Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 109: Cảnh cáo thơm ngon(1)

Chương 109: Cảnh cáo thơm ngon(1)


Lục Trần đun nóng than, khung nướng thêm lửa, đặt gia vị cần thiết ở bên cạnh.
Bởi vì còn phải nấu thêm một lát, Lục Trần bỏ miếng cá vào trong canh đỏ, để một hai phút là có thể ăn, Lục Trần không thể chờ đợi được mà gắp một miếng lên thử, ừm, thịt cá rất nhẵn, cộng thêm canh đỏ cay, ăn vô cùng sảng khoái.
Sau đó, Lục Trần ăn nhanh chóng.
Mùi canh cá tràn ngập ra, quả thực chính là phiêu hương mười dặm, Trần Vũ vốn đang yên lặng tu luyện trong động phủ, đột ngột ngửi được mùi thơm, mở mắt ra, đôi mắt đẹp hiện lên một tia nghi hoặc, nàng đứng lên, rời khỏi động phủ.
"Ngươi đang ăn cái gì ở đây, mà thơm như vậy?" Lúc Lục Trần đang ăn vội vàng, đột nhiên bên cạnh vang lên một giọng nói.
Lục Trần quay đầu thì nhìn thấy một nữ tử tóc bạc đứng ở phía sau người, gương mặt xinh đẹp khiến người khác ngạt thở, cười mời: “Kìa, hóa ra là Vũ tỷ, ta đang ăn cá, Vũ tỷ muốn ăn cùng hay không.”
Đôi mắt đẹp của Trần Vũ nhìn chiếc đĩa bên cạnh, trong đĩa chứa từng miếng cá tươi ngon, những lát cá này ẩn chứa năng lượng thuần khiết, nhìn qua cũng không phải thứ bình thường, đôi mắt đẹp của Trần Vũ run lên, nhận ra rồi, đây không phải là Long Lân Ngư sao.
Thứ mà Nhàn keo kiệt nuôi thì ngay cả chính nàng muốn lấy một con, Phong Nhàn cũng không cho, cho nên cho phong nhàn một danh hiệu là Nhàn keo kiệt.
Trần Vũ hơi sững sờ, làm sao Long Lân Ngư của Nhàn keo kiệt lại ở nơi này mà còn bị nướng ăn.
Bởi vì gần đây đang bế quan tu luyện, nàng cũng không hiểu rõ bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Thần niệm bàng bạc của Trần Vũ mở rộng, kéo dài ra ngoài vô hạn, bao phủ toàn bộ Thánh địa Dao Trì, trên rất nhiều quảng trường, rất nhiều đệ tử đang thảo luận về chuyện xảy ra gần đây. Trong nháy mắt, Trần Vũ liền biết chân tướng, rất nhanh, lại một thần niệm khổng lồ xuất hiện, va chạm với thần niệm của Trần Vũ, tiến hành giao lưu ngắn ngủi.
“Nhàn keo kiệt, thế nào rồi!”
“Không có gì!”
“Nghe nói Long Lân Ngư của ngươi bị trộm, bảo ngươi lấy ra chia sẻ với bọn ta thì ngươi không chịu, bây giờ bị trộm rồi.”
“Hừ!”
Luồng thần niệm đấy phát ra sóng ý thức hừ, sau đó biến mất.
Trần Vũ thu hồi thần niệm, trong ánh mắt hàm chứa sự kinh ngạc vô cùng nhìn Lục Trần: “Tiểu tử ngươi lợi hại, thế mà trộm được Long Lân Ngư của Phong Nhàn.”
Lục Trần bình tĩnh nói: “Vũ tỷ quá khen!”
“Nói ra thì ta cũng đã lâu không ăn Long Lân Ngư rồi!” Trần Vũ kéo váy dài, ngồi trước mặt Lục Trần, cười nói: “Tên Nhàn keo kiệt rất keo kiệt, chỉ có đích thân Thánh chủ mở miệng mới có thể lấy ra hai con Long Lân Ngư. Hôm nay có thể ăn được Long Lân Ngư vẫn là nhờ phúc của ngươi.”
“Vũ tỷ đừng khách khí, thoải mái đi… ặc” Lục Trần ra vẻ đại khí, thế nhưng lời còn chưa nói hết thì không nói được nữa.
Bởi vì Trần Vũ ở bên cạnh đã căn bản không có suy nghĩ gì khách khí, trực tiếp kẹp lát cá đặt trong canh đỏ. Đồng thời còn quét dầu lên vỉ nướng, bắt đầu nướng cá, khi lời hắn còn chưa nói xong, một miếng thịt cá non mềm đã đưa vào trong môi đỏ.
“Ăn ngon thật, vẫn là mỹ vị đó!” Trần Vũ đánh giá một câu, sau đó thở dài: “Đáng tiếc Thánh chủ còn chưa trở về, nếu không cũng có thể hưởng thụ được sự tươi ngon của Long Lân Ngư.
Lục Trần dò hỏi: “Sư phụ đi đâu rồi?”
Trần Vũ nói rất qua loa: “Đi tu bổ trận pháp rồi!”
Trần Vũ không nói chi tiết, Lục Trần cũng thức thời không tiếp tục hỏi, bắt đầu hưởng thụ vị ngon của Long Lân Ngư, bên trong Long Lân Ngư bao gồm lượng tinh khí khổng lồ, hoàn toàn là vật cực kỳ bổ dưỡng đối với Lục Trần của Siêu Phàm cảnh.
Không bao lâu, mấy cân thịt cá vào trong bụng, toàn thân tràn ngập tinh khí, năng lượng tinh khiết tẩm bổ cho thân thể, Lục Trần cảm nhận được thời cơ đột phá.
Từ lần đột phá trước đến bây giờ, đã hơn một tháng, dựa theo thời gian bình thường mà tính, cho dù đột phá cảnh giới tiếp theo thì cũng cần hai đến ba tháng, hoặc là khoảng nửa năm, nhưng lượng lớn Long Lân Ngư vào trong bụng khiến đột phá trước thời hạn.
“Vũ tỷ, ngươi ăn chậm một chút, cho ta đột phá cảnh giới trước đi!” Lục Trần nhìn thoáng qua thịt cá trong mâm, từng miếng, từng miếng biến mất, có chút cạn lời.
“Ngươi nói xem, ngươi là một Thánh cảnh, mà còn là nữ Thánh cảnh, có thể ăn chậm một chút được không.”
Nhưng mà thời cơ đột phá cảnh giới đang rất gần, Lục Trần không muốn từ bỏ, liền chạy đến bên cạnh đột phá, dùng một giờ, thuận lợi đột phá đến Siêu Phàm cảnh trung kỳ, Lục Trần lại chạy về ăn Long Lân Ngư một lần nữa.
Nhìn thấy thịt cá còn sót lại trong mâm thì lại cạn lời lần nữa.
Một con Long Lân Ngư năm mươi cân, ngoài thịt cá và xương cốt, có hơn tám mươi cân thịt cá, thế nhưng đột phá cảnh giới rồi trở về thì chỉ còn lại một phần ba.
Trần Vũ đứng lên, lấy ra một tờ giấy, ưu nhã lau miệng, nói: “Ta đi trước, ngươi ăn từ từ.”
Trần Vũ nói xong thì rời đi.
Còn thừa lại hơn mười cân thịt cá, Trần Vũ vẫn không động vào một nồi canh cá lớn khác, Lục Trần ăn chậm rãi, khoảng hai giờ, ăn hơn mười cân thịt cá, uống bốn năm bát canh cá, vài cân thịt cá còn thừa lại, lại thêm một nồi canh.
Hiện giờ Lục Trần ăn rất no, không ăn nổi nữa.
Còn dư một chút, để ăn bữa thứ hai thì không ngon.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất