Cả Nhà Tôi Bị Quỷ Dắt Rồi

Chương 1

Chương 1
“Nếu dám mách mẹ, chị chết chắc! Nghe rõ chưa?”
Em gái nhả một vòng khói thuốc, phả thẳng vào mặt tôi.
Tôi bị sặc đến chảy nước mắt, theo phản xạ giơ tay dụi mắt, rồi chợt nhận ra – tay tôi không còn vết sẹo nào nữa.
Chuyện gì vậy? Chẳng phải tôi đã chết rồi sao? Những vết thương trên người đâu mất rồi?
“Dẹp cái trò giả ngây giả ngô đi, Hứa Khinh.”
Tôi còn đang ngây người thì tóc đã bị em gái túm chặt, đau đến rát cả da đầu – cảm giác quá thật.
Không phải mơ.
“Chị thề! Sẽ không nói với mẹ bất kỳ chuyện gì!”
Gã tóc xanh đứng bên cạnh em gái cười nham nhở với tôi.
Hắn liếc nhìn tôi từ đầu đến chân, rồi gãi háng một cái: “Đi thôi, tụi mình kiếm chỗ nào vui vẻ một chút.”
Nói xong, hắn dắt tay em tôi, leo lên xe máy và phóng đi trong tiếng động cơ gầm rú.
Tôi ngồi sụp xuống lề đường, nhìn cổ tay sạch sẽ mà bật khóc, rồi lại cười.
Tôi sống lại rồi. Trở về trước khi tất cả mọi chuyện tồi tệ xảy ra.
Hè năm đó, tối tôi học thêm xong đang trên đường về nhà. Vì muốn đi đường tắt, tôi rẽ vào một con hẻm nhỏ.
Không ngờ lại bắt gặp cảnh tượng kinh khủng: gã lưu manh tên Lý Chí đang ôm chầm lấy em gái tôi.
Hai người quấn lấy nhau một cách trơ trẽn ngay giữa hẻm.
Lý Chí rất nổi tiếng – nổi tiếng xấu xa.
Hắn là loại người không thể yên phận, thay người yêu như thay áo, chơi bời trác táng. Nghe đâu từng khiến nhiều cô gái mang thai rồi ép họ phá bỏ.
Một bạn học nhà có người làm bác sĩ từng bảo tôi, Lý Chí còn từng đi khám cả nam khoa.
Em gái tôi phát hiện ra tôi đang đứng đó.
Nó lảo đảo chạy đến chặn tôi lại, quần áo xộc xệch.
Tôi cố gắng khuyên nhủ nó dứt khoát chia tay. Nhưng nó chỉ nhún vai, chẳng bận tâm:
“Chị biết gì chứ?! Tụi em đều là người lớn rồi, yêu nhau thì có sao đâu!”
“Chỉ khi ở bên anh ấy, em mới cảm thấy mình còn sống.”
“Chỉ có anh ấy mới dẫn em đi ăn mấy món vỉa hè ngon lành, chỉ có anh ấy trốn học cùng em đi tìm ‘ý nghĩa tuổi trẻ’, chỉ có anh ấy mới cho em được tự do như em vẫn hằng ao ước!”
Lúc đó tôi rất buồn.
Dù em gái đã dần trở nên bướng bỉnh, tôi vẫn luôn nhớ về con bé bánh bao mềm mại ngày nào, từng chạy lảo đảo đến hôn tôi một cái rồi cười khúc khích.
Tôi không thể nhìn nó tự hủy hoại bản thân như vậy.
Sau nhiều ngày trăn trở, tôi về kể hết mọi chuyện với mẹ.
Tôi hỏi mẹ nên làm gì để kéo nó trở lại đúng đường.
Mẹ nhẹ nhàng ôm tôi, bảo không sao cả. Rồi như vô tình buột miệng: “Đàn ông mà, có tình mới rồi thì tình cũ cũng quên thôi.”
Tôi như bừng tỉnh.
Lý Chí là loại háo sắc, nếu biết cách dụ thì chắc chắn sẽ mắc bẫy.
Tôi gom hết tiền tiết kiệm, thuê một diễn viên kịch chuyên nghiệp nhắm vào Lý Chí.
Quả nhiên, để theo đuổi tình mới, Lý Chí lập tức chia tay em tôi không chút do dự.
Nó buồn một thời gian, sau đó quay lại với việc học hành.
Tôi tưởng mọi thứ đã tốt lên.
Ai ngờ một buổi chiều tan học, tôi lại thấy Lý Chí dìu em gái đang lảo đảo bước vào một khách sạn.
Tôi không kịp suy nghĩ gì, lập tức xông vào, cầm bình hoa đập vào đầu Lý Chí, rồi kéo nó rời khỏi đó.
Không ngờ hôm sau, trên diễn đàn trường lại xuất hiện đoạn clip quay cảnh hai người họ bên nhau trong khách sạn.
Em tôi lập tức trở thành cái gai trong mắt tất cả mọi người.
Tôi vội vàng liên hệ quản trị diễn đàn để xóa bài.
Sau đó tìm người đăng clip. Nhưng truy lùng mãi, kết quả lại chỉ về... chính em tôi.
Hôm đó tôi đến tìm em gái, nó chỉ cười lạnh lùng nhìn tôi:
“Chị gái à, bất kì ai muốn cướp Lý Chí khỏi tôi... đều sẽ phải trả giá.”
Rồi nó ôm mặt khóc, nhào vào lòng mẹ – lúc đó vừa kịp chạy đến vì nghe tin.
Nó nức nở bảo, clip này nếu lan ra nữa thì em không sống nổi, cũng chẳng muốn đi học nữa. Nói rồi, em liếc nhìn tôi:
“Trừ khi…”
“Mẹ, chị con trông rất giống con. Chỉ có chị mới cứu được con.”
Tôi thấy lạnh buốt trong tim.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất