Bảo Giám

Chương 79: Rời đi.

Chương 79: Rời đi.
- Anh Phong, em đã đỡ hơn nhiều rồi, khi nào thì đi khỏi nơi này?
Lý Thiên Viễn nằm trên giường, đáng thương nhìn Tần Phong, cậu ta lớn đến từng này rồi chưa bao giờ nhàn nhã như lần này, quả thực là áo đến giơ tay, cơm đến há miệng, Tạ Hiên cũng đã trở thành bảo mẫu tạm thời của cậu ta mất rồi.
- Ừ, chỗ khâu vết thương cũng đã khép lại rồi, buổi tối hôm nay các cậu có thể đi rồi.
Tần Phong kiểm tra lại một chút miệng vết thương trên người Lý Thiên Viễn, bởi vì ngày nào cũng dùng thuốc sát trùng nên mười mấy vết dao chém kia không có chỗ nào bị nhiễm trùng, hồi phục rất nhanh.
Một là vì Lý Thiên Viễn trẻ tuổi, hai là vì vết thương của cậu ta đều là thương ngoài da, lúc mới bị thương suy yếu như vậy hoàn toàn là bởi vì mất máu quá nhiều, sau khi được Tần Phong điều trị bằng phương pháp dinh dưỡng, sức khỏe Lý Thiên Viễn khôi phục cực nhanh, thậm chí còn hơn Tần Phong tưởng tượng.
Ngày thứ ba sau khi Tần Phong trở về, Lý Thiên Viễn đã có thể xuống giường đi lại, cậu ta không chịu ngồi yên, cứ nhất định ra sân đứng tấn, bởi vậy nên lại bị Tần Phong giáo huấn một trận.
Mấy ngày nay Tạ Đại Chí đều không đến tứ hợp viện, có điều hễ có tin tức gì liên quan đến xã hội đen Tân Thiên cũng đều gửi đến máy nhắn tin mà ông giao cho Tần Phong, sự việc qua hơn một tuần, Viên Bính Kỳ dường như vẫn chưa từ bỏ việc tìm kiếm đám người Lý Thiên Viễn.
Sau khi thấy Lý Thiên Viễn đã có thể hoạt động, Tần Phong lập tức quyết định để bọn họ rời khỏi Tân Thiên, bởi vì Tần Phong càng lúc càng giao tiếp nhiều với hàng xóm xung quanh, có một số bác gái nhiệt tình thậm chí còn gõ cửa đưa đồ ăn vào.
Mấy lần đầu đều bị Tần Phong rối rít cảm ơn, chặn ở cửa, nhưng Lý Thiên Viễn ở chỗ này sớm hay muộn cũng sẽ bị sờ tới, dù sao cả ngày đóng chặt cửa lớn cũng có vẻ quá bất bình thường, khiến người ta càng chú ý.
-------------------------------
Ngày thứ tư sau khi Tần Phong trở về, lúc 11h30 đêm, một chiếc xe ô tô màu xám mang biển số của Thạch Thị, lặng lẽ dừng ở đầu ngõ tứ hợp viện.
Cũng không biết đứa trẻ nghịch ngợm nào làm vỡ đèn đầu ngõ mấy ngày nay, sau khi chiếc xe tắt đèn đi, lập tức liền bị bóng đêm đen đặc bao trùm.
Tạ Đại Chí trên xe dùng điện thoại bấm dãy số máy nhắn tin của mình một lượt, khoảng 5 phút sau, ba bóng người từ chỗ sâu trong ngõ đi ra, sau lưng bọn họ còn có một con chó lớn lặng lẽ đi theo.
Giờ này ngoại trừ người đi làm hoặc tan làm ca đêm, trong hẻm gần như không có một bóng người, không đến thời gian một phút, ba người đã ngồi trong chiếc xe ô tô kia, mà con chó Đại Hoàng nằm rạp bên cạnh xe, dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng động tĩnh.
- Viễn Tử, cháu không sao chứ?
Tạ Đại Chí ngồi ở vị trí lái xe quan tâm hỏi han, thái độ làm người của ông hết sức thận trọng, mượn xe của bạn ở Thạch Thị, nhưng lại sắp xếp cho tài xế trọ ở Tân Thiên, muốn đích thân lái xe tiễn hai người đi.
Lúc lên xe, ngọn đèn trước cửa thoáng lóe lên tia sáng mỏng manh, hiện ra khuôn mặt tái nhợt của Lý Thiên Viễn, tuy rằng đã được tẩm bổ mấy ngày nay, nhưng lượng máu bị mất đi cũng không thể ngay lập tức hồi phục.
- Ông chủ, cháu không sao, chỉ là chút thương vặt thôi. Lý Thiên Viễn nhếch nhếch miệng, vừa rồi đi có chút nhanh, cậu ta cảm giác chỗ khâu trước ngực dường như bị đứt chỉ.
Nhưng Lý Thiên Viễn rất thích loại cảm giác này, bởi vì lúc chịu đựng đau đớn của thân thể, cậu ta sẽ luôn coi mình là nhân vật anh hùng trong phim điện ảnh Hongkong, thằng nhóc này cũng là một trong số những người bị phim điện ảnh Hongkong những năm 80 đầu độc.
- Cháu nằm ghế đằng sau đi, chúng ta sẽ cố gắng đi chậm một chút.
Tạ Đại Chí dặn dò Lý Thiên Viễn một câu, xoay mặt nhìn Tần Phong, nói: - Tần Phong, cháu thực sự không đi sao? Bên Kim Lăng chú đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, các cháu đến đó không phải lo gì hết, muốn mở tiệm cũng không thành vấn đề.
Nói thực, Tạ Đại Chí vẫn muốn Tần Phong đi cùng, vì cậu thiếu niên này hoàn toàn khác với đám bạn cùng lứa, tuổi còn nhỏ nhưng suy nghĩ đã chín chắn đến đáng sợ, ông tin tưởng nếu như con mình đi theo người như vậy, sau này nhất định sẽ có tiền đồ.
- Chú Tạ, cháu không đi, hơn nữa Viễn Tử bọn họ rất nhanh liền có thể trở về thôi.
Cho dù không nhắc đến chuyện Viên Bính Kỳ, Tần Phong cũng muốn đợi đến sau khi thông báo tìm người được đăng lên, ở Tân Thiên đợi tin tức của em gái, cho dù thế nào cậu cũng sẽ không đi khỏi nơi này.
Huống chi thế lực giang hồ của Viên Bính Kỳ không có chút uy hiếp nào đối với Tần Phong, chỉ cần cậu muốn, lúc nào cũng có thể hòa vào hàng chục triệu dân cư của Tân Thiên, biến mất triệt để trong thành phố này.
- Thời gian không còn sớm nữa, Chú Tạ, buổi tối chú lái xe chú ý một chút
Nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, Tần Phong quay người đi ra, nói với Lý Thiên Viễn: - Viễn Tử, trong khoảng thời gian này, làm việc gì cũng đừng kích động, càng không được gây chuyện, nếu không sau này đừng theo tôi nữa, tôi không muốn sau này phải nhặt xác của huynh đệ.
Tục ngữ nói kích động là ma quỷ, hơn nữa lăn lộn trên giang hồ, kích động chỉ mang đến tử vong, Lý Thiên Viễn nếu như không thể khống chế tính cách dễ kích động của mình thì sớm muộn gì cũng sẽ bị giang hồ nuốt chửng đến cái xương chẳng còn.
Giọng nói của Tần Phong tuy không lớn, nhưng Lý Thiên Viễn nghe được sự kiên định của cậu trong đó, không khỏi cúi đầu nói: - Anh Phong, em nghe lời anh, cho dù người khác có phun nước miếng vào mặt em, em cũng cam đoan không động thủ
- Nghe thấy không? Nhóc mập, phun nước miếng đầy mặt cậu ta đi.
Tần Phong không thích bầu không khí ly biệt kiểu này, thuận miệng đùa giỡn, Tạ Hiên cũng hi hi ha ha giả vờ phun nước miếng, không khí trong xe lập tức trở nên vui vẻ.
- Được rồi, Tân Thiên không an toàn, các cậu hãy rời đi sớm một chút.
Tần Phong vỗ vỗ vai Tạ Hiên, kéo cửa xe đi xuống, cũng không quay đầu lại, vẫy vẫy tay về phía sau, trong nháy mắt liền biến mất vào ngõ nhỏ tối tăm cùng Đại Hoàng.
- Tiểu Hiên, Viễn Tử, hai đứa nói xem Tần Phong rốt cuộc muốn làm gì? Nhìn bóng dáng Tần Phong biến mất trong bóng đêm, Tạ Đại Chí có chút hoang mang nhìn đứa con.
Văn Bảo Trai trên phố Đồ Cổ hiện tại chính là một củ khoai nóng bỏng tay, Tần Phong cho dù ở lại, cũng không thể nào khai trương, cho nên trong mắt Tạ Đại Chí, sự kiên trì của Tần Phong căn bản không có ý nghĩa gì.
Có điều vừa hỏi Tạ Đại Chí vừa khởi động xe, đúng như lời Tần Phong nói, chẳng may thực sự bị người của Viên Bính Kỳ phát hiện, chỉ sợ cả ba người bọn họ đều sẽ bị dìm xuống biển.
- Ông chủ, anh Phong ở lại là muốn báo thù cho cháu đó!
Lý Thiên Viễn nửa nằm ở hàng ghế sau cất tiếng, trong lòng cậu ta, Tần Phong chính là cao nhân thâm tàng bất lộ ở cổ đại, ra vào nhà giam như giẫm trên đất bằng, muốn xử lý Viên Bính Kỳ còn chẳng phải dễ như ăn cháo sao?
- Báo thù? Viễn Tử, đừng nói đùa
Tạ Đại Chí liên tục lắc đầu, nói: - Viên Bính Kỳ đó chính là hoàng đế ngầm của Tân Thiên, bình thường đi ra đi vào đều có 7-8 người bên cạnh, chỉ dựa vào một mình Tần Phong căn bản là không có khả năng
Theo như xã hội đen đồn, thái độ làm người của Viên Bính Kỳ rất xảo trá đa nghi, có rất nhiều nơi trú ngụ ở Tân Thiên và Kinh thành, ngay cả vệ sĩ thân cận chưa đến tối cũng không thể biết được gã sẽ ở lại nhà của người tình nào.
- Cháu tin tưởng anh Phong!
Sau khi nghe Tạ Đại Chí nói, Lý Thiên Viễn cố chấp đáp lại một câu, trong lòng cậu ta, Tần Phong gần như là một người không gì không làm được.
Tạ Đại Chí đang muốn mở miệng phản bác Lý Thiên Viễn, Tạ Hiên bất chợt ngắt lời: - Cha à, con cũng tin tưởng đại ca Phong, chuyện anh ấy nói được nhất định có thể làm được.
Tuy rằng rất ít khi thấy Tần Phong đối phó với người khác bằng vũ lực, nhưng chuyện Phỉ thúy giả xảy ra ở Thạch Thị đã tác động quá lớn đến nhóc mập, thủ pháp này có gọi là biến đá thành vàng cũng không quá.
Cho nên Tạ Hiên cũng tin chắc rằng Tần Phong có thể hạ gục Viên Bính Kỳ, đương nhiên, khác với Lý Thiên Viễn cho rằng giải quyết bằng vũ lực, cậu tin rằng Tần Phong sẽ dùng trí tuệ để giải quyết chuyện này hơn.
- Tần Phong cho hai đứa uống thuốc gì mà tâng bốc cậu ta ghê vậy?
Thấy cả con mình cũng như thế, Tạ Đại Chí bất đắc dĩ lắc đầu, chú ý lái xe, dù sao ông còn phải trở về Tân Thiên, tình thế phát triển thế nào, ông đều có thể nhìn thấy.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất