Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 150: Ta có thể chịu đựng hắc ám (1) Chương 150: Ta có thể chịu đựng hắc ám (1)

Chương 150: Ta có thể chịu đựng hắc ám (1) Chương 150: Ta có thể chịu đựng hắc ám (1)


“Chậc chậc.”
Trần Vũ không tỏ rõ ý kiến, quả quyết bộc phát khí kình cấp 0.7, hai đầu gối cong xuống, liền muốn phát động thế công.
“Tôi biết rõ suy nghĩ của cậu.” Bát Hoang Diêu ngẩng đầu, trong mắt lấp lóe hồng quang: “Vì hôm nay, tôi đã cố gắng nhiều năm như vậy, làm sao có thể để cậu đánh ra lôi đài được.”
Dứt lời, nàng đặt hai tay lên bả vai của mình, khí kình xung quanh sôi trào. Móng tay sắc bén đâm sâu vào trong da thịt của mình.
“Vãi?” Trần Vũ giật mình.
“Xoẹt!”
Sau đó, chỉ nghe thấy đồng thời vang lên tiếng của vải vóc, cơ bắp, mạch máu và da bị xé toạt, xuất hiện mười vết thương đâm sâu vào trong gân.
Sau đó, máu chảy ồ ạt.
Đau đớn kịch liệt khiến cho hai con ngươi của Bát Hoang Diêu tự động chảy nước mắt.
Dưới sự phản xạ của nước mắt, vẻ quyết tuyệt trong con ngươi hiện lên càng mãnh liệt.
Adrenalin và phản ứng kích thích đạt tiêu chuẩn!
Phát động thiên phú!
“Ầm!”
Luồng khí xoáy liên tục tăng lên, điện quang thạch hỏa, đẳng cấp khí kình của nàng liền từ 1 tăng lên tới 1.3.
“Bạch!”
Tàn ảnh lóe qua, Bát Hoang Diêu nháy mắt biến mất.
Mà công kích của Trần Vũ cũng khoan thai tới chậm, đánh vào không trung.
“Mẹ.”
Trần Vũ thầm mắng một tiếng, lui lại phía sau, chuẩn bị tổ chức tiến công một lần nữa.
Nghĩ không ra Bát Hoang Diêu lại ác như vậy, bắt đầu liền sử dụng phương thức tự mình hại mình để tăng trưởng chiến lực.
Mà lại…
“Tốc độ này có phải là có chút không hợp thói thường hay không? còn nhanh hơn Vương Bảo Cường cấp 1.5?”
Khi đang oán thầm, bỗng nhiên Trần Vũ nghe được phong thanh đánh tới từ bên người, lập tức xoay người lại đá nghiêng.
“Đông!”
Rắn chắc đụng vào cú đá của Bát Hoang Diêu.
Bởi vì lực lượng tuyệt đối của hai người chênh lệch quá lớn, dù cho thực lực của Bát Hoang Diêu tăng vọt, thêm chủ động xuất kích, nhưng cũng không có chiếm được bất kỳ thượng phong gì. Ngược lại thì bị một cước tùy tiện của Trần Vũ đá bay xa mấy mét.
“Uống!”
Trần Vũ thừa thắng xông lên, một bộ con rùa quyền không có kết cấu gì, chuẩn xác đánh trúng bên mặt, bả vai, phần bụng của Bát Hoang Diêu.
“Ọe…”
Dạ dày co rút, làm cho thiếu nữ phun ra một chút cặn bả đồ ăn xen lẫn máu.
Có thể khí kình quanh thân lại càng cường thịnh hơn.
Sắp tới gần cấp 1.4…
“Cái này. . .” Ánh mắt Trần Vũ rất phức tạp: “Này không phải liền là mình sao…”
Hắn rốt cuộc hiểu được cảm giác của những tên võ giả của tập đoàn Nhạc Duy lần trước.
Chơi với thằng xài hack, sao chơi? !
“Sưu!”
Bát Hoang Diêu bò dậy, không chần chờ chút nào, tiếp tục phát động tiến công, quyền cước cùng sử dụng, lấy kỹ pháp cách đấu chuyên nghiệp, đánh cho Trần Vũ luống cuống tay chân.
Mặc dù Trần Vũ vẫn đang chiếm thượng phong, nhưng đây không phải kịch bản mà hắn mong muốn.
Mục tiêu của hắn là ném Bát Hoang Diêu ra lôi đài, kết thúc chiến đấu.
Có thể thiếu nữ này vậy mà học được những chiêu lúc trước của Mã Lệ, cả người trơn trượt, chuyên chú né tránh nắm đấm của Trần Vũ.
[ thụ thương tổn thương: Khí huyết +360 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết +433 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết… ]
Sau mười mấy hiệp,
Trần Vũ cắn răng một cái, chịu đựng mấy quyền của đối phương, giang hai cánh tay, bỗng nhiên xoay vòng vòng giống ma thú Kiếm thánh.( chắc là world of warcraft , lâu không chơi không nhớ )
“Võ kỹ —— phỏng chế · Bát Hoang bí thuật —— Phong Toàn Ngũ!”
“Sưu sưu sưu sưu…”
“Đông!” Bát Hoang Diêu không kịp tránh né, trực tiếp bị vung bay hơn mười mấy mét.
Nhưng Trần Vũ vẫn chưa dừng lại, hơn nữa càng xoay càng nhanh, càng nhanh càng xoay.
[ đại não mê muội: Lâm thời cân bằng tính +452; lâm thời mê muội:260; ]
[ đại não trọng độ mê muội: Lâm thời cân bằng tính +679; lâm thời đại não hoạt tính +172; lâm thời mê muội:4 88… ]
Hiện trường người xem: “...”
Trần Tư Văn: “...”
Bát Hoang Chấn: “...”
Quan chủ khảo: “...”
“Ừm…” Ghế khách quý bên trong, thị trưởng chần chờ: “Hình như là hắn không còn vận khí đi những huyệt vị khác…”
“Đúng.” Trợ lý bên cạnh gật đầu.
“Cho nên hắn đang xoay chỉ bằng thân thể sao?”
“Đúng.”
“Hắn sẽ không bị choáng đầu hả?”
“Khả năng đây chính là thiên tài đi…”
...
“Đông!”
“Phanh phanh…”
Đối mặt “con quay” xoay tròn, Bát Hoang Diêu xuất kích mấy lần đều vô dụng mà quay về.
Thể chất Trần Vũ rất tốt, lực lượng lớn, tốc độ nhanh, cứ như vậy mà xoay vòng vòng, trong lúc nhất thời thiếu nữ thật đúng là không nghĩ ra biện pháp ứng đối.
“Liền ~ như ~ này ~ bức ~ ngươi ~ ra ~xuống ~ lôi ~ đài~ đi…” Trần Vũ một bên xoay, một bên nói.
“...”
Bát Hoang Diêu ngậm miệng, liên tục tránh né mấy hiệp, đại não cấp tốc suy tư, rất nhanh liền tìm được sơ hở của chiêu này.
Chỉ thấy nàng trượt một cái, lẻn đến phần dưới “Con quay “, quả quyết quét chân một cái!
“Ba!”
Trần Vũ bỗng nhiên cảm thấy cổ chân đau đớn, mất cân bằng, cả người xoay tròn ngã nhào về phía sau.
“Đông đông đông đông…”
Hai tay thay nhau nện ở trên mặt đất, gạch đá băng liệt trong nháy mắt, bụi đất nổi lên bốn phía.
Chính giữa võ đài bị “Cày” ra một cái hố to.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất