Bắt Đầu Từ Boardgame

Chương 56: Thoát Khỏi Bệnh Viện Bỏ Hoang (18)

“Tách——”

Mấy người Cố Cảnh Thịnh cũng không nghe được tiếng hét của Lý Thiêu, bọn họ vẫn nhấn công tắc theo kế hoạch, cùng với âm thanh nguồn điện yếu ớt, bốn chiếc đèn chùm ở phía trước, phía sau, bên trái và bên phải đồng thời sáng lên. Ánh đèn ở đại sảnh tuy không sáng trưng nhưng vẫn vừa đủ để có thể nhìn thấy.

Lý Thiêu sắc mặt trắng bệch dựa vào góc bàn của quầy, suýt chút nữa hoảng sợ đến mức nghẹt thở, dù anh ta có là một người chơi cá mặn, ngoài trừ việc ôm đùi ra thì tất cả các kỹ năng đều dưới mức trung bình thì anh ta cũng nhận ra phạm vi hoạt động của mình đã được mở rộng từ khoảng 1,3 mét vuông sang toàn bộ đại sảnh.

Có một chiếc ghế sofa dành cho khách được đặt dựa vào tường, hiện tại đã bị hư hỏng rất nặng, cách quầy khoảng bảy bước chân có hai chiếc tủ gỗ kiểu cũ, vẫn còn rất tốt, nửa trên của tủ gỗ là cửa kính, nửa dưới là cửa gỗ, cửa gỗ thoạt nhìn không được an toàn lắm nhưng đều đã bị khóa lại.

Chiếc tủ bên phải trưng bày một số giải thưởng và huy chương mà viện điều dưỡng "Rosemary" nhận được, cùng với những bức ảnh viện trưởng và các ngôi sao nổi tiếng chụp cùng nhau — kiểu tự khen ngợi một cách thẳng thắn thế này, nó đơn giản và thô thiển đến mức khiến người ta liên tưởng đến bảng quảng cáo công khai ở bất kỳ khu dân cư nào.

Trong số những người chơi chính thức, Lý Thiêu thuộc loại người vừa không thông minh lại còn nhát gan, ngay cả khi những người chơi khác trong phó bản cung cấp phương pháp giải mã thì anh ta cũng không thể trông mèo mà vẽ hổ, nhưng may mắn thay trong hai chiếc tủ gỗ này có một chùm chìa khóa vẫn được cắm trên ổ khóa.

Anh ta gấp tới mức không chờ được nắm lấy chìa khoá trong tay, thử đem nó thẻ hoá.

[Chùm chìa khóa rỉ sét: Người phụ nữ ▇▇▇ bất cẩn đã kéo dài nhiệm vụ của mình cho đến khuya mới hoàn thành, cô vội vã rời khỏi viện điều dưỡng để đến một cuộc hẹn, cho đến khi trở về nhà, cô mới nhận ra mình đã quên rút chìa khóa trên cánh tủ. Nhưng đây không phải là một vấn đề nghiêm trọng.

Tất cả nhân viên tại viện điều dưỡng "Rosemary" đều biết rằng sảnh lễ tân không phải là một nơi an toàn vào buổi tối và nếu có kẻ trộm lẻn vào thì... xin hãy cầu nguyện cho quý ông hay quý bà không may này.

“Sợi dây thép này chứa chứa tất cả chìa khóa để mở ra hai chiếc tủ gỗ và cửa chính của đại sảnh. Đáng tiếc thay, nó đã bị rỉ sét nặng nề.”

Cấp bậc vật phẩm: ★

Ghi chú: Ghi chú: Có thể tìm thấy dầu chống gỉ trong ngăn kéo của quầy tiếp tân, bạn có muốn đi tìm không nào? ]

Ánh mắt Lý Thiêu dừng lại ở dòng ghi chú cuối cùng trên tấm thẻ cho đến khi hết thời gian và chìa khóa lại trở lại dưới dạng vật thể.

——Trong phần giới thiệu đã nói rất rõ, nếu bộ chìa khóa này ở trong tình trạng tốt thì có thể mở được cửa chính của sảnh lễ tân, vì vậy anh ta chỉ còn thiếu mất một dầu chống gỉ để thông qua trò chơi.

Mặc dù đã ở trong sảnh tiếp tân một tiếng đồng hồ, nhưng Lý Thiêu vẫn biết rất ít về những thứ có trong đó. Anh ta mạnh dạn kéo ngăn kéo dưới quầy tiếp tân và thô bạo đẩy đống tài liệu bên trong xuống đất, cuối cùng tìm thấy một chai dầu chống gỉ có mùi khó chịu ở giữa các tấm gỗ bên dưới.

[Chai dầu chống gỉ sắp cạn: Chỉ còn một lớp mỏng dầu chống gỉ rất nhớt trên thân chai.

Kể từ khi xảy ra sự cố tại Viện điều dưỡng "Rosemary", chai dầu chống gỉ này đã bị bỏ quên trong ngăn kéo, thậm chí những tên trộm thích lấy cắp cũng không có ý định lấy nó.

“Chai dầu chống gỉ của chúng tôi được đóng kín bằng công nghệ tiên tiến nhất của Vương quốc Rừng rậm! Nếu gặp vấn đề, chắc chắn là do cách bảo quản của bạn không đúng mà thôi.”

Cấp bậc vật phẩm: ★

Chú ý: Chỉ có thể sử dụng để thoa trên một chiếc chìa khóa, hãy lựa chọn cho cẩn thận nha.]

Lý Thiêu cảm thấy lửa giận trong lòng bùng lên, lần đầu tiên anh ta tự mình có thể vượt qua phó bản mà chỉ còn cách một lớp giấy trên cửa sổ, nhưng lại không thể chọc thủng nó.

——Có năm chiếc chìa trên chùm chìa khóa, nhưng chỉ có một câu trả lời.

Sự tức giận càng tăng thêm dũng khí cho Lý Thiêu, anh ta nhìn vào năm chìa khóa trên chùm chìa khóa và bỗng nhận ra bốn trong số chúng có vẻ giống nhau như anh em ruột được đúc ra từ cùng một khuôn, duy nhất chỉ có chiếc chìa khoá màu vàng nhạt, xét về kích thước và hình dạng đều có sự khác biệt rõ ràng so với những cái khác.

Đây không phải là câu hỏi trắc nghiệm mà là câu hỏi thưởng điểm. Bằng cách loại trừ, Lý Thiêu nhận ra bốn chìa khóa nhỏ sẽ tương ứng với bốn lỗ khóa trên hai tủ gỗ, và chiếc chìa khóa lớn còn lại chắc chắn sẽ có thể mở khóa cửa đại sảnh.

Chỉ trong một giây, cơn giận trong lòng Lý Thiêu đã được dập tắt hoàn toàn bởi cơn mưa gian lận từ trên trời rơi xuống.

Cửa chính cách đèn chùm hơi xa, nếu không gian rộng hơn một chút, Lý Thiêu sẽ không thể dựa vào nguồn sáng hiện tại để tiến đến chỗ khóa cửa. Anh ta bôi dầu chống gỉ lên chiếc chìa khóa lớn, sau đó dễ dàng và trơn tru nhét nó ổ khóa mà không cần đến bất kỳ sự nỗ lực nào, mở ra cánh cửa không biết đã bị đóng lại trong bao lâu.

Một làn gió mát với hương thơm của cây cối núi rừng thổi qua khe cửa.

Lý Thiêu thấy rất phấn khích trong lòng. Mặc dù khả năng của anh ta thấp, nhưng anh ta đã ở trong "Boardgame Vui Vẻ" một thời gian dài nên cũng biết những kiến thức chung ở đây —— đối với các phó bản cấp độ bình thường hoặc cao hơn trong trò chơi, người đầu tiên vượt qua sẽ nhận được phần thưởng bổ sung.

Bây giờ, anh ta chỉ còn cách một bước nữa để đạt được phần thưởng qua cửa này.

Trước khi rời đi, Lý Thiêu do dự một chút, nhưng vẫn lấy điện thoại ra rồi gửi một tin nhắn cho Hà Thanh Hoa.

——Đây cũng là lần giao tiếp một chiều cuối cùng mà anh ta có với người khác trong cuộc đời ngẳn ngủi của mình.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất