Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 121: Cô nàng này rất Kiều (3) Chương 121: Cô nàng này rất Kiều (3)

Chương 121: Cô nàng này rất Kiều (3) Chương 121: Cô nàng này rất Kiều (3)


Trần Vũ: “? ? ?”
“Tôi là tuyển thủ hạt giống mang số hiệu 13.” Mã Lệ chỉ chỉ số hiệu trước ngực mình: “Cũng nằm trong bảng lẻ, nói không chừng thì ngày mai chúng ta liền sẽ gặp nhau.”
Trần Vũ: “Ừm uhm.”
Mã Lệ: “Tôi là để cho cậu xem số hiệu, không phải là để cậu tia ngực của tôi.”
“Hả, tôi chỉ xem số hiệu mà thôi. Có nhìn thấy gì khác đâu.” Trần Vũ giảo biện: “Chỉ là số hiệu của cô bị biến dạng một chút, tôi cũng không dễ dàng mới phân biệt ra được.”
“Xem đi.” Mã Lệ ưỡn ngực: “Nếu như chuyện này có thể làm cậu phân ra tinh lực, thì khi lên sàn đấu tôi khỏa thân thi đấu với cậu cũng còn được.”
Nghe vậy, Trần Vũ vô ý thức nhấc nhấc quần: “Tin tưởng tôi, nếu như là khỏa thân đấu, người bị phân tinh lực khẳng định là cô.”
“Nếu có cơ hội thì chúng ta có thể nói chuyện 35* một chút.” Mã Lệ khoát khoát tay: “Ngày mai sẽ là ngày thi đấu chính thức, hiện giờ không có hứng thú. Tôi tới tìm cậu, chủ yếu là muốn nói, nếu như ngày mai chúng ta gặp nhau, thủ hạ chừa chút tình.” (* 35 con dê nhé )
“Yên tâm. Gần đây tôi đối với nữ sinh rất ôn nhu.” Trần Vũ gật đầu: “Khẳng định thủ hạ lưu tình.”
“Vậy thì cám ơn. Gặp lại.”
“Hẹn gặp lại.”
Đóng cửa, trở về ngồi trên ghế sa lon.
Trần Vũ trầm mặc suy nghĩ, lại rót cho mình một chén rượu đỏ, uống vào, cảm thán nói: “Số hiệu vừa nãy thật to lớn ”
Cùng thời gian.
Bên trong gian phòng số 13, Mã Lệ cũng đang cảm thán: “Thật to lớn thật to lớn ”
Khi Trần Vũ mở cửa lần thứ ba, thì người đến rốt cục cũng là Trần mẫu và Trần Tư Văn.
“Em trai! Em quá tuyệt vời!”
Cửa mở trong nháy mắt, Trần Tư Văn liền nhào tới, một tay ôm chặt lấy Trần Vũ, hưng phấn giật nảy mình: “Quá lợi hại, em quá lợi hại, quá tuyệt vời!”
Trần Vũ đẩy ra đối phương: “Vẫn được, cơ thao, cơ thao**.”
(** thao tác cơ bản )
“Hô”
Trần Tư Văn hít sâu, cố gắng bình phục tâm tình đang kích động: “Trần Vũ, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với thực lực của em? Đến bây giờ chị cũng không dám tin tưởng đây là sự thật.”
“Những việc này thì để lát nữa rồi nói, trước hết để cho mẹ vào đã, vào phòng rồi nói chuyện.”
“A a, mẹ, nhanh vào phòng đi.”
Đóng cửa lại, ba người đi vào phòng khách ngồi xuống.
Miệng Trần Tư Văn lập tức như súng bắn liên thanh: “Trên đường đến đây thì chị đã xem thông báo của kỳ thi đại học, nói là trình độ kình khí của em đã là 0.7, làm sao thăng nhanh như vậy được? Tiếp đó trường học của em sao lại là Thất Trung, ngươi không phải vẫn học ở Nhị Trung sao? Làm sao lại đi Thất Trung vậy? Còn có em có mẫu thuẫn gì với hiệu trưởng Nhị Trung sao?”
Trần Vũ đau đầu: “Có thể hỏi từng cái một hay không, chọn cậu quan trọng nhất mà hỏi.”
Trần Tư Văn tiến đến bên tai Trần Vũ, nhỏ giọng hỏi: ” khẳng định là em đã tìm phú bà rồi, nàng là ai?”
Trần Vũ: “...”
Trong phòng khách, rơi vào trầm mặc.
Trần mẫu nhìn thấy không thích hợp, vội vàng hoà giải: “Văn Văn, nói chuyện phiếm thì đợi một chút rồi nói, tiểu Vũ thi đấu một ngày rồi khẳng định đã đói bụng, chúng ta đi nấu cơm cho nó ăn trước đi.”
“Vẫn là mẹ hiểu rõ con nhất!” Trần Vũ đứng lên: “Nhanh đi nấu cơm cho em, em muốn ăn chuối tiêu dính xì dầu.”
“Mẹ có thể làm mà.” Trần Tư Văn dẩu miệng.
“Chị làm ăn ngon hơn. Nhanh đi.”
Trần mẫu mở miệng: “Khi mẹ và chị con tới đây thì giám khảo nói là không thể nấu cơm trong phòng, muốn nấu cơm phải đi phòng ăn lầu hai.”
Trần Vũ đại hỉ: “Vậy thì càng tốt à! Chị, đi nhanh một chút nào, nếu không tất cả bếp núc sẽ bị người khác chiếm. GO!”
“Chờ đã, đừng nghĩ lừa gạt.” Trần Tư Văn làm ra biểu lộ uy hiếp, liền đẩy cửa rời đi.
Trần Vũ lập tức thở phào.
Mà lúc này, Trần mẫu liền đến bên cạnh hắn, vui buồn thất thường hỏi: “Tiểu Vũ.”
“Dạ?”
“Có phải con đã đi tìm phú bà rồi hay không?”
Trần Vũ: “...”
Tối, bảy giờ.
Trần Vũ mang theo Trần mẫu đi vào phòng ăn lầu hai.
Chỉ thấy bên trong nhà ăn rộng lớn đã là tiếng người huyên náo.
Có thí sinh thi đấu chính thức.
Có những người thân của các thí sinh.
Có giám khảo.
Có hộ vệ cảnh sát.
Cũng có phóng viên truyền thông và đội quay phim.
Nhưng càng nhiều, vẫn là những nhân viên tuyển sinh của các trường đại học.
Trần Vũ càng xem thì càng cảm thấy đây chính là một buổi tiệc được tổ chức cho 32 tên thí sinh này.
“Trần Vũ!”
“Trần Vũ tới.”
“Nhanh đi ”
Phóng viên, nhân viên tuyển sinh nhao nhao vọt tới, vây quanh Trần Vũ và Trần mẫu.
“Chào anh, tôi là phóng viên của báo Tân Kinh, hiện giờ anh có rãnh để chúng tôi phỏng vấn một chút được không?”
“Mẹ của Trần Vũ, con trai của chị ưu tú như vậy thì chỉ có đại học Tây Nam mới xứng với con trai của chị.”
“Trần nữ sĩ, là người Thanh Thành, phải ủng hộ cho sự phát triển của đại học Thanh Thành ”
“Có muốn tìm hiểu một chút về học viện võ khoa không.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất