Chương 397: Coi người khác là kẻ ngốc thì quá đáng rồi!
Khi nãy An Lương nằm trên sô pha còn đang cân nhắc xem nên mời Tống Thiến và Ninh Nhược Sương tham gia bữa tối xa hoa thế nào, kết quả là đã xảy ra tình huống như vậy? Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đúng thật ghê gớm!
Trần Tư Vũ thấy An Lương không lên tiếng, cô còn tưởng rằng An Lương không đồng ý. Cô cọ cọ trong lòng An Lương: “Có được không?”
Cô mèo lớn này!
“Được, được, được!” An Lương vừa đáp vừa đứng dậy, bế Trần Tư Vũ lên.
“Á!” Trần Tư Vũ kinh hô một tiếng.
Chú ý chút!
Đây là sự thể hiện đẳng cấp chuyên nghiệp!
Lúc chạng vạng khoảng sáu giờ, Trần Tư Vũ đang gửi một tin nhắn cho Tống Thiến.
'Trần Tư Vũ: Thiến Thiến, tụi mình lập tức đến trường đón cậu, cậu hỏi xem Sương Sương đã xong chưa?'
'Tống Thiến: Khà khà khà! Mình gửi cho cậu mấy tin không thấy cậu trả lời, có phải lại bị bạn trai thần tiên thịt rồi không?'
'Trần Tư Vũ: 【 mặt đỏ 】'
'Tống Thiến: Này nha, bực mình nha, cậu còn thừa nhận nữa!'
'Trần Tư Vũ: 【 mỉm cười 】'
'Tống Thiến: Mình chịu không nổi rồi!'
'Trần Tư Vũ: Mình cũng chịu không nổi rồi!'
Tống Thiến: …'
'Tống Thiến: Van xin cậu đừng nở hoa nữa!'
'Trần Tư Vũ: Tụi mình đi rồi đây, sau nửa tiếng nữa là tới, bây giờ có hơi tắc đường.'
Tống Thiến: Được rồi, mình gửi tin nhắn cho Sương Sương, bọn mình chờ các cậu ở cửa chính.
'Trần Tư Vũ: Được!'
Nửa giờ sau, An Lương lái chiếc Roll Royce Ghost Black Badge, Trần Tư Vũ ngồi ghế lái phụ, cả hai cùng đi tới cửa chính của học viện m nhạc Quốc gia.
Từ xa An Lương đã nhìn thấy Ninh Nhược Sương và Tống Thiến, chủ yếu là điểm giá trị nhan sắc tới 98 kia của Ninh Nhược Sương thật sự là cảm giác hạc trong bầy gà.
“Anh Lương, các cậu ấy ở cửa.” Trần Tư Vũ nhắc nhở An Lương.
“Ừ.” An Lương lên tiếng, lái chiếc Roll Royce Ghost Black Badge qua.
Chiếc Roll Royce Ghost Black Badge này là phiên bản năm chỗ ngồi, Tống Thiến và Ninh Nhược Sương đều leo lên theo cửa sau.
Sau khi lên xe, Tống Thiến sợ hãi than: “Oa, không ngờ là Roll Royce Ghost Black Badge. Tư Vũ, bạn trai thần tiên nhà cậu quả nhiên là thần tiên đích thực.”
Ninh Nhược Sương ngồi vị trí sau ghế lái, cô im lặng không nói gì.
An Lương đáp lại Tống Thiến: “Nếu tôi thật sự là thần tiên, cô nhóc nho nhỏ còn không dập đầu?”
Tống Thiến hừ nhẹ một tiếng, không đáp lại An Lương. Cô trực tiếp cáo trạng với Trần Tư Vũ: “Tư Vũ, cậu cũng không quản giáo lại An Lương nhà cậu đi!”
Trần Tư Vũ phủ định đáp: “Mình sao quản được anh ấy?”
“Trước giờ vẫn luôn là anh ấy bắt nạt mình mà!” Trần Tư Vũ giải thích bổ sung.
“Không phải chứ? Tư Vũ, vậy mà cậu cũng biết làm màu!” Tống Thiến trừng mắt nói.
Gương mặt của Trần Tư Vũ ửng đỏ, vậy mà cô không phản bác lại.
Tống Thiến phát hiện không khí có chút kỳ quái, cô ho khan một tiếng, hỏi thăm: “An Lương, anh dự định dẫn bọn tôi đi ăn cái gì?”
An Lương vừa lái xe, vừa đáp: “Các cô có kiêng cái gì không, bọn tôi ban đầu định đặt trước nhà hàng Nhật, tôi và Tư Vũ gần đây đều thích ăn hải sản, giàu protein, ít béo, không dễ bị mập.”
Tống Thiến đáp lại: “Tôi có thể! Tôi thích đồ Nhật!”
Ninh Nhược Sương cũng đáp: “Tôi cũng có thể.”
Cô gái học múa này chắc chắn thích ít mỡ.
Bằng không giảm béo thật sự khó mà!
“Vốn muốn đi Minokichi, nhưng giá cả của quán chi nhánh trong nước chúng ta với tiệm tổng bộ chính chênh lệch thật sự quá lớn, có cảm giác đánh chút thuế IQ, cho nên loại bỏ nó.” An Lương giải thích.
Tống Thiến tán thành: “Đúng đấy, tôi cũng hiểu cảm giác Minokichi đánh thuế IQ cao, trung bình thường bên phía chúng ta khoảng tám ngàn tệ, bên phía tổng bộ chủ còn chưa tới hai ngàn tệ, quan trọng là hương vị còn không bằng cửa hàng tổng bộ, thật sự coi người khác là kẻ ngốc vậy!”
An Lương không thiếu 8000 tệ, theo lý mà nói dù sao cuối cùng đều sẽ nhận lại được thưởng hoàn tiền, nhưng coi người khác là kẻ ngốc thì không đúng rồi.
Dù sao Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon còn nhắc tới đến hệ số hảo cảm khi ăn, loại tình huống coi kẻ khác như kẻ ngốc này e rằng hảo cảm hệ số ăn cơm cũng không cao đi?
“Bây giờ chọn cái nào đây?” Tống Thiến hỏi.
Trần Tư Vũ thay An Lương nói: “Mình lựa chọn Sushi Tong, mỗi người khoảng 3000, các cậu tùy ý gọi!”
Tống Thiến đáp khẳng định: “Tất nhiên tùy ý gọi rồi! Bạn trai thần tiên của cậu lần này kiếm lời, thật hâm mộ.”
Nói tới đây, Tống Thiến hỏi thăm: “Xin hỏi đại lão, anh buôn lời nhiều tiền như vậy, vậy định nuông chiều cậu ấy thế nào?”
“Không biết, vừa mới nạp cho tài khoản quản gia chung cư nhà cô ấy một trăm vạn, để cô ấy ngày ngày được ăn ăn ăn rồi, còn về những thứ khác, hình như cũng không thiếu nhỉ?” An Lương thuận miệng đáp lại.
“Tôi... quấy rầy rồi, tôi không nên hỏi!” Tống Thiến vô lực ai oán.
Trần Tư Vũ nở nụ cười.
Trong mắt Ninh Nhược Sương hiện lên sự hâm mộ, một trăm vạn này sao nghe giống như một trăm tệ vậy?
Cô bỗng nhiên hiểu được trước kia Trần Tư Vũ đặt cơm mời khách ở khu chung cư quốc tế Vân Cảnh là như thế nào, đó quả thật chính là cơm ăn hàng ngày của cô, dù sao bạn trai mới nạp một trăm vạn, thử hỏi cô phải ăn như thế nào mới có thể ăn hết?
“Đúng rồi, Tư Vũ, không phải em thích Porsche 911 TurboS sao, hay là anh lại mua cho em một chiếc?” An Lương thuận miệng hỏi.
Trần Tư Vũ từ chối: “Không cần, em khá thích chiếc BMW M8 hiện giờ.”
“Cái khác thì sao?” An Lương lại hỏi.
“Được rồi, được rồi, em cũng không thiếu, anh cũng đừng quan tâm nữa!” Trần Tư Vũ vẫn từ chối như trước.