Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 127: Chính thức thi đấu (1) Chương 127: Chính thức thi đấu (1)

Chương 127: Chính thức thi đấu (1) Chương 127: Chính thức thi đấu (1)


“Đã có thể làm được, vậy liền xuất tiền đi.” Trần Vũ gõ gõ cái bàn: “Trước từ Thanh Hoa bắt đầu.”
“Chúng tôi ân…, ngươi có thể tránh một chút hay không?” đại biểu Thanh Hoa nói với đại biểu Kinh Đại.
“Được.” Đại biểu Kinh Đại che lỗ tai: “Ngươi nói đi, ta nghe không được đâu.”
“Ngươi đang tính lừa gạt con nít sao?”
Đại biểu Kinh Đại: “Ngươi nói cái gì? Ta nghe không được.”
Thanh Hoa đại biểu: “S*.”
Đại biểu Kinh Đại nổi giận: “Ngươi mắng ai đấy? !”
..........
Đuổi đi kình địch, người phụ trách của trường Thanh Hoa khóa trái cửa phòng, tiến đến bên tai Trần Vũ thần thần bí bí nói: “Kỳ thật, cái vụ phí ký tên này bên chúng tôi đã chuẩn bị xong. Chỉ là có Kinh Đại ở đây, sợ bọn hắn báo cáo.”
“Có thể có thể.” Trần Vũ rất vui vẻ: “Các anh chuẩn bị bao nhiêu?”
“Nhiêu đây nè.”
Đại biểu Thanh Hoa lặng lẽ dựng lên thủ thế.
Hô hấp của Trần mẫu cùng Trần Tư Văn đều có chút gấp rút.
Mà Trần Vũ, hai mắt cũng hơi…...
....................
Năm phút sau.
Đại biểu Thanh Hoa vừa lòng đắc chí đẩy cửa đi ra ngoài, nói với đại biểu Kinh Đại: “Tới phiên ngươi, đi vào đi.”
“Các ngươi cho bao nhiêu?” Đại biểu Kinh Đại hạ giọng hỏi.
“Việc này ta có thể nói cho ngươi biết được sao?”
“...” trầm mặc nửa ngày, đại biểu Kinh Đại nghiêm túc tiến vào.
Trong hành lang.
Đại biểu Thanh Hoa nhếch miệng, trốn đến nơi hẻo lánh cầm lấy điện thoại, gọi điện thoại cho người phụ trách tuyển sinh của Băng Thành Lý Công.
“Alo? Là Băng Thành Lý Công sao? Cảm ơn tình báo của anh. Bởi vì biết rõ giá quy định của Kinh Đại, tôi đã xin nhiều năm vạn! ‘trận chiến tranh đoạt Trần Vũ ‘ lần này chúng ta thắng chắc.”
“Vậy là tốt rồi.” Trong ống nghe truyền đến thanh âm: “Tranh được Trần Vũ, cũng coi như là không có phí công tôi đổi nơi công tác.”
“Yên tâm, khẳng định không phí công, tiền thưởng chia cho anh phần nhiều hơn.”
Lại qua năm phút.
Trần Vũ và đại biểu Kinh Đại cùng nhau đi ra.
Đại biểu Thanh Hoa vội vàng tiến lên, đắc ý mà dắt Trần Vũ tay: “Bạn học Trần Vũ, cậu đã đưa ra được quyết định chưa?”
“Có rồi.” Trần Vũ gật đầu.
“Vậy liền nhanh điền bảng nguyện vọng đi.” đại biểu Thanh Hoa đặt mông chen đi đối thủ cũ, cầm lấy bút máy và bảng nguyện vọng, đưa cho Trần Vũ: “Ở dòng đầu tiên, điền Thanh Hoa.”
“Được rồi.” Trần Vũ nhận lấy bút, viết xuống bốn chữ ” đại học Kinh Thành “.
Người phụ trách Thanh Hoa: ” Cậu viết sai.”
“Vậy sao” Trần Vũ nghiêm túc nhìn xem chữ mà mình vừa viết, cầm bút lên, ở cột nguyện vọng thứ hai, cột nguyện vọng thứ ba, cũng viết lên bốn chữ ” đại học Kinh Thành “.
“Lần này sẽ không sai đi.”
Đại biểu Thanh Hoa: “....”
Đại biểu Kinh Đại: “Hồng hồng hỏa hỏa hốt hoảng rống rống ha ha ha ha ha ”
Đoàn tuyển sinh của Kinh Đại: “Hồng hồng hỏa hỏa hốt hoảng ha ha ha ha ”
Trần Vũ: “Ha ha ha ha ha ”
Đại biểu Thanh Hoa đứng sững sờ một hồi: “Làm sao có thể, dự toán của chúng tôi chắc chắn là nhiều hơn Kinh Đại.”
“Không sai.” Trần Vũ thu liễm tiếu dung: “Các anh nhiều hơn Kinh Đại năm vạn.”
“Vậy tại sao không chọn Thanh Hoa? !”
“Chủ yếu là không thể đụng vào bờ mông của những đàn chị trong trường các anh.”
“? ? ?”
Giải quyết xong vấn đề trường học.
Trần Vũ lập tức buông lỏng nằm trên ghế sô pha, dương dương tự đắc.
Có khoản tiền thưởng “duy nhất một lần” này của Kinh Đại, lại thêm tiền thưởng của Thất Trung và bộ giáo dục thành phố, vấn đề kinh tế của gia đình hắn rốt cục không còn là vấn đề.
“Tiểu Vũ, con có tính toán gì với số tiền này không?” Trần mẫu ngồi bên cạnh Trần Vũ do dự nói.
“Mẹ cần dùng tiền sao?” Trần Vũ hỏi.
“Mẹ không cần. Mẹ chỉ cất dùm con, sau này dùng để kết hôn. Nếu mà con muốn dùng số tiền này để mua tài nguyên tu luyện, vậy thì quên đi.”
“Nếu là tài nguyên thì trường học sẽ ta cung cấp cho con. Tiền này con chuẩn bị mua một ngôi nhà.”
“Mua nhà?” Trần Tư Văn nghiêng đầu: “Mua nhà ở trong kinh thành sao? Tiền này dùng làm tiền đặt cọc cũng không đủ à?”
“Mua nhà trong thành phố Thanh Thành này.”
“Chúng ta có nhà rồi mà.”
“Nhà kia cũ qua rồi.” Trần Vũ lắc đầu: “Dù sao kinh tế hiện giờ cũng dư dả, về sau con cũng có thể rất nhẹ nhõm mà kiếm được tiền. Mua cho hai người một phòng ở chung cư, có bảo vệ, có tuần tra, có vật nghiệp, ra vào cũng có thể an toàn một chút.”
“Cũng được” Trần mẫu đồng ý: “Tiền xài được mau, đổi thành bất động sản liền ổn thỏa một chút. Về sau khi con kết hôn có thể đổi thành phòng cưới.”
“Được.” Trần Vũ đánh nhịp: “Vậy liền quyết định. Nhưng không thể mua bây giờ.”
“Vì sao?”
“Hiện giờ là mùa hè, mua phòng không thích hợp.” Trần Vũ tỉnh táo giải thích: “Nóng nở ra lạnh co lại, lúc này mua nhà tương đối thiệt thòi. Chờ khi nào mùa đông rồi mua, cùng một số tiền có thể mua nhiều mấy mét vuông.”
“...”
Trần mẫu trầm mặc một lát rồi bừng tỉnh: “Thì ra là thế! Có đạo lý.”
Trần Tư Văn: “Cái này thì có cái gì đạo lý? !”
....................
Đêm, mười giờ đúng.
Người Trần gia không buồn ngủ chút nào, đang hưng phấn tưởng tượng tương lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất