Trong ba dòng số thì Vệ Gia Thời chỉ nhận ra được dòng số cuối cùng, nhìn từ biểu cảm trên mặt Tiểu La và anh Phương, hai người đó đều giống với cậu ta, cũng không biết quá nhiều về các con số.
Tiểu La thử: “Dòng số phía trước là...”
Cố Cảnh Thịnh không ngẩng đầu lên, chỉ giải thích: “Tôi đã ghi nhớ mật khẩu của hai chiếc hộp đầu tiên, nên mấy số này chắc không sai đâu, nếu lo lắng thì cậu có thể đối chiếu thử xem.”
“......”
Cô ta còn có thể nhớ kỹ các con số chỉ bằng việc nhìn vào nó một lần đấy, cho hỏi lần này bọn họ vào phó bản với ông lớn nào vậy?
Sau khi được Cố Cảnh Thịnh nhắc nhở, Tiêu La, Phương Kỳ Câu và Vệ Gia Thời mới nhớ ra — hai chiếc hộp đầu tiên đã được mở ra trước khi bị phát hiện, lưỡi khóa được rút lại, vậy con số trên đó cũng tương ứng với mật mã.
Cố Cảnh Thịnh tự nhủ: “Từ việc phân tích các con số hiện có thì mật khẩu của hộp sắt được thiết kế theo một vài quy tắc. Tôi cá năm mươi xu đây nhất định là tác phẩm của Johan tiên sinh.”
Khi chia sẻ ý tưởng của mình, Cố Cảnh Thịnh thường biết gì nói đấy, nhưng Vệ Gia Thời lại có cảm giác bản thân cậu là kiểu bạn học luôn chật vật dưới điểm trung bình nên bị giáo viên gọi ở lại để nghe giảng, lần nào làm bài kiểm tra cũng sẽ kéo điểm trung bình của lớp xuống.
Vệ Gia Thời nhìn sang hai người còn lại, phát hiện trên gương mặt bình tĩnh của Tiểu La và anh Phương lúc này cũng không giấu được sự sững sờ, cuối cùng cậu ta có thể an tâm khi bên cạnh vẫn còn đồng đội cùng ôm nhau sưởi ấm rồi — từ lúc vào phó bản tới nay, chỉ số IQ của cả ba người đều bị Cố Cảnh Thịnh vô tình nghiền nát, nếu nói phòng đầu tiên chỉ là do bị rớt mạng, thì phòng thứ hai đã bắt đầu quay xong, còn đến khi vào phòng thứ ba, mấy người bọn họ cuối cùng quyết định từ bỏ việc điều trị, bị cấm vĩnh viễn rồi. TAT
Mục đích của Cố Cảnh Thịnh khi viết ra các con số này là để ba người còn lại có ấn tượng trực quan hơn về quá trình suy đoán mật mã, ngoài ra cô cũng có thể cải thiện tốc độ tính toán của bản thân. Mặc dù trí nhớ của cô cũng không tệ nên việc tỉnh nhẩm không phải là không thể, nhưng để thực hiện tất cả các bước tính nhẩm trong một phó bản nguy hiểm thì… thôi vậy, tốt hơn hết là làm càng nhanh càng tốt.
“2042.”
Sau khi nhập bốn con số trên, chiếc hộp sắt thứ ba đã mở ra.
Cố Cảnh Thịnh cau mày: “Có chuyện gì đó không đúng lắm.”
Vệ Gia Thời lập tức khẩn trương: “Chiếc hộp này có vấn đề gì à?”
Cố Cảnh Thịnh chậm rãi lắc đầu: “Là phòng này có vấn đề, mấy người không cảm thấy mật mã lần này quá đơn giản sao?”
“...Không.” x3
Dù sao thì cái mặt mình từ lúc tiến vào phó bản đến giờ đã bị chà đạp trên mặt đất từ lâu rồi, Phương Kỳ Câu cũng không ngại hỏi thêm về cái đáp án bình thường mà đến bản thân anh ta cũng không thể hiểu: “Tại sao mật mã lại là 2042 thế?”
Cố Cảnh Thịnh: “Mỗi mật mã đều có mười hai chữ số, nếu tách ra thành từng cặp, lấy dãy số thứ nhất để làm ví dụ thì được các số 3, 8, 21, 12, 14, 9, tổng cộng có sáu chữ số. Dùng hai số đầu tiên để nhân với hai số cuối, số thứ nhất ghép với số thứ năm, số thứ hai ghép với số thứ sáu, số thứ ba và số thứ tư ở giữa lần lượt là tích của chúng.”
Tiểu La thử suy nghĩ theo phương pháp của Cố Cảnh Thịnh, phát hiện kiến thức toán học của mình có thể bị mấy đứa bé mười tuổi khinh thường: “Này, Y Quân đúng không? Tại sao tôi cảm thấy 3 nhân 14 không bằng 21 nhỉ?”
Cố Cảnh Thịnh liếc nhìn cậu ta: “Tôi đã nói xong đâu — nếu số đó là hợp số thì sẽ dùng thừa số lớn nhất ngoại trừ chính nó cho phép nhân, còn nếu là số nguyên tố thì cứ giữ nguyên là được rồi.”
Vệ Gia Thời đột nhiên bừng tỉnh: “À, tôi hiểu được rồi, bởi vì 14 (7x2) là hợp số, nên thừa số của nó sẽ là 7, mà 7 x 3 là 21!”
Tiểu La: “......”
Cậu ta cảm thấy bản thân cần phải quay lại lớp mẫu giáo để củng cố nền tảng, chứ nếu không khi chơi game thế này sẽ thua ngay từ vạch xuất phát mất.
Giọng Cố Cảnh Thịnh khi nói chuyện rất thấp và nhanh, không để việc giao lưu với mấy người bọn họ làm trì hoãn việc kiểm tra hộp sắt.
Trong hộp thứ ba, ngoại trừ vài tờ giấy nhật ký cá nhân quen thuộc còn có một gói [Chất chống ẩm đã hết hạn].
Vẻ mặt Tiểu La hiện rõ sự vui mừng.
[Chất chống ẩm đã hết hạn: Một gói chất chống ẩm được tìm thấy trong chiếc hộp mật mã.
Một y tá đã bất cẩn để quên nó trong hộp sắt khi đang thu dọn đồ đạc.
“Chất chống ẩm là vật dụng thường thấy trong các bệnh viện.”
Cấp bậc vật phẩm: ★
Ghi chú: Đây là vật phẩm dùng một lần.]
Cố Cảnh Thịnh chớp mắt, cảm thấy kiến thức của mình vừa được mở rộng thêm: “Hoá ra chất chống ẩm cũng có thể hết hạn à?”
Vệ Gia Thời lo lắng: “Thế còn có thể dùng được không nhỉ?”
Cố Cảnh Thịnh: “Tôi nghĩ nếu không bị vón cục thì chắc sẽ được thôi.”
[Đá đánh lửa bị ẩm], [Chất chống ẩm đã hết hạn], những cái tên này cho phép người chơi tìm ra cách sử dụng đạo cụ một cách chính xác mà không cần phải thông qua suy nghĩ sâu xa gì——
[Đá đánh lửa bị ẩm: Một viên đá đánh lửa được tìm thấy trong hộp sắt đã bị ẩm ướt nghiêm trọng.
Cảnh sát ▇▇ đã từng nghĩ đến việc trộm đi viên đá nếu nó không bị dính quá nhiều máu thế này.
“Không hút thuốc trong bệnh viện.”
Cấp độ vật phẩm: ★
Ghi chú: Tuy không phải là vật phẩm dùng một lần nhưng tác dụng của nó vẫn bị hạn chế.]