Chương 62: Phá Tứ Tượng, Bại Thiên Kiêu, Một Người Tranh Giành Với Thiên Hạ
Nụ cười không màng danh lợi trên mặt Thánh Nữ Bạch Liên dần dần biến mất, sau đó nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân một chút: "Chúng ta... Lui ra!"
"Thánh Nữ!" Mặt mũi Thánh Tử Bạch Liên tràn đầy vẻ không cam tâm.
Hắn bị Sở Cuồng Nhân chém một tay, Thánh Nữ Bạch Liên lại thờ ơ, cái gì cũng không làm, thậm chí còn muốn bỏ qua thân thể Thánh Nhân!
Làm sao hắn có thể chấp nhận được chứ.
"Im miệng." Thánh Nữ Bạch Liên khẽ quát một tiếng.
Thực lực của Sở Cuồng Nhân quá mạnh.
Cho dù nàng là Thánh Nữ nếu xuất thủ cũng không thay đổi được cái gì, chẳng bằng chủ động tránh lui, không muốn tăng thêm tổn thương vô ích.
"Lựa chọn sáng suốt." Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
"Không hề làm gì liền từ bỏ, đây không phải tính cách của ta, dù gì ta cũng muốn thử một lần." Viên Hoằng của Vạn Pháp tông nói.
Chỉ thấy mấy Đệ Tử Vạn Pháp tông theo hắn lập tức xuất thủ.
Có tất cả bốn người.
Bốn người vây xung quanh Sở Cuồng Nhân, mỗi người thi triển một loại pháp môn, trong chốc lát, bốn loại đạo vận hoàn toàn khác biệt tràn ngập trời đất.
Đây là một loại pháp môn kết hợp cường đại.
"Vạn Pháp tông Tứ Tượng pháp!"
Có những người quen biết, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Vạn Pháp tông được biết đến là môn phái vạn pháp môn khắp thiên hạ, có đủ các loại pháp môn, nhưng trong đó nổi danh nhất cũng chỉ có mấy loại.
Tứ Tượng pháp này, chính là một loại trong số đó.
Bốn người liên thủ huy động bốn loại pháp môn đất, gió, nước, lửa, có thể bùng nổ vượt xa cảnh giới của bốn người, rất nổi danh ở tinh cầu Thương Khung.
"!"
Địa Tự pháp được thi triển, trên bầu trời xuất hiện một ngọn núi lớn.
"Gió!"
Giữa thiên địa, có cuồng phong bao phủ.
"Nước!"
Hư không truyền ra tiếng sóng biển lăn tăn, hình như có một vùng biển mênh mông.
"Lửa!"
Hỏa diễm kinh khủng bỗng dưng phát ra, thiêu đốt bầu trời!
Bốn Đệ Tử của Vạn Pháp tông thi triển pháp môn, bốn loại đạo vận xen kẽ hình thành một trường lực kinh khủng, nghiền ép về phía Sở Cuồng Nhân.
Nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn đứng bất động tại chỗ, thần sắc lạnh nhạt, uy áp kinh khủng kia đối với hắn mà nói, dường như cũng chỉ như gió mát thổi vào mặt àm thôi.
"Sở Cuồng Nhân, tiếp chiêu đi!"
"Vẫn chưa có người nào có thể bình yên vô sự dưới đòn tấn công của Tứ Tượng pháp, ngươi cũng không ngoại lệ! !"
Bốn Đệ Tử xuất thủ, bốn loại đạo vận đất, gió, nước, lửa hình thành bốn dòng nước lũ màu sắc rực rỡ, vô cùng hoa lệ, trong nháy mắt bạo phát!
"Loè loẹt." Sở Cuồng Nhân lại cười nhạt một tiếng.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng giẫm chân lên mặt đất một cái.
Kiếm khí kinh khủng tuôn ra từ bên trong cơ thể hắn, còn như biển gầm!
Trong chớp mắt, Tứ Tượng pháp bị phá vỡ!
Bốn Đệ Tử của Vạn Pháp tông bị thổi bay ra ngoài như diều đứt dây dưới tác động của kiếm quang!
Mấy thiên kiêu thấy được cảnh này, có chút trợn mắt hốc mồm.
Sở Cuồng Nhân có thể phá Tứ Tượng pháp, bọn họ cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, chỉ là việc phá vỡ cũng quá dễ dàng rồi!
Chỉ cần dậm chân một cái là xong sao? ?
Ngươi đang đùa ta sao?
"Sao bây giờ Tứ Tượng pháp của Vạn Pháp tông lại trở nên yếu ớt đến vậy chứ, dường như đây là một loại pháp môn Thánh Nhân đúng không?"
"Hoàn toàn chính xác, tứ tượng hợp nhất, có thể so với pháp môn Đại Thánh."
"Không phải Tứ Tượng pháp yếu, mà là Sở Cuồng Nhân này thực sự quá mạnh, mấy Đệ Tử của Vạn Pháp tông căn bản không phải đối thủ."
"Không cần vận dụng bất cứ chiêu thức gì, chỉ là kiếm khí đơn thuần đều gây ra sát thương kin hkhungr không gì sánh được! Sở Cuồng Nhân, đáng sợ!"
Thấy Tứ Tượng pháp bị phá vỡ, Viên Hoằng một mực không có động tĩnh gì bỗng nhiên bạo phát, đạo vận khủng bố ấp ủ đã lâu bộc phát ngay lúc này!
"Vạn pháp quy nhất! !" Viên Hoằng quát lên một tiếng lớn, linh khí trong trời đất trong nháy mắt phun trào, hóa thành một dòng nước lũ có màu sắc rực rỡ!
Bên trong dòng nước lũ này dường như ẩn chứa các loại phương pháp tu hành, các loại đạo vận, cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho người ta rung động!
Mà ở một bên, Cố Trường Ca cũng đột nhiên xuất thủ: "Viên Hoằng đạo hữu, ta đến giúp ngươi một tay! !"
Một quyền đánh ra, đạo vận bá đạo bên trong hiện ra một hư ảnh rồng màu vàng óng, tiếng rồng ngâm quanh quẩn, lao về phía Sở Cuồng Nhân.
Vạn pháp quy nhất, Long Sát Quyền, đây đều là pháp môn Thánh Nhân chuyên dùng để công kích, vô cùng huyền diệu, lại được thi triển từ tay của hai thiên kiêu đứng đầu, uy lực càng khiến cho sắc mặt của mọi người ở đây ngưng trọng.
Cho dù là Lôi Ngạo, cũng lộ ra vẻ thận trọng.
"Nhân Sơn Ấn Quyết!" Sở Cuồng Nhân đứng bất động tại chỗ, đưa tay hội tụ địa khí dồi dào, hình thành một ngọn núi kinh khủng.
Ba luồng sức mạnh khổng lồ va chạm một chỗ, nổ tung trong hư không, tạo thành một làn sóng không khí đầy màu sắc, vô cùng lộng lẫy.
Nhưng tác động đáng sợ trong đó khiến cho hai người Viên Hoằng và Cố Trường Ca thổ huyết bay ngược, ngã trên mặt đất.
Sở Cuồng Nhân mặc quần áo màu trắng được gió thổi bay phấp phới, hắn nhìn sắc màu rực rỡ chung quanh, nói: "Giống như đốt pháo hoa."
Hai người Viên Hoằng, Cố Trường Ca nghe được lời này của hắn, suýt chút nữa lại phun thêm một ngụm máu.
Giống như đốt pháo hoa?
Bọn họ tấn công toàn lực, không những không khiến Sở Cuồng Nhân bị thương, còn bị người ta nói là đốtpháo hoa, chuyện này thực sự quá khinh người!
Cho dù là mấy người Nam Cung Hoàng sau lưng Sở Cuồng Nhân cũng giật giật khóe miệng, lời này của Đại sư huynh, quá đả kích người khác.
Người ta tốt xấu gì cũng là thiên kiêu, thật sự là một chút mặt mũi cũng không cho.
Nhưng mà loại cảm giác này...
Thật là thoải mái!
Nhìn thấy mấy thiên kiêu còn lại bị Sở Cuồng Nhân giày vò, mấy người Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên chỉ cảm thấy thực sự tự hào, tâm tình thoải mái!
"Sở Cuồng Nhân! !" Cố Trường Ca nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra sự không cam lòng.
Sau lần bị Sở Cuồng Nhân đánh bại ở Huyền Thiên tông, ngoại trừ việc hắn tốn thời gian tĩnh dưỡng, khôi phục đạo tâm, cũng luôn dốc lòng tu luyện, sử dụng mọi loại thiên tàng địa bảo, rốt cục đột phá đến Động Hư cảnh!
Vốn cho rằng, có thể có cơ hội khi có cùng tu vi với đối phương.
Thế nhưng không nghĩ tới, sự chênh lệch lại lớn hơn!
Lần trước, hắn bị Sở Cuồng Nhân dùng một kiếm đánh bại, lần này là cùng một thiên kiêu ngang cấp khác bị dánh bại bởi một chiêu!
Vẻ mặt của Viên Hoằng bên cạnh cũng tràn đầy cay đắng.
Gặp phải loại chuyện thế này, ai cũng sẽ có cảm giác thất hồn lạc phách.
"Tại sao có thể như vậy!"
"Đây là một thế giới tranh giành, các vì sao nên cùng sáng chói, tại sao hắn lại mạnh hơn chúng ta nhiều đến vậy!" Thánh Tử Bạch Liên có chút không chấp nhận được.
Sở Cuồng Nhân liếc nhìn hắn, thản nhiên nói: "Kỳ thật cũng không có chuyện gì, đây quả thật là một thế giới tranh giành!"
"Chỉ là... là... Tất cả các ngươi tranh giành với ta! !"
Rất nhiều Thiên Kiêu ở nơi này run lên, thần sắc rung động.
Bọn người Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên thì llooj ra vẻ sùng bái, cuồng nhiệt.
Dùng sức một mình mình, tuyên chiến toàn bộ thiên kiêu trong thiên hạ!
Lấy sức mạnh một người, tranh chấp với thế gian này!
Lôi Ngạo bên cạnh cũng sững sờ.
Khốn nạn, sao có thể phách lối như vậy! !
Thiếu Đế như ta cũng không hề kiêu ngạo đến thế!
Nhưng mà không đợi Lôi Ngạo kịp phản ứng, ánh mắt Sở Cuồng Nhân liền khóa chặt ở trên người hắn: "Súc sinh, là ngươi làm tổn thương sư đệ của ta."
Hắn chú ý tới vết thương của Nam Cung Hoàng, đạo vận lôi đình báo đạo, ở trong đám thiên kiêu chỉ có Lôi Ngạo có thể làm ra.
"Ngươi muốn báo thù sao?" Lôi Ngạo lanh lùng nói, ánh mắt vô cùng ngưng trọng, trên người có hồ quang điện, mười phần đề phòng.
"Đúng, hơn nữa, ta còn muốn giết ngươi!"
Sở Cuồng Nhân chuyển động.
Vung Côn Ngô Thánh Kiếm lên, kiếm quang bá đạo gào thét tuôn ra, một kiếm này nhất thời khiến Lôi Ngạo không thể không dùng mười hai phần tinh lực đối phó.
Đôi Cánh Hắc Lôi vỗ, trong nháy mắt Hắc Thủy Đọa âm Lôi bạo phát! !
Kiếm quang cùng sấm sét, ầm ầm va chạm.
Ngay sau đó, mọi người liền thấy một bóng người bay ngược ra, nện ở trên vách núi đá phía xa, không ngừng phun máu.
Bóng dáng chật vật kia, chính là Thiếu Đế Lôi Ngạo.
"Như ngươi, cũng xứng với hai chữ Thiếu Đế sao?"