Bảo Giám

Chương 230 - 2: Hạng mục..

Chương 230 - 2: Hạng mục..
Trước kia khi kiếm được tiền, Hà Kim Long cũng không phải chưa từng nghĩ đến việc làm ăn chân chính, y từng mở quán trà quán rượu, hộp đêm, nhưng bởi vì không giỏi kinh doanh nên lỗ vốn nghiêm trọng.
Cuối cùng vẫn phải dựa vào con đường buôn lậu đó, Hà Kim Long và đám huynh đệ thủ hạ mới có thể sống dễ chịu hơn, bảo y làm nghề chân chính, Hà Kim Long chỉ sợ ngay cả số của cải còn chừa lại chẳng bao nhiêu cũng phải bù lỗ sạch.
- Lão Hà, tôi nếu dám nói như vậy tất nhiên là có đường cho ông đi, ông nói đi có làm được những điều đó hay không?
Từ trong lời nói cử chỉ của Hà Kim Long, Tần Phong cũng có thể nhìn ra tính cách của người này, tuyệt đối là lớp người cũ trong giang hồ, sau khi rời khỏi giang hồ là chẳng biết làm gì nữa.
Hà Kim Long cắn chặt răng, nói: - Tần gia, ai cũng muốn có một nghề đứng đắn, chỉ cần cậu có thể cho các huynh đệ bát cơm, Kim Long liền nghe theo cậu!
- Đúng vậy, Tần gia, có gì cậu liền nói ra đi, đừng lấp lửng nữa.
Miêu Lục Chỉ ở bên cạnh giúp Hà Kim Long vài câu, kỳ thực trong lòng ông cũng có chút ngạc nhiên, Tần Phong vừa mới đề nghị ông mở công ty phá khóa, nhưng không biết sẽ sắp xếp đám người Hà Kim Long thế nào.
Cần phải biết, Hà Kim Long bọn họ mới thực sự là người giang hồ, ngoại trừ đánh đánh giết giết thì hoàn toàn vô dụng, sử dụng bọn họ, chỉ cần xử lý hơi không ổn thỏa ngược lại sẽ mang đến cho mình càng nhiều phiền toái.
Tần Phong đã tính toán kỹ càng từ lâu, nghe Miêu Lục Chỉ nói, lập tức trả lời: - Lão Hà, các ông có thể làm một số việc kinh doanh liên quan đến phòng điền sản ở thủ đô.
- Phòng phòng điền sản?
Hà Kim Long nghe vậy há hốc mồm, dừng một chút, hỏi: - Tần gia, cậu đang bảo đám người chúng tôi đi xây nhà sao? Đây không phải chuyện đùa sao? Bảo chúng tôi đi phá nhà còn được
Hà Kim Long vốn chỉ tốt nghiệp tiểu học, y cùng đám huynh đệ kia phần lớn đều chỉ biết viết tên của mình, tuy rằng biết được một ít tiếng Nga, nhưng cơ bản đều là những lời mắng chửi người khác.
Giống như đám Lỗ Ngũ trẻ tuổi hơn một chút, cũng đều là những đứa trẻ từ nhỏ học không giỏi, trông chờ đám người bọn họ đi xây nhà, chẳng bằng bảo bọn họ đi phá nhà còn làm tốt hơn
- Ha, lão Hà, xem ra ông rất hiểu chuyện. Nghe Hà Kim Long nói, Tần Phong lập tức vui vẻ, cười nói: - Chuyện cần ông làm, chính là có liên quan đến việc phá nhà
- Phá nhà? Thế thế nghĩa là sao?
Hà Kim Long nghe Tần Phong nói mà chẳng hiểu nổi, ăn mặc đi ở, chữ "ở" này vẫn luôn được người ta coi trọng vô cùng, đừng thấy ở thủ đô bảy tám hộ dân chen chúc trong một tứ hợp viện to bằng cái chuồng bồ câu mà nhầm, những người đó nằm mơ cũng muốn ở trong một căn nhà to rộng.
Nhưng cho dù như vậy, nếu như anh đi phá nhà của người ta, những người đó có lẽ cũng sẽ liều mạng, chuyện đó cũng chẳng khác gì đào phần mộ của tổ tiên, Hà Kim Long không biết tại sao Tần Phong lại nảy ra chủ ý này.
- Tần gia, cái này, tôi cũng có chút không hiểu Miêu Lục Chỉ cũng mở miệng hỏi: - Cậu muốn phá nhà của người ta, chính phủ có đồng ý không? Hơn nữa chuyện đó và việc xây nhà của phòng điền sản cũng chẳng có liên quan gì đến nhau cả mà.
Những năm trước đây vẫn đều là kinh tế có kế hoạch, nhà ở trên cơ bản đều là đơn vị phân phối cho, cụm từ phòng điền sản vẫn còn khá xa lạ đối với người dân.
Miêu Lục Chỉ năm đó mua lại tứ hợp viện này có nghe người ta nói qua phòng điền sản, thế nhưng ông vẫn cho rằng phòng điền sản chính là xây nhà, tương tự như những đội thi công xây nhà.
- Lão Miêu, nhà không phá thì ông xây thế nào được?
Sau khi nghe Miêu Lục Chỉ nói, Tần Phong nhịn không được lắc đầu, nói: - Phòng điền sản cũng không phải chỉ có nghĩa hẹp là phá nhà, mà một loạt những khâu từ phá dỡ, xây dựng đến việc tiêu thụ sau khi xây dựng xong đều có thể gọi là công việc của phòng điền sản.
Đối diện với hai người giang hồ gần như không biết gì về xã hội thương nghiệp hiện đại, Tần Phong bất đắc dĩ chỉ có thể giải thích tỉ mỉ phòng điền sản là gì cho hai người.
- Tần gia, xây nhà chúng tôi không làm được, nhưng phá nhà thì không thành vấn đề!
Tuy rằng còn có chút không hiểu lời Tần Phong nói, nhưng ánh mắt Hà Kim Long lại sáng lên, nói: - Đám người chúng tôi đi phá nhà, có ai dám không cho phá, trực tiếp tưới xăng châm lửa là xong.
Tần Phong bị lời của Hà Kim Long dọa sợ, vội vàng xua tay nói: - Đừng có làm thế, hù dọa thì được, động chân động tay vừa phải thì được, nhưng tuyệt đối không thể dính đến mạng người, muốn đốt nhà cũng phải đưa người ra trước!
Nhắc đến chuyện này, Tần Phong cũng không phải người tử tế, bản chất hắn cũng là người giang hồ, không bài xích với mấy thủ đoạn đường ngang ngõ tắt này, chủ ý đưa ra cho Hà Kim Long tuy rằng không phải là chủ ý xấu, nhưng cũng không phải nghề nghiệp đứng đắn gì.
- Tần gia, vậy vậy tiền phá dỡ và di dời từ đâu mà có? Người bị phá nhà còn có thể trả tiền cho chúng ta sao? Lời này của Hà Kim Long xem như đã nói trúng điểm mấu chốt, vất vả phá nhà, cuối cùng cũng cần có người trả thù lao chứ?
- Đương nhiên là người nào yêu cầu phá thì người đó trả thù lao rồi Tần Phong nghe vậy cười nói:
- Hơn nữa ngoại trừ tiền này, trong khâu phá bỏ và di dời còn mang lại rất nhiều lợi nhuận
Tần Phong sở dĩ đưa ra chủ ý như vậy cho Hà Kim Long là bởi vì năm đó thủ hạ Viên Bính Kỳ có một đám người làm công việc phá dỡ ở ngay Tân Thiên.
Có một lần Tần Phong đi theo Trần Vũ đi qua công ty phá dỡ đó, trong lúc vô ý đã phát hiện, công ty phá dỡ đó không bắt mắt không lộ liễu, cửa vào lại rất nhỏ đó cũng là một điểm kiếm lời rất quan trọng của tập đoàn Viên Bính Kỳ.
Công ty phá dỡ sinh ra do chính sách cải cách nhà ở của nhà nước, khi phòng điền sản vừa mới nổi lên, công việc phá dỡ di dời có thể nói là một ngành kiếm lãi kếch sù, ở phía sau, gần như mỗi một khâu đều ẩn chứa nhân tố mang đến lợi nhuận khổng lồ.
Về lưu trình phá bỏ và di dời, đầu tiên là cần đăng ký một công ty phá dỡ có tư chất, sau đó nhận thầu phá dỡ công trình, các công trình khác nhau thì lợi nhuận cũng khác nhau, phía bao thầu sẽ trả mấy chục tệ một mét vuông.
Công ty phá dỡ sau khi nhận công trình liền thuê máy, tổ chức công nhân, liên hệ xe chở.
Ngoại trừ số tiền bên bao thầu trả, lợi nhuận của công ty phá dỡ còn đến từ sắt thép, cửa sổđã dỡ ra, sau khi trừ đi phí dụng thuê máy, công nhân và xe chở, chính là lợi nhuận của công ty phá dỡ.
Tần Phong từng tính một hạng mục phá dỡ, lợi nhuận có khi đạt đến 300%- 400%, riêng hoa hồng dành cho người trung gian đã đạt đến mấy triệu, mà công ty phá dỡ chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi cũng có thể kiếm mấy triệu.
- Có lợi nhuận cao đến vậy sao? Đây đây quả thực là việc buôn bán một vốn bốn lời rồi còn gì?
Hà Kim Long tuy rằng không hiểu được làm ăn chân chính thế nào, nhưng cũng không có nghĩa là kẻ ngốc, Tần Phong vừa nói, y lập tức hiểu được các khâu trong đó.
Việc như kinh doanh phá dỡ này trên cơ bản chính là việc buôn bán không cần vốn, ngoại trừ số tiền đăng ký công ty ra thì chẳng phải bỏ thêm tiền gì nữa, công nhân và máy móc đều có thể thuê tạm thời.
Thế nhưng lợi nhuận đạt được từ việc phá dỡ lại vô cùng dồi dào, Hà Kim Long nghe mà nhiệt huyết sôi trào.
Còn có chuyện gì mà có thể phá nhà người ta hợp pháp lại kiếm được tiền khiến y động tâm hơn được nữa chứ? Hiểu được lợi ích của công việc này, Hà Kim Long liền sẵn sàng coi đó là sự nghiệp cả đời của mình.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất