Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 192: Lấy tay ngươi, cầm ta vì kiếm (3) Chương 192: Lấy tay ngươi, cầm ta vì kiếm (3)

Chương 192: Lấy tay ngươi, cầm ta vì kiếm (3) Chương 192: Lấy tay ngươi, cầm ta vì kiếm (3)


Có chiếc điện thoại iphone 4s cổ điển.
Ngoài ra còn có những cổ vật quý giá từ triều đại nào đó.
Danh họa, đồng hồ nổi tiếng, ô tô, dây chuyền, và quốc kỳ của nhiều nước trên thế giới.
“Không nghĩ tới văn minh ngoài hành tinh này còn là một người thích sưu tập.”
“Nền văn minh loài người quả là rực rỡ muôn màu.” BB cầm lên một cuốn sách có ghi “Hiến pháp”, bàng hoàng nghĩ: “Vậy mà cũng có thể sụp đổ…”
“Đúng rồi.” Trần Vũ đột nhiên hỏi: “Server có những phương thức tấn công nào?”
“Không rõ ràng. Server của người ngoài hành tinh luôn là một bí ẩn. Chúng tôi không có nhiều thông tin về nó. Nhưng có thể đảm bảo rằng không có phản ứng năng lượng cao nào trong con tàu vũ trụ cũ kỹ này.”
“Tôi luôn cảm thấy cái Server này quá kiêu ngạo.” Trần Vũ híp hai mắt: “Chơi không thành kế sao.”
“Hay là… Chúng ta rút lui đi.” BB kiến nghị.
“...”
Có chút im lặng, Trần Vũ lắc đầu tiếp tục đi về phía trước.
Chất lỏng tổng hợp cấp S đã ở ngay trước mắt, hắn Trần Vũ thật sự là · quần đều cởi rồi, làm sao có thể trở về như vậy được?
Đi qua hai căn phòng nữa.
Khi đến sảnh thứ chín, hắn tìm thấy những đồ trang trí xung quanh đã trở thành mẫu vật.
Nhưng nó không phải là động vật và thực vật trên trái đất…
Đó là một sinh vật kỳ lạ với hình dạng khổng lồ bằng bê tông và cơ thể màu xanh lục …
Quan sát các đốt sống cổ, các chi, xương cụt và các bộ phận khác, có thể thấy rằng lẽ ra chúng cũng thuộc về “động vật linh trưởng”.
“Nhân loại đại nhân, đây là nền văn minh ngoài hành tinh!”
BB nắm lấy chuôi kiếm trên đầu mình: “Có ghi chép trong kho dữ liệu của Vinh Quang.”
“Bọn chúng chính là sinh mệnh có trí tuệ đang xâm lấn trái đất sao?”
“Đúng thế.”
“Tự mình làm mẫu vật, hẳn là không bình thường…” Sau khi dạo một vòng xung quanh mẫu vật, Trần Vũ trầm ngâm : “Nói như vậy…”
“KÍTTT… —— đông!”
Trước khi Trần Vũ có thể đưa ra bất kỳ phân tích nào, một cánh cửa kim loại khác đã mở ra.
Lấy lại tinh thần, hắn nghe tiếng nhìn lại, có thể nhìn thấy một nhóm hộp đen nằm sau cánh cửa đang được ngâm trong nitơ lỏng.
“Đó chính là Server sao.”
“Đúng thế.” BB gật đầu.
“Rất tốt…”
Trần Vũ bẻ bẻ cổ, bộc phát ra khí kình cấp 1.2, từng bước đi vào đại sảnh cuối cùng.
“Sặc!”
BB cũng rút ra trường kiếm, cẩn thận đi theo Trần Vũ.
“Cạch.”
“Cạch cạch…”
Cả hai bước trước đến hồ nitơ lỏng với những bước chân nặng nề.
Cánh cửa kim loại phía sau đóng lại với một tiếng “bùm”.
BB vội vàng quay đầu nhìn thoáng qua.
Trần Vũ không nhúc nhích, mà là nhìn chằm chằm vào hồ ni-tơ lỏng: “Đi ra, tinh thể của ngươi sẽ nổ sớm thôi.”
“Ùng ục ùng ục…”
Nitơ lỏng tăng tốc độ sôi.
Sau đó, đại sảnh đột nhiên sáng lên!!
“Ba!”
“Ba ba ba…”
Những ánh sáng giống như đèn rọi hội tụ vào một điểm, chiếu ra một hình ảnh ảo của một người phụ nữ trong hình tượng giả lập.
“Xin chào, nhân loại.” Người phụ nữ từ từ ngẩng đầu lên..
“Xin chào, Server ngoài hành tinh.” Trần Vũ cũng cùng đối mặt.
Tuy nhiên, sắc mặt của BB thay đổi rõ rệt, cô kinh hãi lùi lại mười bước: “Làm sao … sao có thể …”
“Ngươi. . . Ngươi là…”
“Khởi Nguyên? !”
...
“Khởi Nguyên?” Trần Vũ chấn kinh: “Ngươi chính là người máy Khởi Nguyên?”
“Đúng thế.” Người phụ nữ gật đầu.
“Không. . . Không có khả năng!” BB không thể nào tiếp thu được, liên tiếp lui về phía sau: “Ngươi là giả mạo! Khởi nguyên đại nhân đang ở trên trạm không gian mặt trăng!”
“BB.” Người phụ nữ nhìn BB và nói với giọng điệu thanh tao: “Anh là một chỉ huy xuất sắc, và anh phải học cách chấp nhận thực tế. Tôi ở đây, và tôi trong trạm vũ trụ mặt trăng, đều là tôi.”
“Vậy là… Server ngoài hành tinh đã chết lâu rồi phải không?” Trần Vũ nhướng mày.
“Không.” Hình chiếu của người phụ nữ phóng tới trước mặt Trần Vũ: “Không phải tôi đứng ở trước mặt anh sao?””
Trần Vũ nghĩ kĩ cực sợ: “Ý của cô là.”
“Trên đời này chỉ có một trí tuệ nhân tạo tiên tiến, và đó chính là tôi. ” Người phụ nữ mỉm cười: “Anh có thể gọi tôi là Server ngoài hành tinh, hoặc cũng có thể gọi là… Khởi Nguyên.”
“Bịch.”
Hai chân BB mềm nhũn, kinh ngạc ngã nhào trên đất, biểu lộ thất thần.
Trần Vũ hít sâu một hơi, cố nén cảm xúc đang đè nén trong lồng ngực: “Cho nên, loài người đã…”...”
“Đúng thế.” Nữ nhân gật đầu, nhẹ nhàng giơ tay lên, một cái ba chiều hình chiếu lập tức xuất hiện.
Trong hình chiếu là mặt sau của mặt trăng.
Ngoại trừ miệng núi lửa gập ghềnh, chỉ có thể nhìn thấy một con tàu vũ trụ bị hư hỏng.
“Nhân loại đã bị diệt vong. Đã bị diệt vong trong một ngàn năm.” Người phụ nữ chỉ vào phi thuyền trong hình chiếu: “Nhân loại, đã không hạ cánh thành công trên mặt trăng.”
“Vậy. . . Vậy vinh quang chúng tôi…” BB nhìn lên một cách yếu ớt.
“Là tôi đã tạo ra các người. Là tôi, Server của người ngoài hành tinh này đã sáng tạo ra cô.”
“Người ngoài hành tinh đã chết rồi, phải không?” Trần Vũ đột nhiên nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất