Chương 124: Các đệ đệ muội muội đều rất linh lợi (1)
"Đại nha đầu, hay là thôi đi." Giọng của Vương Thủ Dũng vang lên, rõ ràng hơi tức giận, "Tứ ca rất lợi hại, cho dù đại ca cũng chưa chắc đánh bại được huynh ấy."
"Thôi đi? Vương Thủ Dũng, lúc ngươi ăn cá khô của bản tiểu thư, sao không nói là thôi đi?" Vương Ly Từ bày ra dáng vẻ bà cụ non nói, "Ngươi ăn đồ của ta chính là người của ta rồi. Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi không nghe lời, ta sẽ nói cho Tứ thúc biết minh ước của chúng ta."
"Vương Ly Từ, ngươi quá đáng lắm rồi. Lúc ngươi đưa cá khô cũng không nói là phải thu thập Tứ ca nha." Một tên nam đinh khác là Vương Thủ Liêm, nghẹn ngào nói, "Tứ ca là người suýt chút đã vào Tử Phủ Học Cung, ai đánh thắng được chứ."
"Ngu ngốc, đâu phải kêu các ngươi đấu tay đôi." Vương Ly Từ khinh thường nói, "Chúng ta dùng kế vây khốn đại ma vương, cùng nhau tiến lên trùm bao bố lên đầu thúc ấy, bảo đảm thúc ấy không biết ai đánh."
Vương Thủ Triết vừa buồn cười vừa tức, hình như đám nhóc này đang bí mật mưu tính đánh hắn.
Nhất là đại nha đầu Vương Ly Từ, ở trước mặt hắn ngoan ngoãn như một con thỏ, kết quả vừa quay đi đã quấn quýt với một đám trẻ con phản sát mình.
Phong cách vẽ này chuyển nhanh như vậy khiến người ta trở tay không kịp. Danh hiệu đại nha đầu này thật sự không phải nói xuông.
"Vương Lạc Tĩnh, dáng vẻ lén lút của ngươi, không phải là chuẩn bị bán đứng chúng ta đấy chứ?" Một giọng nói bá đạo của tiểu cô nương khác vang lên, "Đại nha đầu nói rồi nha, Tứ ca ca chuẩn bị một đống sách lớn cho chúng ta đọc, đọc không xong sẽ đen mặt hung ác, ngươi thích đọc sách nhưng ta không thích."
Vương Thủ Triết nghe ra đây là Vương Lạc Thu nhà Tam bá, năm nay mới 11 tuổi. Trước đây nghe Lạc Tĩnh nhắc tới nhóc này đã đến Luyện Khí cảnh tầng 2 rồi, tư chất cực kỳ bất phàm. Vương Thủ Triết đợi có thời gian sẽ khích lệ nàng một phen, nhưng vẫn chưa có cơ hội.
"Vương Lạc Thu, ta cũng không muốn đọc sách nhưng ta không cho rằng các ngươi như thế này có thể đối phó với Tứ ca ca." Vương Lạc Tĩnh nói, "Tứ ca ca lợi hại hơn các ngươi nhiều."
"Lạc Tĩnh, chẳng phải ngươi nuôi côn trùng sao?" Vương Lạc Thu lại nói,"Ngươi có thể thả côn trùng cắn huynh ấy nha."
"Không được không được." Vương Lạc tĩnh vội vàng lắc đầu.
Mặt của Vương Thủ Triết bắt đầu hơi đen lại, đây là một đám đệ đệ muội muội gì vậy, bởi vì không đọc sách mà muốn mưu hại huynh trưởng.
Cũng may, Vương Lạc Tĩnh còn có chút lý trí, rất là kính yêu Tứ ca ca, trong lòng Vương Thủ Triết ít nhiều có hơi vui mừng.
"Nếu muốn đối phó với Tứ ca ca, phải đợi Tử Tinh Linh Phong nở ra đàn thứ hai mới được." Vương Lạc Tĩnh ở bên cạnh tính toán nói, "Hơn nữa tấn công chính diện thì không có chút phần thắng nào, ngươi có thể giả vờ trẹo chân ở trước mặt Tứ ca ca, sau đó ta nhân cơ hội thả Tử Tinh Linh Phong, ngươi còn nhỏ như vậy, Tứ ca ca chắc chắn sẽ bảo vệ ngươi trước...Sau đó ngũ ca ca lục ca ca nhân lúc hỗn loạn cầm bao tải xông lên..."
Mồ hôi lạnh từ thái dương của Vương Thủ Triết chảy xuống.
Đây là tâm tư quỷ gì, cũng quá xảo quyệt hung ác rồi? Dù gì ta cũng là ca ca của các ngươi...Nhất là Vương Lạc Tĩnh! Tử Tinh Linh Phong đó của ngươi còn là ta mua cho?
Đợi đã, nàng nuôi sống Tử Tinh Linh Phong rồi? Thật sự là tiểu yêu nghiệt.
Nhưng đám đệ đệ muội muội cháu gái này không thành thực, ở trước mặt hắn, đứa nào đứa nấy đều là đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời. Quay đầu đi một cái, thật sự là coi thường bọn chúng rồi.
Chỉ là Nhược Đồng nói đúng, không thể xem thường Vương Lạc Tĩnh. Nha đầu đó từ nhỏ đã rất tinh quái, sao có thể thật sự là nữ tử ngoan ngoãn vô hại chứ.
"Lạc Tĩnh, vẫn là ngươi mưu ma chước quỷ hơn." Đại nha đầu Vương Ly Từ khen ngợi, "Quay về ta sẽ thưởng thêm cho ngươi một túi bạch tuộc khô, kể cho ngươi về thành Kim Sa biển cả rộng lớn dậy sóng, nguy nga tráng lệ, còn có cố sự bản tiểu thư tung hoành ngang dọc trên Kim Sa thành như thế nào."
Khóe miệng của Vương Thủ Triết giật giật, Vương Ly Từ ngươi hay lắm, bảo ngươi đi phân chia đồng đều đồ ăn. Ngươi thì tốt, lại dám lợi dụng số đồ ăn này hợp tung ngang dọc, đối phó với ta.
Còn tung hoành ngang dọc nữa, nha đầu rách ngươi có bản lĩnh gì chứ? Chỉ số thông minh của ngươi đoán chừng sẽ bị Vương Lạc Tĩnh ấn xuống đất mà cọ xát.
"Nhưng có vài lời phải nói trước." Vương Lạc Tĩnh nói, "Chúng ta lấy dấu vân tay của Tứ ca ca không ép chúng ta đọc sách nữa là được, còn có tuyệt đối không được đánh vào mặt của Tứ ca ca. Tứ ca ca đẹp trai như thế, mặt đánh sưng lên thì khó coi."
Thật sự không nghe nổi nữa rồi.
Vương Thủ Triết cười hiếp mắt đi ra: "Lạc Tĩnh à, không ngờ ngươi thật sự rất thương Tứ ca ca của ngươi, lúc này trong lòng ta thật là ấm áp."
"Á?"
Một đám con nít quỷ đang âm mưu đối phó với đại ma vương, nhất thời đều bị dọa ngây ngốc tại chỗ, đây đây đây, đây là đang đùa sao? Mọi người đang mưu đồ bí mật, lại bị đại ma vương nghe hết rồi, lại còn bị bắt tại trận nữa.
Tiêu rồi tiêu rồi.
Trong đó, người bị dọa sợ nhất chính là Vương Lạc Tĩnh và Vương Ly Từ.
Bọn họ một người là chủ mưu, một người là người vạch kế hoạch, đều không phải là thứ gì tốt cả.
"Chào Tứ thúc, tạm biệt Tứ thúc." Hai chân Vương Ly Từ mềm nhũn, rụt cổ, chuẩn bị vắt chân lên cổ chạy trốn.
Vương Lạc Tĩnh thì mặt mày trắng bệch, lén lút lui ra sau Vương Thủ Dũng. Trong ba nữ, duy chỉ có Vương Lạc Thu mới 11 tuổi đó lại trừng to mắt nhìn Vương Thủ Triết, đồng thời xuất hiện vẻ kinh ngạc, dường như hơi không phục.
Còn hai tên đệ đệ Vương Thủ Dũng và Vương Thủ Liêm dường như thiếu dũng khí nhất, cúi đầu run lẩy bẩy. Trong gia giáo của Vương thị, sẽ rất nghiêm khắc với nam hài tử, Vương Thủ Triết lại là huynh trưởng của bọn họ, còn là tộc trưởng đích mạch, nếu dám bất kính thì bị giáo huấn cũng đáng đời.