Bảo Giám

Chương 231: Cẩn thận mấy cũng có sai sót..

Chương 231: Cẩn thận mấy cũng có sai sót..
] - Đúng vậy, đúng là một vốn bốn lời.
Tần Phong gật đầu, nhìn về phía Hà Kim Long, nói: - Có điều lão Hà ông có thể làm được giấy phép thành lập công ty phá dỡ không? Sau khi làm được giấy phép mới có thể nhận được mối làm ăn.
- Chuyện chuyện này, tôi tôi quả thực không làm được!
Hà Kim Long bị Tần Phong hỏi đến choáng váng, dưới tay y có một đám người rất phù hợp với công việc có tính chất dọa nạt và ép buộc, có điều hai điều mà Tần Phong vừa nói y đều không có.
Năm đó ở Quan Đông, có mối làm ăn nào kiếm được tiền đều là kéo một đám người đi cướp lấy, Hà Kim Long có lập công ty bao giờ đâu? Đối với những việc này hoàn toàn chẳng biết gì hết.
Thấy Hà Kim Long đứng sững tại chỗ, Miêu Lục Chỉ nhịn không được đá y một cái, nói: - Thằng nhóc ngốc nghếch, còn không mau mau cầu xin Tần gia.
Tuy rằng không biết Tần Phong có quan hệ gì với bạch đạo nhưng thấy hắn dám ôm việc làm thủ tục xin giấy phép thành lập công ty, Miêu Lục Chỉ trong lòng hiểu rõ, những gì Tần Phong thể hiện trước mặt bọn họ chỉ là một phần rất nhỏ.
- A, đúng, Tần gia, sau này Kim Long tôi liền đi theo cậu làm việc!
Bị Miêu Lục Chỉ đá một cái, Hà Kim Long liền phản ứng lại, hai tay chắp lại, quỳ một gối xuống, nói: - Phân nhánh Hà Kim Long, Đạo môn Hắc Long Sơn của Quan Đông, từ nay quy về dòng Chủ môn, bái kiến Tần gia!
Theo lý, chuyện quy tông giang hồ cần rất nhiều thủ tục rườm ra, có điều giang hồ hiện tại đã khác với trước, chỉ cần nhận được tâm ý thì chuyện coi như đã thành.
- Lão Hà, đứng lên đi.
Tần Phong đỡ Hà Kim Long lên, nói: - Đạo môn với Ngoại bát môn gì đó, sau này đừng nhắc đến nữa. Sau này cái chúng ta phải làm là công ty
Thấy Hà Kim Long có vẻ ngây ra, Tần Phong thở dài nói:
- Lão Hà, ông về sau cũng nên đọc nhiều sách về kinh doanh quản lý, công ty muốn làm to thì phải tổ chức thành tập đoàn, những cái này đều sẽ do ông xử lý đó!
- Đọc sách?
Hà Kim Long gãi gãi đầu, nói: - Tần gia, tôi dẫn các anh em đi chém giết còn được, chuyện quản lý Kim Long quả thật không hiểu, hay là tôi để con trai tôi làm?
- Con của ông? Anh ta bao nhiêu tuổi rồi?
Tần Phong nghe vậy sửng sốt, dựa vào lý thuyết quản lý doanh nghiệp hiện đại, doanh nghiệp kiểu cha con dòng tộc thì có hại nhiều hơn có lợi, thế nhưng chuyện làm ăn mà bọn họ lại dính líu đến những thứ chẳng vinh quang gì cho lắm thì người nhà mình càng nhiều càng tốt.
Nhắc đến đứa con, Hà Kim Long tỏ ra rất tự hào, nói: - Con tôi 24 tuổi rồi, tốt nghiệp đại học đã 3 năm, vẫn đang ở nước ngoài, hay là để tôi gọi nó về?
- Lão Hà, năm nay ông cũng mới 40 phải không? Con trai đã 24 rồi sao? Vẻ mặt Tần Phong và Miêu Lục Chỉ đều rất kỳ quái.
- Khụ, khụ, Tần gia, dậy thì sớm, dậy thì sớm! Cho dù da mặt Hà Kim Long đủ dày vẫn đỏ bừng mặt.
Tần Phong nhịn cười, hỏi: - Anh ấy học chuyên ngành gì?
- Hình như là quản lý kinh doanh thì phải? Thằng nhóc mấy năm trước cũng đề nghị tôi lập tập đoàn gì đó. Tôi bảo nó toàn lo mấy chuyện vớ vẩn, nên đá nó ra nước ngoài rồi.
Bỗng nhiên nhớ đến những lời con trai nói trước kia, Hà Kim Long hiện giờ hối không kịp, bởi vì lời đứa con nói giống hệt với quy hoạch của Tần Phong, nếu năm đó nghe lời con, có lẽ cũng sẽ không đến bước đường này.
- Gọi anh ta trở về đi.
Tần Phong gật đầu, nói tiếp: - Ngoài ra còn phải thông báo tuyển dụng nhân viên tài vụ và nhân viên nghiệp vụ, những chuyện này không vội, đợi sau khi tôi làm xong thủ tục giấy tờ cũng chưa muộn, có điều khác với lão Miêu, tiền đăng ký công ty các ông phải tự bỏ ra
- Tần gia, cần bao nhiêu tiền? Hà Kim Long hỏi.
Tần Phong suy nghĩ một chút, nói: - Năm trăm ngàn chắc là đủ, chuẩn bị nhiều hơn càng tốt.
- Không thành vấn đề, Tần gia, tôi sẽ chuẩn bị một triệu, lúc nào cậu đến lấy cũng được! Tuy rằng gia sản hàng tỷ đã chẳng còn, có điều lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa, nếu chỉ là vài triệu thì Hà Kim Long vẫn bỏ ra được.
- Được, cứ như vậy đi
Tần Phong cầm ba cái bát từ trên bàn lại, rót đầy rượu, nâng lên, nói: - Lão Hà, Lão Miêu, làm việc phải theo quy định của công ty, nhưng làm người thì vẫn theo quy củ của giang hồ, nếu như ăn ở hai lòng, đừng trách Tần mỗ vô tình
Nghe Tần Phong nói Miêu Lục Chỉ và Hà Kim Long chợt căng thẳng, vội vàng nâng rượu trước mặt lên, đứng dậy, cùng hô: - Mọi chuyện đều nghe theo Tần gia, phàm làm gì sai trái, chúng tôi xin hứng chịu sự trừng phạt của Tần gia!
- Được, vậy các ông hãy đợi tin đi, hôm nay đến đây thôi!
Tần Phong, Miêu Lục Chỉ và Hà Kim Long chạm bát, một hơi uống sạch non nửa bình rượu, lập tức một luồng lửa nóng từ cổ họng lan thẳng xuống bụng.
- Hử? Đang lúc Tần Phong buông bát rượu chuẩn bị cáo từ thì di động trên người đột nhiên vang lên.
- Anh Phong, là em
Sau khi nhận điện, trong điện thoại truyền đến giọng nói lo lắng của Tạ Hiên: - Anh Phong, đầu ngõ viện tử anh đang đứng bị cảnh sát bao vây rồi, mấy người lúc trước cũng đều bị cảnh sát khống chế, anh phải cẩn thận nhé
Thấy Tần Phong sau khi nghe điện xong sắc mặt không tốt lắm, Hà Kim Long mở miệng hỏi: - Sao vậy? Tần gia, đã xảy ra chuyện gì sao?
- Lão Hà, chỗ này đã bị "hoa yêu" bao vây rồi, mấy tên thủ hạ của ông chỉ sợ đã bị bắt giữ. Tần Phong nhíu mày, hắn vẫn chưa muốn nhanh như vậy đã lộ diện, bị cảnh sát chú ý cũng không phải chuyện tốt.
- Cái gì? "Hoa yêu"? Mẹ kiếp, nhất định chuyện ở nhà ga đã bị lộ
Sau khi nghe Tần Phong nói, hai mắt Hà Kim Long trợn lên, "hoa yêu" trong tiếng lóng có nghĩa là cảnh sát, còn "điều tử" mà hiện giờ mọi người hay nói là học được qua phim ảnh Hongkong, cũng không chuẩn xác.
- Tần gia, cậu yên tâm, chuyện Hà mỗ làm Hà mỗ sẽ gánh, nhất định sẽ không để liên lụy đến cậu và Lục thúc!
Ánh mắt Hà Kim Long lóe lên tia hung hãn, vươn tay chộp lấy khẩu súng trên bàn đá, mắng: - Mẹ kiếp, cùng lắm thì chết cùng nhau, thời gian này ông đã nhịn đủ lắm rồi
Lúc ở Quan Đông, một người có quyền lực bên cảnh sát đã thu lấy gia sản hàng tỷ của Hà Kim Long dễ như trở bàn tay, hiện tại lại nghe tin cảnh sát bắt giữ huynh đệ mình, Hà Kim Long lập tức bùng nổ.
- Muốn chết thì bắn một phát vào đầu cho nhanh.
Không đợi Hà Kim Long cầm súng lên, Tần Phong đã giành lấy súng trước, nói tiếp: - Lão Hà, xúc động không giải quyết được vấn đề gì cả, tôi hỏi ông, đám huynh đệ của ông có mang theo súng không?
- Không, chỉ có hai khẩu này, Tần gia, bọn họ là huynh đệ theo tôi đã nhiều năm, không ai khai ra đâu
Hà Kim Long hơi hiểu được ý của Tần Phong, có điều do dự nói: - Tần gia, súng này của bọn tôi chỉ sợ không giấu được. Ở lại đây chẳng phải là liên lụy đến Lục thúc sao?
Lần này Hà Kim Long mang theo tổng cộng hai khẩu, một khẩu bị Tần Phong đoạt lấy, khẩu kia cũng bị Miêu Lục Chỉ lấy mất rồi, những người bị bắt ở bên ngoài không có súng trên người.
- Vậy là tốt rồi. Súng ở trên người tôi, mở cửa đi ra ngoài đi.
Tần Phong dắt hai khẩu súng ở bên hông, nói:
- Lão Hà, mặc kệ làm cái gì cũng phải khăng khăng không thừa nhận, tối đa là 24 giờ sẽ được thả ra thôi, chuyện này không cần tôi dạy ông chứ?
- Tần gia, cậu cậu vậy có sao không?
Thấy Tần Phong dắt bừa súng sau lưng, Hà Kim Long lúc này mới thực sự cảm thấy hối hận, mang theo súng ra ngoài đúng là chẳng khác nào mang mồi lửa bên người.
- Không sao cả. Kim Long ngươi đi trước đi, Tần gia không đi cửa lớn, đi ra ngoài thấy hoa yêu cũng đừng nhắc đến chuyện Tần gia đã tới đây.
Miêu Lục Chỉ qua lại với cảnh sát cả đời, trấn định hơn so với Hà Kim Long nhiều, ông tin chắc với thủ đoạn của Tần Phong tất nhiên sẽ không để cảnh sát tra ra hai khẩu súng này.
- Được, Tần gia, hôm nay nếu không có chuyện gì, mạng của Hà mỗ sẽ là của cậu!
Hà Kim Long cắn chặt răng, kéo cổng tứ hợp viện đi ra, không đến một phút, bên ngoài liền vang lên những tiếng quát lớn.
Sau khi nghe thấy tiếng nói bên ngoài, Tần Phong trèo ra ngoài qua bức tường giao giữa hai sương phòng đông tây, sau khi hai chân chạm đất đã ở một ngõ hẻm khác.
Thân thể Tần Phong vừa đáp đất, trong tứ hợp viện chỉ cách một bức tường cũng trở nên náo nhiệt, nghe tiếng nói dường như là cảnh sát đã xông vào, ông già Miêu Lục Chỉ giả ngây giả dại kêu lên xâm nhập nhà dân bất hợp pháp.
Thở phào một hơi, Tần Phong lập tức đi ra ngoài ngõ, có điều lúc sắp đi đến đầu ngõ, Tần Phong bỗng nhiên dừng chân lại, quay người kéo khóa quần, tiểu vào chân tường.
- Ai? Đang làm gì? Đi ra! Tiếng quát vang lên, đồng thời ánh đèn pin cũng chiếu đến.
- Các ông làm gì thế? Tần Phong ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn hai người đi tới, nói tiếp: - Tôi tôi đang đi tiểu, sao thế?
- Cậu là người sống ở đây à?
Một cảnh sát vóc dáng cao to, trẻ tuổi liếc nhìn khuôn mặt Tần Phong, vẻ mặt thả lỏng hơn một chút, bởi vì khuôn mặt Tần Phong thực sự rất non nớt.
Tần Phong kéo quần lên, lắc đầu nói: - Không phải, tôi tôi là sinh viên Đại học Bắc Kinh, mới từ Cảnh Sơn qua, đang chuẩn bị quay về trường.
- Sinh viên? Đã trễ thế này, đi lung tung bên ngoài làm gì? Trên mặt cảnh sát kia lộ ra nét nghi ngờ, nói tiếp: - Còn là Đại học Bắc Kinh? Thẻ sinh viên đâu, đưa ra tôi xem.
Tuy rằng đúng là từ Cảnh Sơn có rất nhiều đường đến được ngõ này, nhưng đang bắt tội phạm, hai cảnh sát phòng vệ vẫn không dám có chút sơ sẩy.
- Trường học của chúng tôi thứ Bảy được ra ngoài mà! Tần Phong lắc đầu nói, lấy thẻ sinh viên từ trong ví ra đưa cho cảnh sát.
- Tần Phong, chuyên ngành giám định và phục chế khóa 8? Đúng là sinh viên rồi.
Nhìn thấy thẻ sinh viên của Tần Phong, hai viên cảnh sát liền thả lỏng, hôm nay bọn họ muốn vây bắt một đám côn đồ dùng súng, chẳng có liên quan gì đến cậu sinh viên này.
- Vốn là sinh viên mà, tôi lừa các anh làm gì? Đại ca cảnh sát à, tôi có thể đi được chưa? Về muộn không vào được ký túc xá đâu Mặt Tần Phong lộ ra vẻ oan ức.
- Cậu chờ một lát, bây giờ vẫn chưa thể đi!
Tuy rằng đã tin thân phận của Tần Phong đến tám phần, nhưng để đảm bảo, tên cảnh sát cao to vẫn lấy bộ đàm ra, cho trung tâm chỉ huy liên hệ với Đại học Bắc Kinh xác nhận thân phận của Tần Phong.
Hiệu suất làm việc của những cảnh sát điều tra trọng án rất cao, chỉ vài phút sau liền có tin tức phản hồi, chuyên ngành giám định và phục chế của Đại học Bắc Kinh đúng là có sinh viên lên là Tần Phong, miêu tả bề ngoài hoàn toàn giống với thiếu niên trước mặt.
- Được rồi, sau này buổi tối đừng chạy đến nơi này nữa, biết chưa?
Ném trả thẻ sinh viên cho Tần Phong, hai người cảnh sát xoay người rời khỏi, có lẽ tướng mạo của Tần Phong rất dễ lừa gạt, bọn họ thậm chí không nghĩ tới phải lục soát người Tần Phong.
Thế nhưng hai người cảnh sát này chẳng thể nào ngờ, hành động cẩn thận đến mấy cũng có sai sót này của bọn họ đã để cho Tần Phong dễ dàng mang hai khẩu súng lục ra ngoài
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất