Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 137. Tôi có rượu, cũng có chuyện

Chương 137. Tôi có rượu, cũng có chuyện
Bên trong phòng ngủ, An Lương tiếp tục hành trình trong hẻm núi, bởi vì có sự trợ giúp của người đi rừng nên An Lương cảm thấy trò chơi này chơi rất vui!
Mọi người đều biết, trong game Hạp Cốc Chinh Chiến này đường trên chính là ba ba của đi rừng, đúng không?
Mười một giờ đêm.
Quán ba Smile ở đường số 9 của Thịnh Khánh.
Dư Sinh thay đổi phong cách lôi thôi, quần áo anh ta mặc không có logo, đeo một cái đồng hồ hơn 100.000 tệ, yên tĩnh ngồi ở quầy bar uống rượu.
Nhìn biểu cảm của anh ta u phiền, phảng phất như bị thương về tình cảm.
Nhưng trên thực tế Dư Sinh chỉa là đang săn bắn mà thôi!
Ban ngày, lúc ở trung tâm Quốc Kim, Dư Sinh cố ý ăn mặc lôi thôi, chính là vì muốn tranh thủ sự thương cảm của Vân Hi Nguyệt, kết quả ai ngờ được lại nhảy ra một An Lương?
“Anh chàng đẹp trai, đi một mình sao?” Một giọng nói êm tai vang lên bên cạnh Dư Sinh.
Dư Sinh nhìn về phía đối phương, đó là một em gái đạt ít nhất tám điểm, nhưng Dư Sinh không có quan tâm tướng mạo của đối phương, anh ta nhanh chóng liếc nhìn trang sức của cô em.
Trên cổ em gái tám điểm có một chuỗi dây chuyền chín bông hoa bằng ngọc Frivole, trị giá ít nhất là sáu con số; chiếc vòng tay cùng loại là năm bông hoa, e là giá trị cũng phải đến bảy, tám con số; một đôi hoa tai ít nhất cũng là 50.000 trở lên.
“Cường hào!” Dư Sinh âm thầm dán một cái mác cho đối phương ở trong lòng, dù sao thì cả bộ ngọc khắc hoa thanh nhã này giá trị cũng phải đến hai ba trăm ngàn tệ, còn có thể không phải là cường hào sao?
“Ừm!” Dư Sinh nhàn nhạt đáp lại.
Dư Sinh rất có thủ đoạn quyến rũ em gái, nếu không cũng không lừa gạt được Vân Hi Nguyệt.
Bây giờ, em gái cường hào tám điểm này chủ động tới gần, đương nhiên Dư Sinh phải nâng giá, nếu không thì sẽ không có bất kỳ hiệu quả nào.
Dù sao loại em gái này không biết có bao nhiêu kẻ bám đuôi, thiếu một người là anh ta cũng không có gì cả?
“Anh đẹp trai có tâm sự đúng không?” Em gái cường hào tám điểm ngồi ở bên phải Dư Sinh, cô chủ động tự giới thiệu mình: “Em tên là Ngải Mễ, anh thì sao?”
“Dư Sinh trong dư sinh sau này.” Hai mắt Dư Sinh tựa như không có tiêu cự cứ thế nhìn chằm chằm ly rượu rồi đáp lại, anh ta đây là giả vờ thâm trầm và u buồn, vì thế tạo nên một loại cảm giác “tôi có chuyện”.
Ngải Mễ kinh ngạc nói: “Dư Sinh của dư sinh sau này? Tên thật sao?”
“Ừm.” Dư Sinh bình tĩnh gật đầu, anh ta vẫn không nhìn về phía Ngải Mễ, chỉ nhìn ly rượu, nhưng lại có thể bị Ngải Mễ nhìn thấy, đồng thời có thể phát hiện ra dáng vẻ hai mắt anh ta không có tiêu cự.
“Tên rất hay!” Ngải Mễ khẳng định đáp lại: “Tên thật của em cũng chính là Ngải Mễ, tuy rằng nghe có vẻ như là tên giả.”
“Đúng là giống tên giả.” Dư Sinh giống như là bị làm nổi hứng thú.
“Anh không tin?” Ngải Mễ hỏi ngược lại.
Dư Sinh không tỏ rõ ý kiến, anh ta chỉ là nhấc ly rượu lên nhấp một ngụm.
Ngải Mễ hừ nhẹ một tiếng, bấm điện thoại di động mấy lần, sau đó đưa điện thoại di động cho Dư Sinh kiểm tra: “Tên thật xác thực thanh toán của em, bây giờ tin lời em nói chưa?”
Lúc Dư Sinh nhìn điện thoại di động của Ngải Mễ, Ngải Mễ trượt màn hình bên cạnh xác thực thanh toán bảo đảm tên thật có một trang thanh toán, vì thế lộ ra số dư hơn 600.000 tệ.
Trong lòng Dư Sinh âm thầm khiếp sợ!
Cũng không phải là Dư Sinh cảm thấy 600.000 tệ rất nhiều, mà là bởi vì bên trong tài khoản thanh toán có hơn 600.000 tệ, cái này tương đương với khoa trương mà, nếu không phải thật sự không thiếu tiền, ai sẽ để hơn 600.000 tệ ở trong tài khoản thanh toán?
“Anh trai đây là gặp phải chuyện gì vậy, em thấy dáng vẻ anh rất thương tâm, hẳn là gặp phải chuyện rất bi thương, đúng không?” Ngải Mễ dò hỏi.
Dư Sinh than nhẹ một tiếng, tăng cao âm lượng nói: “Thêm một ly nữa!”
Người pha rượu đưa một ly cho Dư Sinh, Dư Sinh đưa ly này cho Ngải Mễ.
“Anh trai mời em uống rượu?” Ngải Mễ dò hỏi.
Dư Sinh không nói gì, chỉ nhấc ly rượu lên, làm một hơi uống cạn cốc.
Ngải Mễ cầm ly rượu lên, cô đụng với Dư Sinh một cái trước, rồi nói: “Em có rượu, anh trai phải nói chuyện của mình, được không?”
“Được!” Dư Sinh thẳng thắn đồng ý, sau đó ực một cái cạn ly rượu: “Lại thêm một ly nữa!”
Người pha rượu lại đưa cho Dư Sinh một ly.
Đương nhiên Ngải Mễ không có ý muốn uống, cô chỉ nhấp một ngụm, nhìn Dư Sinh nói: “Anh trai, chuyện của anh thì sao?”
“Không có chuyện gì cả.” Dư Sinh than nhẹ một tiếng: “Tất cả đều là chuyện của chính bản thân tôi.”
Dư Sinh lại gọi một ly: “Thêm một ly nữa!”
Người pha rượu đương nhiên không có từ chối.
Dư Sinh nhấc ly rượu mà người pha rượu vừa mới đưa tới, anh ta thở dài nói: “Nữ nhân các người một khi đổi tâm, thật sự không có cách nào cứu vãn sao?”
Ngải Mễ chần chờ nói: “Anh trai thất tình sao?”
“Cô ấy muốn uống trà sữa, tôi xếp hàng hai tiếng đồng hồ chờ mua cho cô ấy; hơn nửa đêm cô ấy nói đau dụng, tôi liền đi ra ngoài pha nước đường đỏ đưa qua nhà; cô ấy thích ăn cá, nhưng lại dễ bị hóc xương, mỗi lần tôi đều gỡ hết xương cá ra.” Dư Sinh lầm bầm một mình.
“Mỗi lần khi cô ấy gửi tin nhắn đến, dù tôi có đang tắm, cũng sẽ lập tức trả lời; cô ấy muốn đi ra ngoài chơi, cho dù có phải nghỉ việc tôi cũng phải đi cùng cô ấy.” Dư Sinh lại uống một ly rượu nữa.
“Nhưng kết quả thì sao?” Dư Sinh giống như là nổi giận: “Kết quả cô ấy nói tôi là kẻ theo đuôi!”
“Ha!” Dư Sinh cười tự giễu: “Cái thế giới này sao vậy?”
“Rõ ràng là một kẻ thâm tình nhưng lại bị nói là kẻ theo đuôi!” Dư Sinh cắn răng nói: “Lại thêm một ly nữa!”
Không thể không nói, Dư Sinh này cũng có chút gì đó, thủ đoạn tán gái đúng là một bộ lại thêm một bộ, chỉ tiếc Ngải Mễ cũng không phải cô gái bình thường…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất