Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 199 - Kiếm Châu có dị biến

Chương 199 - Kiếm Châu có dị biến
Hết lần này đến lần khác, nếu Kiếm Châu cứ còn như vậy, đạo tâm của bọn hắn thật sự sẽ bị phá nát.
Muốn bế quan cũng không bế quan được thì còn tu luyện thế nào?
Chúng cường giả nhìn hướng Kiếm Châu không chớp mắt, trong rung động đồng thời bọn hắn cũng hiểu rất rõ, lần này Chiến Trường Thiên Vực mở ra, tu sĩ của Diệp gia nhất định sẽ trở thành lực lượng chủ yếu ngăn cản bên ngoài xâm lấn.
Vốn dĩ bọn hắn có được cảm giác kiêu ngạo về sự ưu việt, nhưng chỉ trong mười năm ngắn ngủi, Diệp gia Kiếm Châu đã trở thành gia tộc cường đại nhất Hoang Cổ Thiên Vực.
Cùng lúc đó.
Trên Vô Tận Tinh Vực.
Trước Thần Miếu, một lão giả lọm khom, quần áo rách nát xuất hiện, tay lão cầm một cây quyền trượng, giống như đang dùng để chống đỡ thân thể đã gần đất xa trời.
“Cánh cửa Luân Hồi, lại có đại năng như vậy giáng xuống Hoang Cổ Thiên Vực, rốt cuộc Diệp gia Kiếm Châu đã xảy ra chuyện gì?”
Nói đến đây, lão quay đầu nhìn thoáng qua Thần Miếu, than nhẹ một tiếng, thì thào lẩm bẩm: “Ba năm trước Kiếm Châu có dị biến, thần tượng bị nát, lần này, Thần Miếu chắc không bị phá hoại nữa chứ!”
Lão giả đứng ở trước thần miếu, vẫn không nhúc nhích, giống như hóa đá, hiển nhiên lão lẳng lặng chờ, cánh cửa Luân Hồi biến mất.
Bên kia.
Trên bầu trời.
Ninh Tiêu Dao dẫn theo đám người Diệp Mạc Tà, Tinh Thần, An Lạc Nhi xuất hành, bỗng nhiên ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Kiếm Châu.
Diệp Mạc Tà nói: “Kiếm Châu có dị biến, Thiếu chủ có thể gặp nguy hiểm không?”
Ninh Tiêu Dao mở lời nói: “Không cần lo lắng, thủ đoạn của sư phụ nghịch thiên, không ai có thể làm gì hắn, chúng ta vẫn nên nhanh chóng chạy tới Chiến Trường Thiên Vực thôi.”
Vẻ mặt Tinh Thần ngưng trọng, hắn trầm giọng nói: “Ninh lão, ngươi có biết vòng xoáy xuất hiện tại Kiếm Châu là gì không?”
Ninh Tiêu Dao lắc đầu: “Ngươi biết gì cứ nói, đừng thừa nước đục thả câu.”
Tinh Thần lại nói: “Đó là cánh cửa Luân Hồi, Thiếu chủ nhất định đã gặp được một vị cường giả siêu cấp, người này có thể mở ra cánh cửa Luân Hồi, sợ là Thiếu chủ gặp phiền toái lớn rồi.”
Ninh Tiêu Dao nói: “Ta tin sư phụ sẽ không sao, trước khi rời đi sư phụ có bảo chúng ta chờ hắn ở Chiến Trường Thiên Vực.”
“Xuất phát, tiếp tục chạy tới Chiến Trường Thiên Vực!”
...
Trước Kiếm Cung.
Diệp Tiêu Huyền, An Mộng Quân ngẩng đầu nhìn trời, mặt lộ vẻ lo lắng, cánh cửa Luân Hồi xuất hiện trước mắt, căn bản không phải nơi mà bọn họ có thể tiến vào.
Chỉ có thể cầu nguyện thay Diệp Trường Sinh, đừng gặp phải bất cứ nguy hiểm gì.
Thất Tuyệt Đế Quân chỉ còn lại sáu người, hoàn toàn đắm mình trong sợ hãi, cho dù Diệp Tiêu Huyền và An Mộng Quân có ở trước mặt bọn họ, sáu người cũng không dám ra tay.
Diệp Trường Sinh thật sự quá khủng bố.
Có thể một kiếm giết chết Tiêu Linh Khanh, thế giết bọn hắn lại quá đơn giản.
Thật ra, bọn hắn vốn muốn chạy, lại còn âm thầm thề, nếu có thể chạy về Thất Tuyệt Sơn, cả đời này bọn hắn cũng sẽ không trở lại Kiếm Châu nữa.
Nhưng dưới uy áp khủng bố kia, bọn hắn có muốn nhúc nhích cũng không được.
Bọn hắn cực kỳ sợ.
Sáu người nhìn không trung, đều hi vọng Diệp Trường Sinh chết, nếu vậy bọn hắn còn có một con đường sống.
Trong cánh cửa Luân Hồi.
Nhậm Phiêu Miểu hóa thành một luồng tinh mang điên cuồng xông lên trước, khí tức nguy hiểm sau lưng càng ngày càng mạnh, lão quay đầu nhìn lại phát hiện Diệp Trường Sinh cách lão chỉ trong gang tấc.
Một luồng kiếm quang xông lên trước, giống như Ngân Hà trút xuống, xuyên qua thân hình Nhậm Phiêu Miểu.
Nhậm Phiêu Miểu vội vàng huy động cánh cửa Luân Hồi, Linh Hồn Thể đã yếu đến cực hạn, cảnh giới tu dưỡng đề thăng trong nhiều năm, chỉ chốc lát đã quay về điểm xuất phát.
“Tiểu tử, lão phu sẽ không... . . .”
Ánh bạc lướt qua, bóng dáng Nhậm Phiêu Miểu tan thành mảnh nhỏ, ngay cả cánh cửa Luân Hồi cũng bị cắt ra một vết rách.
Một kiếm chém chết Nhậm Phiêu Miểu, bóng dáng Diệp Trường Sinh dừng lại, bỗng chốc xoay người quay ngược, chuẩn bị rời đi khỏi cánh cửa Luân Hồi.
Đúng lúc này, cánh cửa thông đạo Luân Hồi bắt đầu biến mất, một luồng thần lực vô hình điên cuồng cắn nuốt thân thể Diệp Trường Sinh.
“Muốn dẫn ta đi ư, mơ mộng hão huyền!”
Diệp Trường Sinh dứt lời, tâm thần vừa động, Thương Khung Thần Cung xuất hiện trong hư không, bóng dáng hắn lóe lên, tiến vào trong Thương Khung Thần Cung.
Cánh cửa Luân Hồi dần biến mất, trên chín tầng trời xuất hiện một tòa Thần Cung, ánh hào quang vạn trượng, xanh vàng rực rỡ, lơ lửng trên không.
Nơi trời mây sâu thăm thẳm, sương mù lượn lờ, cả tòa Thần Cung tràn ngập thần bí.
Mọi người nhìn Thần Cung đột nhiên xuất hiện, đều trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy vô cùng giật mình, đây là Thần vương giá lâm hả?
Thần Cung vô cùng đồ sộ, là ai mới có tư cách ở trong đó?
Trước Thần Miếu.
Lão giả mơ hồ nhìn thấy Thần Cung xuất hiện, vẻ lo lắng trên mặt cũng biến mất: “Thần Cung thật mạnh, hình như đã từng gặp qua ở đâu rồi!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất