Chương 400: Cô gái vừa bướng bỉnh vừa đáng thương
An Lương đi đến chiếc bàn dài trong góc, cậu ngồi trước mặt Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt cúi đầu xuống, lúng túng xúc cơm bằng tay trái, cô chỉ gọi một phần cải trắng, một phần cơm và một tô canh giá đỗ miễn phí.
Cải trắng xào với tóp mỡ được tính theo giá của món chay, chỉ tốn năm hào rồi thêm năm hào tiền cơm và canh giá đỗ miễn phí, một bữa cơm này chỉ cần một tệ.
An Lương sử dụng Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp để xem thử trạng thái của Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt:
Tuổi tác: 18
Chiều cao: 155cm
Cân nặng: 37,9 kg
Nhan sắc: 74
Vóc dáng: 59
Đặc thù: 80
Độ thiện cảm: 62
Đánh giá của con người này ở trong Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp mọi mặt đều giảm xuống.
Đầu tiên là cân nặng từ 39kg giảm xuống 37,9kg, nhan sắc giảm xuống một bậc, vóc dáng giảm xuống một bậc, đặc thù giảm xuống một bậc, xem ra là do vấn đề sức khỏe nên ảnh hưởng đến tất cả thuộc tính?
“Làm sao thế?” An Lương dò hỏi.
Bạch Nguyệt không nói gì, cô chỉ cúi đầu lúng túng dùng tay trái xúc cơm ăn trong im lặng.
“Tôi hỏi cậu làm sao thế?” An Lương nói to hơn.
Những bạn học ngồi xung quanh liếc nhìn, sau khi phát hiện là An Lương thì không quan tâm đến nữa.
Sinh viên của Học viện kinh tế Thiên Phủ, ai mà không biết An Lương là đại lão?
Không chỉ có tiền, thủ đoạn còn cực kỳ ghê gớm, loại người này không nên đụng vào!
Cho dù An Lương nói có to hơn đi chăng nữa, Bạch Nguyệt vẫn cứ không trả lời, cô ấy vẫn cúi đầu lúng túng dùng tay trái xúc cơm ăn trong im lặng, giống như không nghe thấy câu hỏi của An Lương.
An Lương không tiếp tục dò hỏi nữa, lúc đợi ba người Trầm Thế Trung bưng hơn mười món đến, An Lương trực tiếp gắp thức ăn cho Bạch Nguyệt, từ món trứng xào cà chua cho đến thịt lợn thái sợi xào tiêu xanh, tiện thể đẩy bát trứng hấp đến trước mặt Bạch Nguyệt.
“Ăn đi!” An Lương nói một cách đơn giản.
Bạch Nguyệt cũng không từ chối, hoặc nói là bản năng cơ thể của cô ấy chiến thắng sự từ chối của cô, cô ấy nuốt từng miếng, âm thầm bắt đầu ăn trứng hấp.
“Thế Trung, cậu hỏi thử bạn cùng phòng của cô ấy, hỏi xem có chuyện gì?” An Lương nói.
“Được!” Trầm Thế Trung lập tức lên wechat hỏi Đinh Thải Vân và Miêu Tuệ Oánh.
Bạch Nguyệt nghe thấy An Lương muốn hỏi vấn đề của cô, cô vẫn không nói gì, chỉ âm thầm tiếp tục ăn trứng hấp, đã mấy ngày liền cô không ăn bữa trưa như vậy rồi, cô rất muốn từ chối nhưng bản năng của cô lại ngăn cản.
Hiện tại cô ấy rất cần bổ sung dinh dưỡng!
Cơm trắng và đồ ăn chay có thể cung cấp được dinh dưỡng không?
Nếu như có thể, sao cân nặng lại giảm xuống gần hai kilogam?
Một vài phút sau, Trầm Thế Trung đưa điện thoại cho An Dương với ánh mắt phức tạp: “Cậu tự xem đi.”
An Lương cầm lấy điện thoại xem thử, dựa theo những tin tức mà Đinh Thải Vân và Miêu Tuệ Oánh cung cấp, trong bảy ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, ban ngày Bạch Nguyệt đi phát tờ rơi, ban đêm đi sắp xếp hàng chuyển phát nhanh, làm việc không kể ngày hay đêm.
Bảy ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, lúc Bạch Nguyệt đang sắp xếp hàng chuyển phát nhanh, bởi vì phải vận chuyển hàng nặng, dẫn đến bị chấn thương mô mềm. Từ đó cánh tay bên phải không thể dùng lực được. Mặc dù Đinh Thải Vân và Miêu Tuệ Oánh là bạn cùng phòng của Bạch Nguyệt, nhưng cũng chỉ là bạn cùng phòng mà thôi. Bạch Nguyệt bướng bỉnh không cần đến sự giúp đỡ và thương hại của hai người họ. Vậy nên mỗi lần Bạch Nguyệt đều ăn cơm một mình, cô không muốn những lúc cùng bạn cùng phòng ăn cơm, bọn họ sẽ luôn muốn giúp cô nấu nướng.
“Tại sao cậu lại phải liều mạng như vậy?” An Lương đưa điện thoại cho Trầm Thế Trung rồi dò hỏi Bạch Nguyệt.
Cô bé câm này vẫn không nói lời nào.
“Công việc ngoài giờ trong trường thì sao?” An Lương lại dò hỏi.
Lần này Trầm Thế Trung giúp Bạch Nguyệt trả lời: “Công việc ngoài giờ trong trường có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Quan trọng là còn phải dựa vào bộ mặt của hội sinh viên, không những bị ức hiếp, một tháng chỉ có vài trăm tệ, quả thật là bóc lột sức người mà!”
Lữ Văn Sơn đồng ý: “Đúng đúng, dựa vào công việc ngoài giờ ở thư viện mà nói, công việc mỗi ngày không chỉ là đưa từng cuốn sách đặt lại vị trí của nó, còn phải dọn dẹp cả cái thư viện, và sắp xếp lại giá sách… Mới nghe thì nghĩ là ít việc, nhưng những việc này để hoàn thành thì phải mất cả ngày.”
Lữ Văn Sơn nói thêm: “Quan trọng nhất là chỉ có ba mươi tệ, đồng thời còn bị cháu trai của hội sinh viên soi mói.”
'Nhiệm vụ đặc biệt: Đây là cô gái bên ngoài mềm yếu nhưng bên trong lại là một người đáng thương kiên cường, nếu ký chủ có thể giúp cô ấy một cách hợp lý, sẽ nhận được một niềm vui bất ngờ!'
'Phần thưởng nhiệm vụ: Phần thưởng tương ứng cuối cùng sẽ được dựa trên phương pháp giúp đỡ cụ thể của ký chủ.'
'Nhắc nhở hữu nghị: Yêu cầu ký chủ xem xét tình hình của đối phương. Cô gái này là một cô gái đáng thương, bướng bỉnh, tự ti, lòng tự tôn rất cao.'
An Lương nhìn nhiệm vụ đặc biệt và nhắc nhở hữu nghị mà Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra, cậu thầm thở dài, cho dù Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng không đưa ra nhắc nhở hữu nghị thì cậu cũng biết rõ tính cách của Bạch Nguyệt.
Nếu không phải là người bướng bỉnh tự ti, lòng tự tôn lại còn rất cao thì dựa vào sự đặc biệt mà An Lương dành cho cô, cô đã sớm nhờ An Lương giúp đỡ rồi?
An Lương giúp đỡ Bạch Nguyệt thì phải có kỹ năng đặc biệt, nếu không sẽ không có hiệu quả.
Ví dụ như đưa thẳng 100 vạn hay gì đó, ngoài việc làm cho độ thiện cảm của Bạch Nguyệt giảm xuống thì còn có tác dụng nào khác chứ?
Con người có trái tim đấy!
Không phải tất cả mọi người đều có thể dùng tiền để làm việc! Hừ.