Bảo Giám

Chương 229: Hắc Bạch.

Chương 229: Hắc Bạch.
- Vai vế còn cao hơn Lục thúc?
Hà Kim Long nghe vậy sửng sốt, y biết người anh em kết nghĩa đó của sư phụ có địa vị giang hồ rất cao, Miêu Lục Chỉ có thể sống đến hiện tại, theo lý mà nói, cho dù là người có vai vế cao hơn ông ta cũng không thể là người ở tầm tuổi của Tần Phong.
Miêu Lục Chỉ gật đầu, nói: - Đúng vậy, thân phận Tần gia tôn quý, sau này lão già này còn phải dựa vào Tần gia để kiếm bát cơm đấy.
Miêu Lục Chỉ nói thế cũng không phải đang khen Tần Phong mà là lời nói thực tâm thực lòng, sau này ông có thể an hưởng tuổi già hay không quả thực vẫn phải xem đám đồ tử đồ tôn có làm nên trò trống gì không.
- Cháu nghe theo Lục thúc.
Hà Kim Long đứng dậy, chắp tay với Tần Phong, nói: - Không biết có thể xin Tần gia đợi một chút được không, tôi muốn hỏi tình hình của tiền bối Giang Nhất Thủ một chút
Hà Kim Long từng nghe ông nội kể, sau khi rời khỏi Quan Đông, Giang Nhất Thủ liền bặt vô âm tín một cách kỳ lạ, Hà Thiên Bá vốn chuẩn bị đi Giang Nam cũng đành bất đắc dĩ ở lại Quan Đông
Vài năm sau, người Nhật chiếm được ba tỉnh miền Đông Bắc, người như Hà Thiên Bá sao cam tâm làm nô dịch cho người Nhật? Vì thế mang theo huynh đệ ở Hắc Long Sơn đánh du kích người Nhật.
Thế nhưng cứ như vậy, Hà Thiên Bá cũng không còn hơi sức đi tìm Giang Nhất Thủ, sau khi kháng chiến thắng lợi liền phái người đi Giang Nam, Hà Thiên Bá khi đó đã trở thành Thiếu tướng quốc Đảng, vận dụng nhiều quan hệ cũng không thể tìm ra Giang Nhất Thủ.
Sau rồi Hà Thiên Bá không muốn tham gia nội chiến, từ chức Thiếu tướng, mang theo anh em trong bang trở về Hắc Long Sơn, tuy rằng sau giải phóng đã trải qua nhiều phong ba, nhưng vinh quang anh hùng kháng Nhật đã đủ để Hà Thiên Bá có thể sống hết quãng đời còn lại.
Trải qua mấy thập niên, hành tung của Giang Nhất Thủ cũng trở thành nỗi trăn trở của người trọng nghĩa khí như Hà Thiên Bá, cho đến tận đêm trước khi qua đời vào ba năm trước, Hà Thiên Bá vẫn cứ nhớ về vị đại ca kết bái không biết tung tích kia.
- Sư phụ chưa bao giờ nói qua việc này, nếu không tôi đã sớm đi tìm ông nội của cậu rồi!
Nghe được câu chuyện cũ Hà Kim Long kể, Miêu Lục Chỉ lắc đầu nói: - Cậu cũng không coi là người ngoài, chuyện xấu trong nhà tôi cũng không muốn cho người ngoài biết, năm đó
Mặc dù là đồng môn không đồng mạch. Nhưng thế hệ trước đã có giao tình, Miêu Lục Chỉ cũng không giấu giếm, kể hết những chuyện mình đã kể với Tần Phong kể cho Hà Kim Long.
- Thì thì ra Lục thúc và Yến Tử Lý Tam đều là đệ tử của ông Giang?
Người trong giang hồ có ai không từng nghe đến chuyện Yến Tử Lý Tam chứ? Nhưng Hà Kim Long chẳng thể nào ngờ, vị đại ca kết bái khiến ông nội canh cánh trong lòng lại chết trong tay chính đệ tử của mình.
- Sư môn bất hạnh quá!
Miêu Lục Chỉ lắc đầu liên tục, lại nói tiếp chuyện cũ. Cũng giống như lại lần nữa vạch vết sẹo ra, Miêu Lục Chỉ đã quá 80 tuổi cũng không nhịn được thần sắc ảm đạm, khuôn mặt tiều tụy.
- Lục thúc, sớm biết Yến Tử Lý Tam là loại người này, ông nội cháu đã sớm dẫn binh đến Bắc Bình rồi.
Hà Kim Long cũng cảm thấy oán giận trước chuyện Giang Nhất Thủ gặp phải.
- Được rồi, không nói chuyện này nữa. Miêu Lục Chỉ phất phất tay, nhìn về phía Tần Phong: - Tần gia, thân phận của cậu, có nên nói cho Kim Long biết hay không?
- Lão Miêu ông nói đi Tần Phong gật đầu, nói: - Chức Chủ môn này đã chỉ là danh nghĩa từ lâu, tin hay không tùy y.
Thấy Tần Phong đồng ý, Miêu Lục Chỉ nói ra chuyện Ngoại bát môn và thân phận của Tần Phong.
Đương nhiên, Miêu Lục Chỉ che giấu việc sư phụ của Tần Phong là Quỷ Kiến Sầu, ai biết được năm đó Quỷ Kiến Sầu có đại khai sát giới ở Quan Đông hay không. Nói không chừng lại có liên quan gì đến tổ tiên của tên tiểu tử trước mặt.
Có điều cho dù là vậy, những lời Miêu Lục Chỉ nói cũng khiến Hà Kim Long trợn mắt há hốc mồm, y lăn lộn giang hồ cũng đã 20 năm, cho đến lúc này mới biết mình chẳng hiểu gì về giang hồ.
- Tần gia, không biết cậu có gì phân phó?
Tuy rằng đã biết thân phận của Tần Phong, nhưng Hà Kim Long cũng không quỳ bái giống như với Miêu Lục Chỉ, mà chỉ chắp tay với Tần Phong, nói: - Chuyện hôm nay là Hà Kim Long không đúng, Lục thúc thì không cần nói, chỉ cần Tần gia cậu nói một câu, Kim Long này liền cuốn gói khỏi địa giới này!
Đối với thân phận Môn chủ của Tần Phong, nói thực, Hà Kim Long cũng không để tâm lắm, dạo này, chẳng có ai muốn mang vòng kim cô trên đầu mình, huống chi Hà Kim Long cho tới giờ cũng chưa từng nghe qua Ngoại bát môn từng có Môn chủ.
Nhưng đối với bản thân Tần Phong, Hà Kim Long lại vô cùng kiêng kỵ, từ cách vừa rồi Tần Phong ra tay có thể nhìn ra đây tuyệt đối là một người thủ đoạn hiểm ác.
Tần Phong có thể nhìn ra tâm tư của Hà Kim Long, lập tức cũng không quanh co, đi thẳng vào vấn đề, nói: - Cũng không có gì phân phó, tôi chỉ muốn hỏi ông một chút, có chịu làm việc cho tôi không?
- Làm việc cho Tần gia cậu sao?
Hà Kim Long nghe vậy sửng sốt một chút, chậm rãi lắc đầu, nói: - Tần gia, Kim Long tuy rằng không tài giỏi gì nhưng dưới trướng còn có một đám huynh đệ vào sinh ra tử, tôi không nỡ bỏ bọn họ!
Có một người ông nội như Hồ Tử, Hà Kim Long từ nhỏ đã là một người không an phận, từ năm mười mấy tuổi đã bỏ học, dẫn theo một đám nhóc tì cả ngày theo ông nội đánh đấm.
Đầu thập niên 80, Hà Kim Long mười tám mười chín tuổi bắt đầu kinh doanh bên biên giới, móc nối với người Nga, có điều lúc đó nhà nước giám sát chặt chẽ quá, y cũng không kiếm được bao nhiêu.
Nhưng đến đầu thập niên 90, Liên Xô tan rã, Hà Kim Long lại phát tài to, dựa vào mối quan hệ giữa hai bên hắc bạch trên giang hồ của ông nội, y khống chế được một con đường buôn lậu qua Nga, tiền tài vào túi mỗi ngày cuồn cuộn như nước chảy.
Hơn nữa Hà Kim Long còn tổ chức một đám người tiến vào Nga chém giết, khống chế hai bãi hàng lớn nhất trong nước, xã hội đen Nga nghe tin sợ vỡ mật, người Trung Quốc đã tạo được thanh danh rất lớn ở Nga.
Xã hội Nga ngày càng ổn định, Hà Kim Long cũng dần rút khỏi việc làm ăn này, có điều con đường buôn lậu ở Nga đó vẫn luôn bị y khống chế.
Thế nhưng ba năm trước khi Hà Thiên Bá qua đời, tình hình của Hà Kim Long đã xảy ra thay đổi.
Người ta thường nói người đi trà nguội, hơn nữa Hà Kim Long năm đó kiếm được nhiều tiền, lại ăn mảnh, đắc tội không ít người, Hà Thiên Bá còn sống, những người đó có lẽ còn nể mặt ông ta, không làm khó Hà Kim Long.
Thế nhưng Hà Thiên Bá vừa mất, rất nhiều người đã rục rịch, cần biết rằng, tiền Hà Kim Long mấy năm nay kiếm được ở Nga phải tính bằng con số trăm triệu, không biết có bao nhiêu người đố kỵ.
Những người đó dần thay đổi, tình cảnh của Hà Kim Long cũng dần trở nên khó khăn, đầu tiên là quán trà quán rượu y mở xảy ra vấn đề, bị niêm phong.
Sau đó chính là đám thủ hạ của Hà Kim Long từng người từng người bị bắt vào tù, để bảo lãnh đám thủ hạ ra, gia sản của Hà Kim Long đã tiêu hết một phần ba.
Nhưng những chuyện đó vẫn chưa phải quan trọng nhất, một vị tai to mặt lớn tay nắm thực quyền ở Quan Đông trực tiếp cho người điều tra và niêm phong con đường buôn lậu đó của Hà Kim Long, hơn nữa còn cho người nhắn lại, nếu như không muốn vào tù thì bỏ tiền ra mua mạng đi.
Cho đến giờ khắc này, Hà Kim Long mới phát hiện khi xưa mình không đi quan hệ là một sai lầm nghiêm trọng đến thế nào.
Tuy rằng hận không thể dùng súng bắn chết mấy tên nhân lúc cháy nhà hôi của này, nhưng Hà Kim Long cũng đã hơn 40 tuổi rồi, còn có người nhà, thực sự không thể làm liều.
Rơi vào đường cùng, Hà Kim Long ngoại trừ để lại mấy chục triệu đưa vợ con ra nước ngoài, tất cả số gia tài còn lại đều tiêu tán hết, vị tai to mặt lớn đó coi như tuân thủ hứa hẹn, vẫn chưa đuổi tận giết tuyệt.
Hà Kim Long tránh được một kiếp liền thấm thía rằng, trên mảnh đất quen thuộc này của y, bản thân giống như một con dê được dưỡng béo, chỉ có thể mặc người làm thịt.
Trong máu có sự dũng cảm đi đầu của Hồ Tử, Hà Kim Long cắn chặt răng, mang theo hơn hai mươi huynh đệ, dứt khoát rời khỏi Quan Đông, cầm số tiền còn lại chẳng bao nhiêu, đi đến thủ đô.
Tuy rằng trước kia cũng có làm buôn bán, nhưng việc buôn bán của Hà Kim Long đều là đánh giết mà có, đám thủ hạ lại chẳng đứa nào có đầu óc.
Bàn bạc tại thủ đô, lập tức xác định quan điểm, Hà Kim Long vẫn quyết định tạo dựng thanh danh trước, sau đó thu nạp mối làm ăn ngầm ở thủ đô.
Vốn am hiểu sâu sắc các ngành nghề trong giang hồ, Hà Kim Long hiểu rõ, lợi nhuận của những ngành nghề trông có vẻ hèn hạ đó lại nhiều đến mức người thường khó có thể tưởng tượng. Giống như y, nếu như có thể khống chế đám trộm cắp ở thủ đô, số tiền kiếm được hàng năm có lẽ chẳng bao giờ dưới chục triệu.
Cho nên sau khi lập địa bàn ở nhà ga, Hà Kim Long lập tức nhắm trúng đám trộm cắp của Vu Hồng Hạc, thế nhưng y hoàn toàn không ngờ, Miêu Lục Chỉ đứng sau lưng Vu Hồng Hạc lại có nguồn gốc sâu xa với mình như vậy.
Tục ngữ nói thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng, Hà Kim Long làm đại ca nhiều năm như vậy, lúc này mặc dù là hổ xuống đồng bằng, nhưng cũng không muốn tự hạ thấp mình, nghe theo mệnh lệnh của Tần Phong.
- Kim Long, không phải tôi hù dọa ông, ông cho là thủ đô giống với Quan Đông sao? Có thể tùy tiện đánh đánh giết giết sao?
Nhìn đôi mắt Hà Kim Long lộ ra thần sắc cương quyết, Tần Phong lắc đầu, nói: - Nghe nói ông có dùng súng khi chiếm địa bàn ở nhà ga? Tôi có thể nói cho ông biết, nếu như còn không thu tay lại, tiêu hủy hoàn toàn súng ống, chỉ sợ không quá một tháng, tôi và lão Miêu sẽ đến trại giam thăm ông đấy!
- Tần gia, cậu không cần hù dọa tôi.
Sau khi nghe Tần Phong nói, Hà Kim Long lắc đầu, nói: - Kim Long lăn lộn nhiều năm như vậy cũng là người biết chừng biết mực, chuyện kia cũng không hề để lại vết tích không sạch sẽ gì
- Đây chính là nguyên nhân tại sao ông vẫn chưa phải vào trại tạm giam.
Trên mặt Tần Phong lộ ra nụ cười lạnh, nói: - Ông cho rằng cảnh sát đều là đồ ngốc chắc? Lăn lộn trong xã hội đen, kết cục không phải chết đột ngột ở đầu đường thì chính là vào tù bị xử bắn, loại người vi phạm pháp luật như ông nhất định sẽ không chết ở trên giường đâu
Không những hiểu biết nhiều tài nghệ trong giang hồ, Tần Phong còn học đại học, chính là bởi vì hắn đã nhìn ra, lăn lộn xã hội đen đơn thuần chẳng khác nào tìm đường chết, nhà nước hiện tại cũng không cho phép những người như Đỗ Nguyệt Sanh, Hoàng Kim Vinh (trùm xã hội đen) tồn tại.
Thời đại này, chỉ có giống như Thường Tứ gia ở Tân Thiên, qua lại giữa hai bên hắc bạch, hơn nữa lại biết tiến biết lùi, hiểu rõ được mất, thì mới có thể chân chính tung hoành giang hồ, đứng vững không bị lật đổ.
Có điều Tần Phong sau khi vào đại học liền phát hiện, tạo lập quan hệ với bạch đạo tựa hồ cũng không khó, có đại sư danh khắp thiên hạ như Tề Công làm hậu thuẫn, Tần Phong cũng không cần lo lắng sự uy hiếp từ phía cảnh sát.
Nhưng muốn đi lại giữa ranh giới hắc bạch, Tần Phong cảm thấy chỉ dựa vào Lý Thiên Viễn thì vẫn chưa đủ, lực lượng của hắn vẫn quá yếu, cho nên lúc này mới nhắm đến Hà Kim Long.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất