Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 111: Thiên phú chân chính (4) Chương 111: Thiên phú chân chính (4)

Chương 111: Thiên phú chân chính (4) Chương 111: Thiên phú chân chính (4)


Nhưng dù là vậy, liền xem Trần Vũ như là võ giả cấp 1.8 cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Khí kình cấp 0.7, thực lực 1.8….. Có thể nghĩ đến hiện giờ thì thể chất của hắn phát huy ra tác dụng lớn bao nhiêu.
“Nếu là cho hắn buff thêm một cái chúc phúc, liền có thể xem như là võ giả cấp 2.” Người phụ trách tuyển sinh của đại học Kinh Thành liếm môi một cái: “Tên Trần Vũ này, Kinh Đại chúng tôi chắc chắn phải có được.”
“Vậy thì ‘Mông’ liền cho các ngươi, Thanh Hoa chúng tôi muốn người.”
“Ngươi ‘Dao’ bao nhiêu người đều vô dụng, Trần Vũ là của chúng tôi.”
“‘Cậu’ của hắn thì cho ngươi, không riêng gì cậu hắn, thúc thúc a di các ngươi Kinh Đại tùy tiện lấy đi ”
( đoạn này ta thua, không hiểu nó nói gì, chắc là tiếng địa phương gì đó .)
Cảnh sát bên cạnh nghe đoạn đối thoại của hai người, làm ra dáng nôn mửa, lập tức rời đi thật xa.
Hài âm ngạnh là muốn trừ tiền.
“Bạn học Trần Vũ, cảm tạ sự hợp tác của cậu. Thể kiểm đã kết thúc.” Quan viên thi đại học đi lên trước, bắt tay với Trần Vũ: “Thật cao hứng, loài người chúng ta lại có thêm một viên minh châu.”
“Hẳn là tôi phải cảm ơn các anh mới đúng.” Trần Vũ rất khách khí: “Để cho tôi có thể biết được toàn bộ thực lực mà mình đang sở hữu.”
Khách sáo một hồi, Trần Vũ tia đám người vài lần, liền đi theo mấy vị giám khảo rời đi.
Nhằm tôn trọng và bảo hộ thí sinh, thị trưởng cũng không phá hư quy tắc tiếp lời với Trần Vũ. Những người còn lại thì cũng không dám tiến lên kết giao.
Đành phải nhìn xem Trần Vũ chậm rãi rời đi.
“Không sử dụng khí kình, chiến lực cấp 1.4.”
“Đây là thực lực trước mắt của mình sau tri gia trì khí kình … ”
Trở về khu chuẩn bị của Thất Trung, Trần Vũ đặt mông ngồi trên ghế, đầu tiên là cự tuyệt giao lưu với hiệu trưởng, lập tức vặn ra một bình đồ uống , vừa uống vừa suy nghĩ.
“Chờ những số liệu khảo nghiệm kia được viết vào thân phận tin tức, sau khi công khai những tin tức đó thì mình liền sẽ trở thành một thiên tài vừa mới được đóng gói.”
“Sẽ không làm cho người hoài nghi.”
“Cũng không cần khống chế tăng trưởng thực lực.”
“ực…. ”
Uống một hớp lớn đồ uống, Trần Vũ chân bắt chéo: “Nai sờ”
Nhưng hắn cũng không dễ chịu được bao lâu, màn hình lớn nằm ở trung tâm đấu trường liền thay đổi danh sách thi đấu.
【 lôi đài thi đấu vòng hai lượt thứ bảy: 】
【 số 1 lôi đài: Thất Trung ( Trần Vũ) giao đấu Tứ Trung 】
【 số 2 lôi đài: Lục Trung ( * ) giao đấu Lục Trung 】
【 số 3 lôi đài: Nhị Trung giao đấu Lục Trung ( * ) 】
【 số 4 lôi đài: Tứ Trung giao đấu Thập Nhị Trung 】
【 số 5 lôi đài: Nhất Trung ( * ) giao đấu Nhất Trung 】
Tên của hắn, thình lình xuất hiện.
Đồng thời bị dời đến lôi đài số 1.
Mà tuyệt đại đa số người xem ở hiện trường khi nhìn thấy hai chữ “Trần Vũ”, cũng nhao nhao tập trung ánh mắt ở khu chuẩn bị của Thất Trung.
“Là hắn!”
Nơi nào đó trên khán đài, một vị tiểu bằng hữu chỉ vào tên Trần Vũ trên màn hình, la to: “Là hắn là hắn chính là hắn!”
“Đến rồi đến rồi hắn đến rồi!”
Khi Trần Vũ đăng tràng, khán giả bắt đầu reo hò theo tiết tấu.
Thông tin thuộc tính của Trần Vũ cũng theo tiết tấu mà hiện ra…...
Đi lên lôi đài số 1, Trần Vũ giương mắt liền có thể nhìn thấy Trần mẫu và Trần Tư Văn đang ngồi ở hàng thứ hai.
“Tiểu Vũ, cố lên!” Trần Tư Văn hưng phấn quơ nắm đấm.
Trước ngày hôm nay, nàng làm sao cũng sẽ không nghĩ được, em trai của mình lại có thực lực mạnh như vậy.
‘Xem ra hồi trước mua bốn viên Tăng Khí đan đã làm ra tác dụng mang tính chất quyết định nha!’
Nàng say mê.
Từ khi trở thành người bình thường về sau, truy cầu của nàng với võ đạo lại có thể nhờ em trai của nàng thực hiện…...
Mà trên lôi đài.
Trần Vũ phản hồi Trần Tư Văn một nụ cười cứng ngắc, sau đó liền nghiêng đầu sang hướng khác, không dám nhìn tiếp hướng đó nữa.
Rất nhanh, một vị thí sinh đi tới.
Là học sinh của Tứ Trung
Hắn chính là đối thủ vòng thứ hai của Trần Vũ.
“Chào hai bạn thí sinh, tôi là giám khảo của trận tỷ thí này.”
Người cuối cùng đi lên là giám khảo.
Trần Vũ còn quen biết.
Là tên giám khảo kính râm cầm trịch trận solo của hắn và Trần Khải Tử.
“Lại là ông?”
Giám khảo đẩy kính râm: “Nếu như không thích tôi, có thể xin thay đổi giám khảo.”
“Thế thì không cần, tôi thật thích ông.” Trần Vũ khoát khoát tay.
Kính râm giám khảo: “......”
‘ Cùng ta đấu? Ông nội ta trước khi chết để lại cho ta 8 ức truyện ngắn, ngươi lấy cái gì cùng ta đấu?’ Trần Vũ bĩu môi.
“Được rồi, nói nhảm thì không cần nói nữa.” Giám khảo mắt nhìn thời gian: “Giao đấu sẽ bắt đầu sau một phút, có cái gì chuyện quan trọng, thì hiện giờ có thể xin 3 phút trì hoãn. Muốn xin không?”
Trần Vũ: “Không cần.”
Đối diện thí sinh thì cười lạnh liên tục: “Không cần, rất nhanh liền kết thúc.”
“A?” Trần Vũ lập tức sững sờ, dò xét một chút đối phương.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất