Chương 398: Chỉ có thể dựa vào ăn cơm để kiếm tiền tiêu vặt!
Sushi Tong ở ngay Công Thể, cách học viện m nhạc Quốc Gia rất gần.
Rolls-Royce Ghost Black Badge đỗ ở bãi đỗ xe của Sushi Tong, An Lương dẫn theo ba đại mỹ nữ đi về phía Sushi Tong, trên đường thu hút ánh nhìn của rất nhiều phái nam.
“Xin chào, hoan nghênh đến tới Sushi Tong.” Nữ nhân viên cung kính ân cần chào hỏi.
An Lương khẽ gật đầu: “Có đặt trước, bốn người của cô Trần.”
Khi nãy là do Trần Tư Vũ đặt trước.
“Mời bên này.” Nữ nhân viên cung kính dẫn đường.
Trần Tư Vũ đặt trước bàn cửa sổ, từ cửa sổ nhìn ra có thể thấy được hồ Công Thể.
Chi tiết phục vụ của Sushi Tong vô cùng tốt, vì có tới 10 đến 15% phí dịch vụ, phòng chung là 10%, phòng đơn là 15%.
Ở bàn cửa sổ, nhân viên phục vụ đưa thực đơn viết tay cho bốn người An Lương, chi tiết này vô cùng chu đáo, mỗi một vị đều có thực đơn.
An Lương kiểm tra thực đơn viết tay, cậu tùy tay lựa chọn cá ngừ vây xanh Đại Tây Dương nuôi ở biển Hokkaido, bổ sung thêm cá ngừ đại dương Aomori Otsuki Minami, còn có cá Tầm với trứng cá hồi Siberia, cùng với cá mập lưỡi nuôi.
Những thứ khác cũng không gọi thêm nữa, vì ba chị em chắc chắn sẽ giúp cậu sắp xếp rõ ràng.
Khi ba cô gái đặt đơn xong, nữ nhân viên rất lễ độ nhắc nhở: “Thưa ba vị, phân lượng của đồ ăn nhà hàng chúng tôi hàng thật giá thật, nếu chỉ có bốn vị dùng bữa, lượng đồ ăn trước mắt hẳn đã đủ rồi.”
An Lương liếc nhìn đơn đặt của ba cô gái, cậu đáp: “Bỏ đi, trực tiếp lên đồ toàn bộ thực đơn, ăn ngon chúng tôi lại gọi tiếp, không thể ăn chúng tôi kéo, búa, bao.”
???
Nữ nhân viên có chút ngu ngơ, còn có cách gọi đồ ăn như vậy?
Lên toàn bộ món một vòng?
Có chút thú vị rồi!
Trần Tư Vũ cũng không kiềm được nở nụ cười: “Lương ca, không cần như vậy, bọn em không ăn được một số thứ đâu.”
Tống Thiến tán thành: “Đúng đó, đúng đó, bọn tôi không ăn được một số thứ, ví dụ như rau trộn rong biển, thứ này chỉ có anh tự ăn thôi.”
Ninh Nhược Sương bổ sung: “Tôi không ăn tôm mẫu đơn.”
“Được rồi, được rồi, dựa theo thực đơn của các cô ấy, quên chuyện vừa nãy đi.” An Lương đáp.
Nữ nhân viên gật đầu: “Đã hiểu.”
Một lát sau, nữ nhân viên bưng lên một bình rượu gạo: “Kính chào tiên sinh, chúng tôi xin tặng ngài một bình Daiginjo hai cắt ba phần tinh khiết ăn cùng thức ăn, hi vọng ngài thích.”
An Lương gật đầu nói: “Cảm ơn.”
“Không cần khách khí.” Nữ nhân viên khom người rời đi.
Khoảng ba phút sau, nữ nhân viên bưng một khay gỗ lên đến bàn cửa sổ, đặt bốn chiếc chén sứ rất nhỏ xuống, đây là món ăn đầu tiên nhím biển với thịt cua đỏ.
Phân lượng vô cùng ít!
Còn về hương vị?
Dù sao không khiến hệ thống Nhân Sinh Người Thắng xuất hiện phần thưởng mỹ thực.
An Lương vốn nghĩ đến đây có thể chơi hai lần nhổ lông dê, hiện giờ xem ra chỉ là nằm mơ thôi nhỉ?
Từng món ăn không ngừng được bưng lên, đợi tới khi cá ngừ vây xanh nuôi tự nhiên ở Hokkaido được bưng lên, An Lương nếm thử hương vị, tuy rằng không tồi, nhưng vẫn không tạo ra được phần thưởng của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
Cho nên đồ Nhật thật sự chỉ là phù hợp chế độ ăn uống lành mạnh của hiện đại, không phù hợp với nhận thức về mỹ vị của An Lương, thuộc loại có thể ăn, không có ý đặc biệt thích.
Ăn đồ Nhật khoảng hai tiếng đồng hồ, hóa đơn cuối cùng là 14,600 tệ, thêm 2190 tệ phí phục vụ, tổng chi phí cuối cùng là 16,790 tệ.
Tinh!
‘Ký chủ sử dụng Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon, nhận được hệ số tùy cơ hoàn tiền: 99’
‘Đang tổng hợp lại hệ số hảo cảm đánh giá của ba vị khách mời dùng cơm.’
‘Hệ số hảo cảm của ba vị khách mời dùng cơm: 2.97’
‘Tiền thưởng hoàn tiền cuối cùng: 4.936.764 tệ, xin hỏi ký chủ có lập tức rút hay không?’
‘Đặc biệt lưu ý: lần thưởng này đến từ Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ, do công ty đầu tư An Tâm thu hoạch, phương pháp thu hoạch hợp tình hợp lý, có thể tra cứu, xin ký chủ yên tâm sử dụng.’
Vậy mà thiếu chút nữa đã có năm trăm vạn!
Lương ca tỏ vẻ vô cùng vừa lòng!
An Lương lại tra hệ số hảo cảm mời dùng cơm thêm chút nữa, cả ba đều có mức cao là 0.99, xem ra các cô vô cùng có hảo cảm với Sushi Tong.
'Rút!' An Lương âm thầm phân lệnh.
Tài khoản cá nhân của cậu trước mắt chỉ có hơn 90 vạn, vốn dĩ cậu tới đây tích tiền tiêu vặt, hiện giờ thu được gần năm trăm vạn, cậu tỏ vẻ vô cùng thỏa mãn.
Vì đã uống rượu gạo, tuy rằng số độ vô cùng thấp cộng với tửu lượng của An Lương vô cùng tốt nhưng An Lương vẫn tuân thủ pháp luật mà gọi tài xế lái thay.
Trong khi chờ tài xế lái thay tới, An Lương đương nhiên ngồi ở ghế lái phụ, ba cô gái ngồi hàng ghế sau nhỏ giọng thầm thì.
An Lương bảo tài xế lái thay đưa Tống Thiến quay về học viện m nhạc Quốc Gia trước, rồi đưa Ninh Nhược Sương đến học viện Múa, cậu cũng chuyển từ ghế lái phụ xuống hàng ghế sau, rồi mới yêu cầu tài xế lái thay đưa bọn họ trở về khu chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Trong phòng khách, cả hai bắt đầu bốn tay đánh đàn, chủ yếu là An Lương giúp đỡ Trần Tư Vũ luyện đàn.
Trần Tư Vũ vô cùng thích An Lương giúp đỡ cô luyện đàn, đàn từ chín giờ tối đến mười một giờ rưỡi, hai người mới dừng bốn tay luyện đàn. “Ngày mai anh phải về rồi nhỉ?” Trần Tư Vũ hỏi.
An Lương gật đầu khẳng định: “Ừ! Chuyện bên này đã xử lý xong rồi, anh trở về đi học.”
“Sau đó khi nào thì qua đây?” Trần Tư Vũ hỏi.
“Em thật không nỡ xa anh!” Cô tựa cái đầu nhỏ lên vai của An Lương.