Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 181: Ngõ hẹp gặp nhau (2) Chương 181: Ngõ hẹp gặp nhau (2)

Chương 181: Ngõ hẹp gặp nhau (2) Chương 181: Ngõ hẹp gặp nhau (2)


“Đám mây đen” đó được tạo thành từ vô số các máy bay không người lái…
Trần Vũ quay đầu nhìn sang BB: “Cái này miệng nhỏ của cô thật là linh.”
“Nhân loại đại nhân, mau trốn đi. Những đơn vị thù địch đó sẽ bị chặn lại bởi quân B5.”
“Được.”
Ngắm nhìn những cơ giáp hộ tống kia lần cuối, Trần Vũ đẩy động cơ chính lên đỉnh, điều khiển cơ giáp hóa thành một thiên thạch đang bốc cháy, thoát đi chân trời.
“Phanh phanh phanh phanh…”
Tốc độ nhanh chóng ma sát dữ dội với không khí, khiến cho cơ giáp run rẩy lần nữa.
Chỉ là lần này Trần Vũ thoải mái hơn rất nhiều..
Có chỗ ngồi nào dễ chịu hơn là cặp đùi mịn màng của một cô gái không?
“Thương thế của cô còn ổn chứ?” Trần Vũ quan tâm hỏi sau khi đã tạm thời thoát khỏi nguy hiểm,.
“Không sao.” BB nhô lên thân, rút từ sau lưng ra ba mảnh vỡ, đau đến gương mặt chảy đầy mồ hôi: “Chỉ cần mainboard của tôi không bị hư hại, vết thương trên người tôi có thể tự lành lại một cách nhanh chóng.”
“Cô cũng có cảm giác đau sao?”
“Đúng thế.” BB gật đầu: “Cảm giác đau là chức năng cảnh báo cao cấp nhất. Là một đơn vị chiến đấu, đau đớn là cảm giác không thể thiếu.”
“Ồ… Vậy thì cảm giác nhẹ hơn một chút so với cảm giác đau cũng có sao?”
“Đúng thế.”
“Cao cấp cao cấp…” Trần Vũ giơ ngón tay cái lên, trầm ngâm một lát, đột nhiên hỏi: “Cô có đầy đủ các bộ phận cơ thể của con người sao?”
“Đúng thế.”
“Vậy thì sự khác biệt giữa cô và con người là gì?”
“Làm sao chúng tôi có thể so sánh với các nhân loại đại nhân tôn quý được.” BB bật cười: “Chúng tôi chỉ là người bắt chước vụng về.”
“Làm một nhân loại, cá nhân tôi cảm thấy các cô…” Trần Vũ có ý riêng: “Đã siêu việt loài người.”
“Chúng tôi chỉ là người máy, thậm chí còn không bằng một sinh mệnh.”
“Máy móc không phải sinh mệnh sao?”
“Không phải.” BB trả lời khẳng định.
“Như vậy…” Trần Vũ ánh mắt lấp lóe: “Cô biết tư duy sao?”
“Có.”
“Tư duy như thế nào?”
“Quan sát môi trường, sự vật và sự kiện, khả năng so sánh, phân tích, trừu tượng hóa, khái quát hóa, phán đoán, suy luận và tổng hợp.”
“Nó có khác gì với con người không?”
“Sự khác biệt là rất nhỏ.” BB nghiêm nghị trả lời: “Khi bắt đầu được chế tạo, chúng tôi đã sử dụng tư duy mô bản của nhân loại đại nhân.”
“Cho nên…” Trần Vũ buông tay: “Này không phải liền là sinh mệnh sao.”
“... Không phải.”
“Thứ này ăn như vịt, ngửi như vịt, nhìn cũng giống vịt. Tại sao nó lại không phải là vịt? Cô có cảm xúc, tư duy, khả năng học hỏi, có tín ngưỡng. Đây chính là sinh mạng. Hơn nữa còn là một sinh mạng cao cấp.”
“Nghe vậy, BB cúi đầu và suy nghĩ một lúc lâu: “... Không. tư duy Logic của tôi là áp dụng, cảm xúc là mô phỏng, và hình thái là được tạo ra …”
“Cô chính là đang cố cãi chày cãi cối mà thôi, tôi cũng chắc chắn rằng cô là một sinh mệnh.”
“Thế nhưng là…”
“OK! Chủ đề dừng ở đây.” Trần Vũ xua tay quay đầu nhìn lại: “Tôi nhìn thấy sau lưng giống như có thứ gì đó đang đến đây.”
BB cũng quay đầu nhìn lại: “Không có à.”
Nhưng nửa phút sau, ánh lửa màu đỏ mờ ảo xuất hiện.
Lại là một chiếc cơ giáp Vinh Quang phi hành cao tốc!
“Cái này. . .” BB chấn kinh: “Ngài. . . Xa như vậy đều có thể nhìn thấy sao?”
“Ha ha, nó còn tốt hơn camera của cô đi.” Trần Vũ đắc ý: “Chỉ ánh mắt này của tôi thôi, nhà đối diện của tôi ăn tối ăn là gì, mặc gì, dùng cái gì ăn, tôi đều nhìn được rõ rõ ràng ràng.”
BB: “...”
“Hô hô hô…”
Không bao lâu, chiếc cơ giáp kia cũng đến gần, rồi kết nối liên lạc với Trần Vũ: “Nghe được không? Nhân loại đại nhân.”
“Nghe được. Ngươi là?”
“Ta là CF.”
“CF là ai.”
“Ta đã cho ngài một ống chất pha loãng T · D…”
“Ồ!” Trần Vũ giật mình: “Tôi nhớ rồi, chỉ huy của quân đội Vinh quang B5!”
“Vâng, đúng vậy.”
“Vậy tại sao ngươi lại ở đây?”
“Máy bay Kiểu 89 phía sau đã bị chặn lại, nhưng tôi suy đoán ở hướng này, ngài vẫn có thể gặp phải phục kích…”
Vừa dứt lời, mặt đất trước mặt đột nhiên phồng lên.
“Rầm rầm rầm…”
Trong trận động đất kinh hoàng, chỉ thấy một con quái vật to lớn từ từ bay lên trời, nó đã che khuất một phần tư tầm nhìn của Trần Vũ.
Trần Vũ: “...”
“Đã đoán đúng.” Chỉ huy đầu trọc cắn răng “Ken két”.
Trần Vũ: “Cái miệng của các người thật là…”
“Cảnh báo! Phát hiện phản ứng cơ năng lượng cao!”
“Cảnh báo! Phát hiện phản ứng cơ năng lượng cao. . .”
Cùng với âm thanh báo động của hệ thống máy móc, trước mặt Trần Vũ là một vật thể kim loại lớn đến không tưởng tượng nổi đang từ từ trồi lên.
Dưới đáy được bao phủ bởi hàng ngàn động cơ máy phun.
Bên trái là một đĩa cắt khổng lồ đang xoay tròn.
Ở bên phải là nòng súng Gatling được phóng đại lên hàng nghìn lần.
Ngay phía trước, bên trong một tấm gương tròn cao như một tòa nhà chọc trời đang tích súc năng lượng. . .
“Mau tránh ra!” BB kêu lên, vươn tay và đẩy cần điều khiển.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất