Chương 345: Niềm vui gấp bội.
Ở trong phòng khách VIP của Patek Philippe, Trần Tư Vũ không để tâm những thiết kế đính đá quý của Patek Philippe mà chỉ xem năm chiếc đồng hồ qua mặt kính của tủ trưng bày.
Chúng được phân loại theo thứ tự:
Trong series 4948 có ba kiểu: 4948G-001, 4948G-010, 4948R-001.
Còn series 4937 thì có hai kiểu: 4937R-001, 4937G-001.
Trong số đó An Lương từng mua chiếc 4937R-001 tặng cho mẹ cậu là Tôn Hà, sau khi ưu đãi, giá còn tròn 50 vạn.
Dựa theo nguyên tắc đặt tên cho đồng hồ của Patik Philippe, G là đại biểu cho bạch kim, còn R là vàng hồng.
Trần Tư Vũ chọn chiếc 4948R-001, Patek Philippe chính thức yết giá cho chiếc này là 52,1 vạn, với thân phận khách SSVIP của An Lương tại Patek Philippe, hơn nữa hiện tại series 4948 cũng không phải đang hot, có khi còn có thể giảm giá.
Chiếc đồng hồ 4948R-001 này có lịch thường niên và lịch âm, mặt đồng hồ làm bằng trai ngọc môi đen đến từ Bali, vỏ đồng hồ màu vàng hồng, lại thêm mặt kính làm từ Saphir.
Vỏ đồng hồ nạm 347 viên kim cương, núm vặn đính 14 viên, dây đeo có 27 viên, nói chung đính nạm đủ loại kim cương, dây đeo là da cá sấu trắng phối hợp với mặt đồng hồ làm bằng trai ngọc môi đen càng làm toát lên nét tao nhã của hãng Patek Philippe.
“Anh Hướng, quẹt thẻ!” An Lương lấy thẻ ngân hàng đưa cho Hướng Khang.
Trong lúc Hướng Khang quẹt thẻ, An Lương đeo chiếc đồng hồ nạm kim cương - trai ngọc này cho Trần Tư Vũ.
Tuy rằng trước đó Trần Tư Vũ có nói là không cần nhưng sau khi đã được đeo lên tay cô vẫn cười một cái.
“Thích không?” An Lương dò hỏi.
Trần Tư Vũ khẽ gật đầu:” Có hơi nhẹ hơn em tưởng, rất tinh tế, trông đẹp lắm.”
“Thích là tốt rồi.” An Lương đáp lại.
Chỉ chốc lát sau Hướng Khang đã đem máy POS tới để cà thẻ, anh ta mở lời: “Anh An, vì anh là khách hàng VIP của bên chúng tôi nên bên chúng tôi có chiết khấu, tổng cộng là 50 vạn ạ.”
An Lương đáp lời: “ Cảm ơn.”
“Anh khách khí quá.” Hướng Khang vừa nói vừa quẹt thẻ.
An Lương chọn sử dụng Thẻ Hoàn Tiền Mua Sắm – Trung Cấp.
Tinh!
“ Chúc mừng kí chủ sử dụng Thẻ Hoàn Tiền Mua Sắm – Trung Cấp, số tiền được hoàn gấp 6 lần.”
“Chúc mừng kí chủ nhận được 300 vạn, số tiền hoàn lại lần này được Thị trường chứng khoán Nhật Bản cung cấp và do công ty đầu tư An Tâm chuyển khoản, nguồn tài chính này hoàn toàn hợp lý hợp pháp và có bằng chứng, mời ký chủ yên tâm sử dụng.”
Vậy nghĩa là chiếc Patek Philippe 4948R-001 này coi như được Patek Philippe cho không, đồng thời An Lương còn lời được 250 vạn?
Niềm vui dùng Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ – Trung Cấp thoáng cái tăng lên gấp bội!
Quá sảng khoái!
“Anh An, đây là một chút tâm ý của Patek Philippe chi nhánh Đế Đô chúng tôi, hy vọng anh sẽ thích.” Hướng Khang đưa tới hai hộp quà.
An Lương mở ra xem thử, là móc khóa và bút kí tên của Patek Philippe, An Lương đưa hết cho Trần Tư Vũ.
“Nè, món quà nho nhỏ cũng là của em luôn.”
Trần Từ Vũ cầm lấy, cô gắn móc chìa khóa vào chìa khóa chiếc BMW M8, còn cây bút ký tên thì một sinh viên đại học như cô lúc nào dùng cũng được.
An Lương và Trần Tư Vũ vừa mới rời khỏi cửa hàng Patek Philippe thì nhận được điện thoại của Lý Tồn Viễn.
“Alo, Tồn Viễn, mấy cậu đến rồi?” An Lương hỏi trước.
“An Lương, cậu với chị dâu ở đâu?” Lý Tồn Viễn hỏi lại.
“Bọn tôi vừa rời khỏi Patek Philippe, về ngay đây.” An Lương đáp.
Lý Tồn Viễn nói thêm: “ An Lương, anh đừng đến khách sạn Di Hanh, bọn tôi không có ở khách sạn Di Hanh đâu, Tiểu Cương mời bữa trưa, tôi phát định vị cho cậu, cậu cứ tới thẳng chỗ tôi.”
“Không thành vấn đề!” An Lương trả lời.
Hai người cùng cúp điện thoại thì An Lương đã nhận được định vị của Lý Tồn Viễn.
Tồn Viễn gửi định vị tới, Tiền Tiểu Cương chọn quán ăn khá gần khách sạn Di Hanh.
Khách sạn Di Hanh nằm bên cạnh công viên Địa Đàng mà Tiền Tiểu Cương đặt bàn ở quán bên cạnh công viên Địa Đàng, hai chỗ cách nhau không quá 5km, lái xe cũng không quá 8km.
“Em lái hay là để anh?” An Lương hỏi ý Trần Tư Vũ.
“Anh lái!” Trần Tư Vũ hờn dỗi : “ Từ hôm qua đến hôm nay anh đã hành em tận bốn lần em làm gì còn sức mà lái xe.”
An Lương cười nói: “Chỉ mới bắt đầu thôi!”
Tìm hiểu một chút song thiên phú đi được chứ?
Chhi nhánh tại Đế Đô của cửa hàng Patek Philipp ở cửa trước đường Nam số một, chỗ cần đến là đường Bắc số hai, khoảng cách hai chỗ này chưa tới 10 km.
Chưa tới 20 phút An Lương và Trần Tư Vũ đã tới chỗ hẹn, sau đó tìm được nhóm người Lý Tồn Viễn.
Tiền Tiểu Cương mở lời: “Lương ca, trưa nay tôi chuẩn bị cho cậu một bất ngờ.”
“Bất ngờ gì thế?” An Lương hỏi ngược lại.
“Nào nào nào, theo bọn tôi!” Tiền Tiểu Cương kêu gọi.
Vài phút sau, Tiền Tiểu Cương đã dẫn mọi người tới chỗ ăn cơm, cậu vô cùng phấn khởi nói: “Tèn ten! Là lẩu Trùng Khánh chính thống! Từ đầu bếp đến người thái rau đều đến từ Trùng Khánh, hơn nữa nguyên liệu cũng được xào ở Trùng Khánh rồi vận chuyển đến đây bằng đường hàng không.”
“Chọn quán này thấy thế nào?” Tiền Tiểu Cương hỏi.
“Tôi chỉ có thể nói, cậu bị bệnh à?” An Lương bất lực mà oán giận: “Tôi mới từ Trùng Khánh đến đây, bình thường tôi học ở Thiên Phủ, cậu nghĩ tôi thiếu cơ hội ăn một nồi lẩu thế này à?”
“…” Tiền Tiểu Cương cạn lời rồi.