Khi bọn họ vừa đưa tầm mắt về phía Giang
Thì phát hiện Giang Lan đã đi vào động U Minh, không một chút phòng ngự nào, hắn cứ như vậy đi đến đi lui trong khí tức U Minh.
Khí tức U Minh không thể nào ảnh hưởng đến hắn dù chỉ một ít.
Tựa như hắn đã là một phần trong đó, cùng khí tức U Minh dung hòa làm một.
Như thể hàng xóm thân quen đến chơi nhà.
Đây là do tâm tính ư?
Là loại tâm tính bực nào mới có thể làm đến vậy?
Không để ý khí tức U Minh ảnh hưởng, tâm như bình kính, thượng thiện nhược thủy - thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh ( Đạo của nước trong tư tưởng của Lão Tử).
Bất kể là Ngao Long Vũ hay đám người Kinh Đình.
Đều chỉ nghe qua đệ tử Đệ Cửu Phong có tâm tính không tầm thường, nhưng lại chưa từng đối đầu trực diện với sự bất phàm như thế này.
Hôm nay gặp phải, quả thật danh bất hư truyền.
Vị sư đệ này có thể cư ngự mãi ở Đệ Cửu Phong và có nguồn tài nguyên phong phú như vậy, không phải là không có nguyên nhân.
Không biết những người khác nếu có một nửa tâm tính như sư đệ này, thì họ có thể vững chắc ở lại Đệ Cửu Phong nhỉ?
"Bực tâm tính của sư đệ như thế nào mới có thể tùy ý hành tẩu trong động U Minh như thế?" Kinh Đình nhịn không được mở miệng hỏi.
Giang Lan nhìn ba người bọn họ một cái, sau đó hắn lắc đầu nói:
"Không liên quan với tâm tính lắm, ta chỉ là hơi quen thuộc mà thôi."
Đám người Kinh Đình không tin.
Đối với khí tức U Minh, không phải nói quen thuộc liền quen thuộc được.
Nếu thật sự quen thuộc, chắc chắn phải liên quan đến sinh vật U Minh.
Tỷ như tu luyện công pháp U Minh.
Nhưng ai ai cũng có thể nhìn ra, Giang Lan là tu luyện Côn Lôn Tâm Pháp.
Hơn nữa, còn không có dấu hiệu bị khí tức U Minh ảnh hưởng.
Đây là tâm thần ổn định, không có bị quấy nhiễu, mới có thể làm được.
Giang Lan không quan tâm mấy người này tin hay là không.
Dù sao hắn cũng đã quen rồi, tâm tính đề thăng, sẽ chỉ làm cho hắn quen thêm quen mà thôi.
Sau đó, Giang Lan liền đưa ba người đi đến trước cửa vào U Minh.
Vẫn là cái giếng đó.
"Đến rồi, cái giếng này liên thông vẫn là U Minh, nhưng mà…Cần thành Tiên mới có thể nhìn thẳng vào." Giang Lan mở miệng giải thích.
Đám người Ngao Long Vũ gật đầu, bọn họ không có ý định xem thành giếng, Giang Lan đã nói thành Tiên mới có quyền, bọn họ cách thành Tiên còn xa.
Có điều, bọn họ nhìn thấy bên trong động U Minh có một căn phòng nhỏ, xem ra thật sự là có người ở tại nơi này.
Vị sư đệ thật là ở bên trong ư?
Thật quá khủng khiếp, không tầm thương chút nào.
Sau khi dẫn bọn họ tìm hiểu rõ về động U Minh, Giang Lan liền mặc kệ ba người này.
Bọn họ chỉ ở bên ngoài U Minh, đôi khi cũng có thể sẽ đi vào trong động.
Chờ bọn họ đi ra ngoài thì Giang Lan mới trở về căn phòng nhỏ.
Bởi vì bây giờ có người, cho nên hắn quyết định lui việc đột phá Nguyên Thần về hai ngày.
Hai ngày bất chợt trôi qua.
Giang Lan y nguyên ngồi trong động U Minh.
Những người đó xác thực là không có tiến vào trong động.
Và cũng không ảnh hưởng gì đến hắn cả.
Về lý do mà tại sao bọn họ đến đây.
Hắn cũng tương đối hiểu rõ.
Bọn họ đều là cường giả luyện thể, bởi vì thối luyện tinh thần ý thức mà đến.
Hai người kia tu luyện công pháp liên quan về thể thuật, còn Ngao Long Vũ chính là Long tộc, nhục thể vốn đã cường đại rồi.
Có lẽ bọn họ đã từ hồ Không Tĩnh đạt được món đồ gì đó, mới có đầy đủ điều kiện đến mượn khí tức U Minh đến rèn luyện Nguyên Thần.
Mà bọn họ chỉ thối luyện ở hai bên cửa động mà thôi.
Còn về phần thối luyện bao lâu, Giang Lan không biết.
Đừng ảnh hưởng đến hắn là được.
Sau khi tại cửa động dựng lên một thanh mộc bài, Giang Lan liền lấy Tạo Hóa Đan ra, chính xác, nay hắn muốn đột phá Nguyên Thần.
Đạt Nguyên Thần về sau, thực lực đã không tính yếu và hắn có thể đi tìm kiếm địa điểm mới để đánh dấu.
Đương nhiên là không có khả năng rời khỏi Côn Lôn rồi, vì bên ngoài quá nguy hiểm, nhưng trọng yếu nhất là sư phụ hắn chắc chắn không cho.
Hơn nữa, hiện tại hắn đã Trúc Cơ viên mãn, xác suất cao là sư phụ sẽ dẫn hắn đến bí cảnh Đệ Tam Phong.
Vừa đến viên mãn, sư phụ sẽ nghĩ biện pháp giúp hắn đột phá.
Vì vậy, đột phá sớm hơn cũng an toàn hơn rất nhiều.
Vạn nhất gặp lại người chủ mưu thần bí kia, không ai biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra.
Vừa nghĩ đến đây, Giang Lan lập tức ăn Tạo Hóa Đan.
Tạo Hóa Đan từ cuống họng xuống dạ dày, Giang Lan cảm giác được mình đã tiến vào một cánh cửa huyền bí.
Tại trong cánh cửa này, nó không những giải quyết mọi điều thắc mắc và mọi sự trở ngại cho hắn.
Giờ phút này, tu vi của Giang Lan điên cuồng vận chuyển.
Hết thảy tinh thần ý thức đều hội tụ lại một chỗ, bắt đầu xuất hiện biến hóa mới, giống như những hạt cát sa mạc đang chuyển hóa thành hình người.
Oành!
Khi tinh thần ý thức chuyển thành hình người, tâm thần Giang Lan bắt đầu khuếch trương.
Tựa như thế giới tinh thần hữu hạn đã trở thành vô hạn.
Từ địa phương ảo ảnh mơ hồ dần trở nên rõ ràng, tâm thần vốn đã yên tình, giờ đây đã là tồn tại không thể phá vỡ.
Đấy là Nguyên Thần.
Mặc dù lực lượng không thay đổi đáng kể, nhưng tình thần ý thức lại vượt trội nhiều so với trước.
Cho dù bị tâm ma xâm lấn, cũng có sức lực chống cự.
Dường như dẻo dai thêm.
Dù cho nhục thân bị hủy diệt, Nguyên Thần cũng không có trước tiên bị diệt.
Bảo vệ được Nguyên Thần, là có cơ hội tái sinh..
Loại tình huống này duy trì thật lâu, Giang Lan có thể cảm giác được, hắn cường đại hơn rất nhiều.
Ngũ Ngưu Chi Lực trực tiếp đột phá đến Lục Ngưu Chi Lực.
Thậm chí còn đang tiếp tục tăng lên.
Thiên Hành Cửu Bộ, cũng bắt đầu có biến hóa hoàn toàn mới.
Đây chính là Nguyên Thần.
Nếu Kim Đan đại biểu từ một đứa trẻ biến thành thiếu niên, như vậy Nguyên Thần có nghĩa là thiếu niên biến thành người lớn.
Phía trên nữa là Luyện Thần Phản Hư.
Thối luyện Nguyên Thần, câu thông hư vô, tìm đến cánh cửa Tiên.
Độ kiếp thành Nhân Tiên.
Đương nhiên, việc Giang Lan cần làm bây giờ, chính là tiếp tục tu luyện, tiến vào Nguyên Thần đại viên mãn, sau đó bước vào Luyện Thần Phản Hư.
Tuy rằng cách Tiên gần thêm một bước, nhưng con đường phía sau lại càng thêm khó.
Về phần Tạo Hóa Đan, Giang Lan cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng tuyệt đối không hối hận.
Thực lực mới là chân lý.
Ngay cả thân là Long tôc - Ngao Long Vũ, cho dù tốc độ tu luyện của nàng nhanh như vậy, khi bị nhắm vào, cũng có thể gặp nguy hiểm.
Hắn lúc trước cùng người kia giao thủ, nếu như đối phương hoài nghi đến trên đầu của hắn, sau đó nhắm vào hắn.
Lúc đó lại ăn Tạo Hóa Đan, đã không kịp rồi.
Giang Lan không ngẫm nghĩ nhiều nữa, hắn phải tiếp tục tu luyện, trùng kích Luyện Thần Phản Hư.
Có điều, bây giờ hắn muốn đi đến nơi khác đánh dấu.
“Đi quán trọ cũ đi, vừa vặn mua một bình rượu hảo hạng cho sư phụ.”
"Ba mươi năm trôi qua, không biết quán trọ ấy còn không."