Chương 109: Thiên phú chân chính (2) Chương 109: Thiên phú chân chính (2)
Thanh Hoa: “Không sao, nói cho tôi biết nick Wechat của cậu là được, trí nhớ của tôi rất tốt.”
Kinh Đại: “Không sai, cậu nói, tôi nhớ.”
Trần Vũ: “JS∑ (っ°Д°;)っ3UC5n 17 % $ « tút tút 336 phià nu3Hj taвч? φ nấc (? ω? )? ╰ hi╯ ”
Đám người: “...”
Trần Vũ: “Nhớ kỹ chưa?”
Trên trán của đại biểu Kinh Thành đầy mồ hôi: “Bạn học Trần Vũ, cái mà cậu vừa đọc nó không giống như là nick Wechat à ”
Đại diện của đại học Thanh Hoa cũng cảm thấy khó thở: “Xin hỏi cậu có thể lập lại một lần nữa được không?”
Trần Vũ nhíu mày: “Thanh Hoa các anh, không tốt lắm, quá chăm chỉ. Đây không phải là làm khó người sao?”
Thanh Hoa: “Chỉ đùa một chút, chúng tôi đã nhớ kỹ, trở về liền thêm bạn.”
Kinh Thành: “Chúng tôi cũng nhớ kỹ.”
Trần Vũ: “Vậy các anh nói lại một lần đi.”
“...”
Hiện trường thi đại học, nhóm tỷ võ thứ ba đã bắt đầu.
Nhưng chưa từng xuất hiện tên của Trần Vũ.
Quan phương vì để cho thí sinh có đầy đủ thời gian để nghỉ ngơi, trận chiến của mỗi người phải cách nhau ít nhất một giờ.
Mà trong khu chuẩn bị của Thất Trung, Trần Vũ vẫn còn đang tiếp tục “làm việc”.
Sau khi nhân viên tuyển sinh rời đi, các phóng viên liền tiến lên, trước trình ra giấy tờ chứng minh công tác, sau đó mở miệng: “Bạn học Trần Vũ, ta là phóng viên chuyên mục của ban tổ chức cuộc thi đại học lần này, đêm nay tôi muốn phỏng vấn cậu nửa tiếng đồng hồ có được không?”
“Phỏng vấn?” Trần Vũ kinh hỉ: “Điều đó tất nhiên là được, vui lòng… chờ lát nữa, các người phỏng vấn tôi, để nói tốt hay là nói xấu?”
“Khẳng định là sẽ tán dương cậu rồi ! cậu ưu tú như vậy mà.”
“A, vậy anh đi đi, đi xa một chút.”
Phóng viên: “?”
“Nhanh! Hiện tại liền đi! Đừng ép tôi động thủ đánh người!”
Phóng viên trợn mắt há mồm: “Cậu…. Cậu bị bệnh tâm thần sao?”
Đuổi phóng viên đi, Trần Vũ nhìn về phía những vị quan viên còn lại: “Cuối cùng là các ông, tìm tôi làm gì?”
Quan viên dẫn đầu mắt nhìn phóng viên hùng hùng hổ hổ rời đi, nghi hoặc: “Vì sao cậu lại cự tuyệt phỏng vấn? Đây là chuyện tốt đó.”
“Phàm là chuyện tốt, ở chỗ của tôi thì không có chuyện tốt. Nói đi, các ông tìm tôi có chuyện gì.”
Chần chờ một chút, quan viên nói rõ ý đồ đến: “Chúng ta là nhân viên của bộ giáo dục Thanh Thành, hai vị đằng sau lưng tôi là đồng sự thuộc tổ kiểm tra và tổ giám sát. Chúng ta chủ yếu là muốn hiểu rõ một chút, vừa rồi khi giao đấu với bạn học Trần Khải Tử, một chiêu võ kỹ kia.. uhm ”
“Gọi 5G —— Đông Bắc bí thuật —— ngươi ở đây cùng ta trang con mẹ mày bức sao.” Trần Vũ nhắc nhở.
Một bên, thầy chủ nhiệm lúng túng nghiêng đầu sang chỗ khác, không muốn lại tiếp tục nghe.
“Đúng.” Quan viên lau mồ hôi: “Liền chính là chiêu này, lúc đó cậu có sử dụng khí kình sao?”
“Không có.” Trần Vũ buông tay: “Tất cả mọi người đều nhìn thấy, lúc mà tôi đón chiêu “hộp quà chân” kia đều không có sử dụng khí kình.”
“Một tia cũng chưa dùng sao?”
“Một tia cũng không có.”
“Vậy thể chất của cậu hẳn là có chỗ khác với người bình thường đúng không?” Quan viên ngưng trọng hỏi.
Sau lưng hắn, hai vị quan viên cũng móc ra máy tính bảng ghi chép.
“Đương nhiên là có chỗ không giống với người bình thường rồi.” Trần Vũ đứng lên, ra hiệu mời: “Không tin, các ông có thể đi kiểm tra nước tiểu với tôi.”
“Cái này thì không cần. Nếu như có thể thì đi theo chúng tôi đến phòng tập thể dục để kiểm tra tổng quát tố chất của phần thân dưới.”
“Không có vấn đề. Chỉ là sợ sẽ làm trì hoãn trận tranh tài tiếp theo.”
“Sẽ không. Chúng tôi cam đoan, trong khoảng thời gian này, tổ thi đại học sẽ không chọn cậu ra sân tranh tài.”
“Vậy thì được, đi thôi.”
Gật đầu với hiệu trưởng, Trần Vũ liền đi theo các quan viên đến phòng tập thể dục.
Cái này cũng nằm trong dự liệu của hắn.
Phổ phổ thông thông một cước, liền có thể đá bay võ giả cấp 0.9, chính phủ cùng tổ thi đại học không thể nào còn có thể ngồi yên được.
Năm phút sau, mọi người đã tới chỗ cần đến.
Chỉ thấy xung quanh từng dãy dụng cụ đo đạc đứng đầy nam nam nữ nữ.
Thầy thuốc mắc áo khoác trắng, nhân viên nghiên cứu, giám khảo thi đại học, cảnh sát được trang bị đầy đủ súng ống, người phụ trách tuyển sinh của Thanh Hoa và Kinh Đại, thậm chí liền thị trưởng của thành phố Thanh Thành cũng tới.
Từng đôi mắt tràn ngập ” nghiên cứu tìm tòi ” đang chăm chú nhìn hắn.
“Rắc rắc”
Trần Vũ âm thầm cười lạnh rồi nhẹ nhàng khởi động khớp nối.
Hôm nay, hắn muốn đánh nát tam quan của tất cả mọi người có mặt ở đây!
Biểu hiện ra một võ giả không đến cấp 1, đến cùng có thể cường đại được bao nhiêu
Dưới sự hướng dẫn của các nhân viên công tác ở hiện trường, Trần Vũ tiến hành kiểm tra thân thể.
Đầu tiên là đo thân cao, cân nặng, hàm lượng mỡ, ngực, cánh tay vân vân.
Sau đó là đo nhịp tim, huyết áp, lượng hô hấp, đo đạc động mạch tim với các loại vận động của cơ thể.