Chương 151: Ta có thể chịu đựng hắc ám (2) Chương 151: Ta có thể chịu đựng hắc ám (2)
Tiếp đó, Bát Hoang Diêu nắm lấy cơ hội, hung hãn cưỡi lên trên người Trần Vũ, nắm đấm rơi xuống như mưa.
“Ba ba ba bành bạch…”
[ bị thương tổn: Khí huyết +247 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết +315 ]
[ xương cốt bẻ gãy: Xương cốt cứng rắn +13 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết +228… ]
“Mẹ.”
Trần Vũ nhất thời giận dữ, hai tay như điện, bắt lấy một cánh tay thiếu nữ, hung hăng bẻ một cái!
“Rắc!”
Cánh tay của Bát Hoang Diêu rất dễ dàng bị trật khớp.
“Ô.”
Thiếu nữ rên lên thống khổ, mãnh liệt ngẩng đầu, đánh vào phần mũi của Trần Vũ.
Trần Vũ vô ý thức thu hồi một cánh tay ngăn trước bộ mặt.
Bát Hoang Diêu cũng dựa thế tránh thoát.
Trước khi chạy trốn vẫn không quên đạp cho Trần Vũ một cước.
“Đông.”
[ bị thương tổn: Khí huyết +563 ]
“Khụ khụ…”
Bụi mù tản ra, Trần Vũ che lấy xương sườn từ trong hố bò dậy, liền thấy Bát Hoang Diêu đang đau đớn chỉnh lại cánh tay của mình.
khí kình quanh thân nàng quả nhiên cũng tăng cường một lần nữa.
Triệt để đột phá cấp 1.4.
“Răng rắc!”
Sau khi chỉnh lại xong cánh tay, Bát Hoang Diêu thở dốc liên tục, gương mặt trắng bệch như tờ giấy.
Trần Vũ cũng thừa dịp này, nhào nặn xương sườn, đem phần đứt gãy tụ chung một chỗ , để cho nó tự khôi phục.
Tiết tấu giao đấu siêu nhanh, cuối cùng cũng tạm dừng một hồi.
Nguyên bản khán giả đang ngừng thở, cũng thả lỏng cảm xúc một chút.
[ bị thương tổn: Khí huyết +325 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết +255 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết +180… ]
Rất nhanh, xương sườn liền tự động liền lại.
Trần Vũ thử ưỡn thẳng người.
Hoàn toàn khỏe mạnh.
Trạng thái toàn thịnh.
Nhưng mà một bên khác…
“Bịch.”
Bát Hoang Diêu lung lay ngã sấp trên mặt đất, hai tay máu me đầm đìa chống đỡ thân thể, ọe ra từng đoàn máu tươi.
“Thân thể cuối cùng cũng không chịu nổi rồi sao?” Ánh mắt Trần Vũ phức tạp.
Dựa theo logic của các tác phẩm tiểu thuyết, manga, truyền hình, điện ảnh vân vân, lúc này liền phải bắt đầu đối thoại, vạch trần càng nhiều kịch bản.
Sau đó Trần Vũ lại theo bản năng xông lên trước, bay lên đá một cước!
“Mãnh hổ sút gôn!”
...
“Mãnh hổ sút gôn!”
Thế công càng ngày càng gần.
Thời gian giống như đã đứng yên trong chớp mắt.
Thế giới trở nên yên tĩnh, chỉ có Bát Hoang Diêu từ từ ngước mặt lên.
“! ! !”
Con ngươi của Trần Vũ đột nhiên co lại, lập tức cảm thấy hoa mắt, Bát Hoang Diêu đã hư không tiêu thất.
Một cước này của hắn tự nhiên cũng đá trúng không khí.
“Lạch cạch.”
Thân hình rơi xuống đất, Trần Vũ quay đầu nhìn sau lưng, căng thẳng trong lòng.
Mặt của Bát Hoang Diêu đã phát sinh biến hóa. . .
Từ sâu trong đôi mắt nàng hiện lên một ngọn lửa đang thiêu đốt, hai lỗ tai tinh xảo của nàng cũng trở nên dài và hẹp như tai mèo.
Cấp độ khí kình càng là đạt tới 1.5.
“Cô. . .” Giọng nói Trần Vũ có hơi khàn khàn: “Cô kích thích huyệt vị thứ năm rồi.”
“Đúng thế.” Bát Hoang Diêu ngửa đầu, lẳng lặng cảm nhân lực lượng đang sôi trào trong cơ thể, hít sâu: “Thì ra. . . Là loại cảm giác này.”
. . .
Cùng lúc đó.
Tầng sáu tòa nhà sân thể dục.
Phòng số 20.
Một tổ nhân viên công tác đi vào gian phòng, tiến hành chỉnh lý.
Hôm nay, Trạng Nguyên chắc chắn sẽ được sinh ra, thi đại học cũng đến hồi kết.
Mỗi một gian phòng đều phải phong tồn, để dùng cho kỳ thi đại học năm sau.
Mà hai vị giám khảo thì đứng ở ngoài cửa, giám thị các công nhân công tác.
Bởi vì thí sinh có thể sẽ bỏ sót vật phẩm cá nhân, làm giám khảo, bảo hộ tài sản tuyển thủ chính thức cũng là đang việc làm trong phạm trù.
“Đại nhân, ngài xem cái này.”
Không bao lâu, một vị nhân viên công tác đi tới, đưa ra hai phong thư.
“Thư?”
“Đúng thế.”
“Thí sinh bỏ sót sao?”
“Được đặt ở trên bàn, chắc là cố ý lưu lại.”
“Hừm, ngươi tiếp tục làm việc đi.”
Giám khảo kính râm tiếp nhận phong thư, khoát khoát tay, tỉ mỉ quan sát.
Bức thứ nhất phong là phong kín. Người nhận thư viết “Bát Hoang Chấn”, giám khảo liếc mấy cái rồi để vào trong túi hồ sơ.
Phong thứ hai là mở sẵn. Người nhận thư viết “mời mở ra.”
Giám khảo kính râm và nữ giám khảo bên cạnh liếc nhau, lấy thư, thận trọng mở ra.
[ Tôi chả có đứa bạn nào cả.
Càng không có tri kỷ.
Tôi là một người không bình thường, không có tư cách có được những thứ này.
Nhưng tôi có rất nhiều ý nghĩ muốn chia sẻ. . .
Đối với Bát Hoang gia, có thể ngươi sẽ biết được đôi chút. Nhưng những này đều là phiến diện, được chính phủ xử lý qua.
Nơi đó, là một địa ngục.
Là nơi mà chỉ có thể tồn tại ở địa ngục Thâm Uyên. . .
Thiên phú của Bát Hoang gia là thông qua tiêu hao sinh mệnh đến đề thăng chiến lực.
Nhưng ai sẽ mong muốn một thiên phú như vậy.
Xu lợi tránh hại, là bản năng của loài người.
Gia tộc cao tầng vì duy trì đặc tính của gia tộc Bát Hoang, vì lớn mạnh thế lực gia tộc, vì thu hoạch được nhiều tài nguyên hơn. . . Đã bồi dưỡng thế hệ trẻ tuổi theo phương thức tên là “ tuyệt ”.