Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 122: Ngày, thường Chương 122: Ngày, thường

Chương 122: Ngày, thường Chương 122: Ngày, thường


Trần mẫu nơi nào thấy qua loại chiến trận này, bị trường thương đoản pháo và danh thiếp oanh tác, tay cũng không biết nên để ở chỗ nào.
“Thật xin lỗi, xin nhường một chút, hôm nay tôi không tiếp nhận bất luận cái gì phỏng vấn. Mà lại ngoại trừ Thanh Hoa và Kinh Đại tôi cũng sẽ không cân nhắc bất kỳ trường học nào khác. cám ơn.” Trần Vũ giang hai cánh tay ra bảo vệ Trần mẫu, mang nàng xuyên qua đám người, đo vào phòng ăn chuyên dụng của thí sinh.
Thẻ bài treo trên cửa thủy tinh【 Ngoại trừ thí sinh và người nhà, người không phận sự cấm vào 】, mọi người nhao nhao dừng bước, tiếc nuối tán đi.
“Tiểu Vũ, con nói là con muốn học Thanh Hoa và Kinh Đại sao?” Trần mẫu chần chờ nói.
“Vâng. Hai trường này đã liên hệ với con rồi, con muốn học trường nào cũng được.”
Nghe vậy, vành mắt Trần mẫu có chút đỏ: “Tiểu Vũ, con thật là có tiền đồ. Mẹ không phải là đang nằm mơ chứ, khi tỉnh dậy thì chẳng còn gì nữa.”
“Liền xem như mơ, khi mẹ tỉnh lại không phải còn có con trai của mẹ đây sao.”
Trần mẫu lắc đầu: “Con trai hiện giờ tốt biết là bao, cái thằng sửu nhi trước khi là gì.”
Trần Vũ: ( chấn kinh mèo. jpg)
Trong nhà ăn có cung cấp rất nhiều nguyên liệu nấu ăn.
Người nhà thí sinh chỉ có thể sử dụng những nguyên liệu nấu ăn này để nấu nướng.
Không cho phép nhận bất cứ đồ ăn và vật liệu nào từ bên ngoài.
Đây cũng là vì sự an toàn của thí sinh.
Trong nhà ăn, ngoại trừ theo lôi đài thi đấu tấn cấp 12 người, Vương Bảo Cường, Vương Bảo Phi, còn có nữ nhân ngực lớn Mã Lệ cũng tới.
Hoặc là nói, hơn 30 vị thí sinh, dường như đều tới.
Ăn cơm, nói chuyện trời đất, thương thảo điều kiện nhập học, tự sướng phát cho group chat.
Thậm chí, Trần Vũ còn nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Thiếu nữ vị thành niên, con gái của cục trưởng cục công an!
“Nàng tên… ”
Trần Vũ nheo mắt lại, cẩn thận quan sát danh tự thi đấu của đối phương: “Bát Hoang Diêu cái tên kiểu gì thế này. Số hiệu 20, thì ra cũng là tuyển thủ hạt giống sao.”
Bởi vì ánh mắt của hắn quá mức “Trắng trợn”, tiểu nữ hài giống như có cảm ứng, quay người đối mặt với Trần Vũ.
Trần Vũ nhìn chăm chú.
Nữ hài bỗng nhiên đỏ mặt, hốt hoảng nghiêng đầu sang chỗ khác, không dám tiếp tục nhìn Trần Vũ.
“Nhìn cái gì vậy?” Trần Tư Văn bưng một bàn rau trộn, đột nhiên xuất hiện sau lưng Trần Vũ: “Kết cô gái nhỏ xinh đẹp kia rồi sao? Nhưng cô ta vẫn còn là trẻ vị thành đó? Có còn nhân tính hay không vậy?”
Trần Vũ: “...”
“Trưởng thành rồi.” Mã Lệ đầu đội nón xanh đi ngang qua, thuận miệng nói: “Nàng chung lớp với tôi, tuổi tác cũng sắp xỉ với chúng ta. Chỉ là dậy thì không tốt lắm, cái này gọi là mặt học sinh mà thân hình cũng học sinh nốt.”
“Nghe thấy không!” Trần Vũ vỗ tay một cái: “Loli hợp pháp đó!”
Trần Tư Văn: “...”
Có lẽ là âm thanh của Trần Vũ tương đối lớn, tiểu nữ hài nghe được đám người đang nghị luận nàng, cái cổ đều đỏ. Cơ hồ co lại thành một đoàn, run lẩy bẩy.
Chẳng biết tại sao, Trần Vũ nhìn xem bộ dáng đáng thương của cô gái này, trong lòng bàn tay lại ngứa ngáy: “Cô nàng này rất kiều, nếu mà đấm cho một quyền thì chắc là sẽ khóc lâu lắm luôn!”
Đám người: “...”
Tiểu nữ hài run lợi hại hơn.
“Đủ thức ăn chưa?”
Bưng món ăn cuối cùng lên bàn, Trần Tư Văn vui vẻ chắp tay trước ngực: “Phong phú không?”
Trần Vũ đứng lên, nhìn xem món ăn tinh mỹ được chất đầy bàn, giơ lên ngón tay cái: “Ghê gớm à.”
“Nguyên liệu cũng không tiêu tiền, chị đem những món biết làm đều làm hết.” Trần Tư Văn cởi tạp dề ra, giới thiệu tứng món một: “Giò kho tàu, miếng ruột già, rau xanh xào tôm bóc vỏ, cá hố chiên giòn, thịt hâm, thịt ba chỉ trong gầy có mỡ ”
“Gan nhọn xào, xào lá gan quan nhi, bao tử chần dầu, tam tiên”
“Sang hải nhĩ, tưới ếch đồng, hoa quế vây cá, tương Điền Thất ”
Trần Vũ bày ra thủ thế kinh điển của Trump: “Skr~ ”
“Ba ba ba” Trần mẫu ở bên cạnh liên tục vỗ tay.
“Ngô.” Bàn bên Mã Lệ, nhìn trên bàn mình một chút thức nhắm, lại nhìn một chút trên bàn Trần Vũ Mãn Hán toàn tịch, đột nhiên liền không thấy ngon miệng.
Những thí sinh khác và người nhà cũng nhao nhao nhìn sang.
“Tay nghề của tiểu cô nương này thật tuyệt!”
“Nhìn xem người ta kìa.”
“Tôi cũng muốn ăn ”
“Chuyên ngành đầu bếp sao. ”
Nghe được những người xung quanh ca ngợi, Trần Tư Văn đắc ý đến cup B sắp đổi thành cup C.
Hôm nay, em trai nàng trở thành nhân vật sáng nhất của kỳ thi.
Mà nàng, đêm nay cũng nổi danh, một chút cũng không cho em trai của nàng mất mặt.
Ngày mùng 7 tháng 7, đơn giản chính là ngày may mắn của Trần gia.
Giờ này khắc này, nàng thật sự cảm thấy rất hạnh phúc.
“Vậy em bắt đầu ăn đây.”
Trần Vũ cầm đũa kẹp lên một khối xương sườn nhét vào trong miệng.
Trong miệng nhai lên nhai xuống vài cái liền nhả xương ra.
“Vào miệng liền tan, ăn ngon ”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất