Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 708: Tỉ mỉ đón tiếp!

Chương 708: Tỉ mỉ đón tiếp!
Đối mặt với lời mời của Trần Tư Vũ, dì cả Thích Nhược Hàm và dì hai Thích Nhược Nhàn hơi suy nghĩ một chút rồi đồng ý ngay.
Thích Nhược Hàm trả lời: “Chúng ta thu dọn đơn giản chút rồi lên đường, chờ lát nữa trở về rửa chén cũng được.”
“Không cần phải vội đâu. Dì cả, mọi người cứ từ từ thu dọn, xe tới đón chúng ta sẽ chờ mà.” Trần Tư Vũ nói rõ.
“Ừ, chúng ta thu dọn trước.” Thích Nhược Hàm đáp.
Khi ba chị em Thích Nhược Hàm thu dọn thì Trần Tư Vũ nhắn tin cho Ninh Nhược Sương trên khung chat, chủ yếu nói rõ chuyện chốc nữa cô dẫn người đi thăm phòng số 8806, để Ninh Nhược Sương và An Lương ở phòng 8805.
Trần Tư Vũ còn nhắn tin riêng cho An Lương nên tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Nếu không An Lương và Ninh Nhược Sương lại ôm ôm ấp ấp trên ghế sô pha ở phòng khách, chẳng phải Trần Tư Vũ sẽ gay go sao?
An Lương trả lời tin nhắn của Trần Tư Vũ.
‘An Lương: Khi nào mọi người tới đây?’
‘Trần Tư Vũ: Một lát nữa mới tới được.’
‘An Lương: Có tất cả bao nhiêu người? Anh sắp xếp ít quà gặp mặt.’
‘Trần Tư Vũ: Mẹ em, dì cả và dì hai của em, còn có chị họ và anh họ nữa.’
‘Trần Tư Vũ: Cám ơn chồng!’
‘An Lương: Ngoan, chờ khi trở lại hãy cảm ơn anh!’
‘Trần Tư Vũ: Hừ’
Gần hai giờ.
Đoàn người Trần Tư Vũ mới ra khỏi cửa, Tử Duyệt Lâm là khu chung cư cũ, không có bãi đậu xe chuyện biệt dưới mặt đất cho nên Trần Tư Vũ dừng BMW M8 ở dưới lầu.
Phía sau BMW M8 của Trần Tư Vũ là một chiếc Rolls Royce Phantom màu đen đang đỗ, người lái xe mặc âu phục màu đen và mang găng tay trắng đứng ở bên cạnh xe Rolls Royce Phantom.
Khi Trần Tư Vũ đi tới, đối phương tiến lên trước một bước rồi khách khí hỏi thăm: “Xin chào, cô Trần.”
Trần Tư Vũ khẽ gật đầu: “Chào ông.”
Người lái xe vừa kéo cửa xe ngồi phía sau vừa dò hỏi: “Cô Trần, xin hỏi có bao nhiêu người đi xe?”
Trần Tư Vũ nói ngắn gọn và rõ ràng: “Bốn người. Chờ lát nữa tôi lái xe đi ở phía trước, ông đi theo phía sau tôi. Chúng ta trở về chung cư quốc tế Vân Cảnh.”
“Vâng.” Người lái xe đáp lại.
Trần Tư Vũ chào dì cả Thích Nhược Hàm và dì hai Thích Nhược Nhàn khi họ ngồi ghế sau của xe, dĩ nhiên Miêu Đồng Hân cũng ở hàng sau, còn Tần Gia Nhạc là con trai nên chọn vị trí kế bên tài xế.
“Mẹ, mẹ đi với con.” Trần Tư Vũ nói.
BMW M8 màu xanh và Rolls Royce Phantom màu đen nối đuôi nhau rời khỏi khu chung cư Tử Duyệt Lâm.
Trong chiếc Rolls Royce Phantom màu đen, Thích Nhược Hàm hơi cẩn thận, bà ta chỉ là người nội trợ, hoàn toàn không có cách nào được tiếp xúc với tầng lớp cao như thế.
“Gia Nhạc, chiếc xe này rất đắt phải không?” Thích Nhược Hàm hỏi.
Tần Gia Nhạc tằng hắng: “Quả thật rất đắt, ít nhất trên 1000 vạn.”
“Đắt như vậy sao?” Thích Nhược Hàm kêu lên.
Trong lòng Miêu Đồng Hân tràn đẩy ghen ghét và đố kỵ, cô ta rất ghen tỵ với Trần Tư Vũ.
Thật ra, khi Trần Tư Vũ lấy ra chiếc đồng hồ trang sức cao cấp của Van Cleff & Arpels, Miêu Đồng Hân cũng biết rằng Trần Tư Vũ đã tìm được một người bạn trai giàu có.
Nhưng cô ta chưa tới sông Hoàng Hà thì sao chết tâm được!
Ngộ nhỡ Trần Tư Vũ khoác lác thì sao?
“Bác tài, tôi muốn hỏi một chút. Trần Tư Vũ ở chỗ mấy người thật sự là chủ nhân à?” Thích Nhược Hàm tò mò hỏi.
“Xin lỗi bà, tôi không thể trả lời câu hỏi của bà được.” Dĩ nhiên tài xế không thể trả lời vấn đề liên quan tới khách hàng.
Nếu không, một khi khách hàng khiếu nại thì ông sẽ thất nghiệp đó, có biết không hả?
Hơn nửa giờ sau, BMW M8 dừng ở cửa vào trong bãi đỗ xe, Rolls Royce Phantom màu đen cũng dừng ở phía sau, Trần Tư Vũ xuống xe trước.
Tài xế đặc biệt mở cửa xe hàng ghế sau, mọi người rối rít xuống xe.
Trần Tư Vũ giới thiệu: “Nơi này là chung cư quốc tế Vân Cảnh, nó cách trường học con có mười lăm phút đi bộ thôi. Chếch phía đối diện là Intime, ở phía đông đi bộ khoảng mười phút là SKP. Nói chung là vô cùng thuận tiện.”
Khi Trần Tư Vũ giới thiệu thì quản lý Thư Khiết ở đại sảnh đã đi ra rồi, cô ta lễ phép hỏi: “Xin chào cô Trần. Chào mừng cô về nhà.”
Trần Tư Vũ nhận ra Thư Khiết, lúc trước làm giấy chứng nhận bất động sản, cô và Thư Khiết có qua lại.
“Chào quản lý Thư. Tôi đưa người nhà tới thăm quan chỗ ở.” Trần Tư Vũ đáp lại.
“Nhiệt liệt hoan nghênh!” Thư Khiết vội vàng nói.
Dưới sự hướng dẫn của Thư Khiết, đoàn người Trần Tư Vũ đi vào cửa lớn đại sảnh. Thư Khiết giới thiệu với người nhà của Trần Tư Vũ về tình hình của chung cư quốc tế Vân Cảnh, kể cả phương thức quản lý khách sạn cao cấp năm sao, hai mươi bốn giờ trong mọi hoàn cảnh thời tiết đều có quản gia phục vụ, vân vân.
Tới cửa thang máy, Thư Khiết lịch sự nói: “Cô Trần, nếu cô có yêu cầu gì thì có thể liên hệ bất cứ lúc nào.”
Trần Tư Vũ đáp: “Được.”
Trần Tư Vũ nói xong thì dẫn mọi người đi vào thang máy, cô vừa chọn tầng 88 vừa nói rõ: “Biện pháp an ninh ở chỗ này vô cùng nghiêm ngặt, nếu không có con dẫn đường thì phải thông qua hai cửa kiểm soát mới có thể đi vào trong thang máy.”
Tốc độ thang máy rất nhanh lại vận hành vừa êm và vững vàng, ngoài lời giải thích rõ ràng của Trần Tư Vũ, toàn bộ mọi người vẫn giữ im lặng.
Trước cửa căn hộ 8806, Trần Tư Vũ ấn dấu vân tay mở khóa, cửa phòng liền mở ra.
Sảnh bên trong căn hộ rất sáng sủa.
Trần Tư Vũ vừa lấy bọc giày ra vừa nói: “Bình thường không có người tới chơi ở bên này cho nên con cũng không chuẩn bị dép.”
Mọi người đeo bọc giày rồi đi theo sau Trần Tư Vũ vào nhà, Trần Tư Vũ chỉ vào đàn piano Steinway & Sons ở góc phòng khách, nói: “Đó chính là đàn piano Steinway & Sons trị giá 198 vạn, bình thường con hay dùng nó để luyện đàn.”
Thích Nhược Khanh đi thẳng tới, bà ta nói: “Mẹ đàn thử chút.”
“Vâng, mẹ.” Trần Tư Vũ trả lời: “Mọi người có thể nghe mẹ con đánh đàn một chút, tài nghệ của mẹ con rất cao đó.”
Mọi người ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách, lắng nghe Thích Nhược Khanh biểu diễn đàn piano.
Không biết có phải vì giá tiền 198 vạn của đàn piano này mà mọi người lại cảm thấy Thích Nhược Khanh đàn rất hay!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất