong sạch…”
“...”
“Rõ ràng là biết cách khoe mẽ mà…”
Phương Thốn khẽ lắc đầu, quay đầu nhìn về phía Tiểu Hồ Ly nói: “Ban thưởng cho Lâm Cơ Nghi…”
Vừa rồi đã suy nghĩ ra ban thưởng cho hắn cái gì nhưng lại nghĩ rằng thôi bỏ đi, cười nói: “Ban thưởng cho thê tử của hắn một cây chổi lông gà là được rồi.”
Tiểu Hồ Ly ngẩn ra, sau đó lộ ra sắc mặt vui mừng, gật đầu một cái thật mạnh.
“Ta phải đi chọn một cây chổi thật cứng đây…”
Phương Thốn nhìn nàng một chút, thầm nghĩ Tiểu Hồ Ly này cũng càng ngày càng hư. Lúc làm mấy chuyện như thế này, rõ ràng là để tâm nhiều hơn bình thường.
Nếu Yêu vực có dị động, Long Thành muốn không động cũng khó.
Dù sao thì Long Thành và Yêu vực cũng kết minh, mà kết minh không nhất thiết hoàn toàn có lợi, một số thời điểm sẽ rơi vào bị động.
Phương Thốn tin tưởng Lâm Cơ Nghi có thể làm tốt chuyện phía sau, tảng đá lớn trong tim lập tức buông xuống.
Hắn chậm rãi đứng dậy đi ra ngoài điện, nhìn bầu trời đầy sao, hít một hơi thật dài, sau đó chắp hai tay ra sau lưng như đang chờ đợi điều gì.


Rất nhanh sau đó, người mà Phương Thốn chờ đợi đã đến.
Đầu tiên là một đạo thần quang chợt xẹt qua phía chân trời, yếu ớt dừng ở một chỗ trong Thủ Sơn Tông.
Ngay sau đó, một đạo kim quang lập tức bay đến bầu trời Thủ Sơn Tông từ phía xa chân trời.
Một đạo thần quang từ chỗ sơn môn bay lên lần nữa rồi rơi xuống trước Ngọc Tú Phong. Người tới trường thân như ngọc, khí độ bất phàm, chính là tông chủ của Cửu Tiên Tông. Trên gương mặt hắn ta lộ ra một nụ cười, tay áo phiêu dật, hắn nói: “Nói vậy là ngươi đã nhận được tin tức rồi, ta xử lý xong việc ở trong tay, cũng không dám trì hoãn mà trực tiếp chạy tới đây. Phương nhị công tử, bây giờ Long Thành phản rồi, chẳng hay ngươi có ban thưởng gì không?”
Hắn đường đường là người đứng đầu tiên minh, lời này lại nói ra một cách ngang nhiên như không, trong lòng không có tí gánh nặng nào.
Mà một đạo kim quang khác cũng đã đến bầu trời của Thủ Sơn Tông rồi, lập tức tự động triển khai một bảng danh sách mang kim sắc.
Bên trên có chữ vàng phóng lên trong hư không: “Mời Phương nhị tiên sinh nhanh chóng vào Nguyên Thành nghị sư.”
Vô cùng đơn giản, vô cùng dứt khoát.
Thậm chí ngay cả phần đề tên cũng không có, lại càng không chú ý đến cách nói gì cả.
Nhưng ngay cả tông chủ của Cửu Tiên Tông khi nhìn thấy bảng danh sách này thì cũng phải giật mình. Tuy rằng hắn ta biết Phương Thốn bất phàm từ lâu, nhưng cho tới hôm nay mới được nhìn thấy. Lúc này hắn mới ý thức được ánh mắt của Phương Thốn thật sự bất phàm. Trong toàn bộ Nguyên Thần Quốc chỉ có Nguyên Thành mới có tư cách truyền chiếu cách không gian như thế này, cũng chỉ có Nguyên Thần Vương hoặc là phu nhân của hắn mới có thể không đề tên mà trực tiếp ban bố chiếu thư.
Một đạo bố chiếu như thế này, lập tức lộ ra sự thân cận.
Quan trọng nhất là trong số mấy chữ ngắn ngủi đó lại có một chữ “mời” và hai chữ “tiên sinh”.
Không cần nói cũng hiểu trọng lượng trong đó như thế nào.
Vì vậy, hắn lập tức lùi về phía sau một bước rồi chắp tay.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất