Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 60: Hôm nay phải sinh con, nhịn không được nữa rồi ! (1) Chương 60: Hôm nay phải sinh con, nhịn không được nữa rồi ! (1)

Chương 60: Hôm nay phải sinh con, nhịn không được nữa rồi ! (1) Chương 60: Hôm nay phải sinh con, nhịn không được nữa rồi ! (1)


“Sau đó… Đêm đó sau khi khắc xong những vết đao này, anh ấy đi chấp hành một nhiệm vụ. Chết trong miệng dị thú.”
Trần Vũ: “... Nén bi thương.”
“Nếu như đêm đó anh ấy còn sống, con của chị bây giờ chắc là cũng đến lúc thi tốt nghiệp trung học. Nói không chừng…”
Kỳ tỷ đưa tay, chỉ hướng vết ngang mà nàng đã từng khắc xuống : “Nói không chừng đã cao như vậy.”
Trần Vũ lập tức sững sờ.
Bởi vì vị trí của vết đao kia chính là chiều cao của Trần Vũ bây giờ…
“Chị đoán đúng.” Kỳ tỷ tiếu dung xán lạn như hoa: “Xem ra… Nguyện vọng của chị đã được hoàn thành.”
“...” Trần Vũ đáy lòng hơi ấm: “Vậy chúc mừng.”
“Đi thôi.”
Kỳ tỷ dắt tay Trần Vũ: “Mang con của ta đi buông lỏng một chút!”
...
Mười phút sau.
Kỳ tỷ dẫn con của nàng Trần Vũ đi tới phố đèn đỏ đường “Thanh thủy” Túc Dục Thành…
Trần Vũ: “... WDNMD.”
...
Trần Vũ nhìn xem tắm bảng hiệu có đèn màu lấp lóe trước mặt hiện lên hai chữ “Túc Dục” thì mặt đen kịt.
“Mang trẻ em tới những nơi như thế này… Không tốt lắm đâu.”
“Có cái gì không tốt? Trẻ em còn xem phim hành động về các loài động vật nữa, có ai quan tâm đâu.” Kỳ tỷ lôi kéo Trần Vũ đi lên trước cửa: “Cậu sắp sửa đi thi đại học rồi, cũng có thể gọi là người lớn rồi, cần phải biết một chút kiến thức của thế giới “người lớn”.”
“Nếu không chuyển sang nơi khác đi.”
“Chúng ta cũng là tới hát một vài bài mà thôi. Nghe nói âm thanh của quán này rất sống động, không làm những cái khác.”
Nài ép đem Trần Vũ lôi kéo vào bên trong đại sảnh, nhóm mỹ nữ tiếp khách hai bên thảm đỏ lập tức cúi đầu: “Hoan nghênh quang lâm, Thanh Thủy đô thị giải trí.”
Kỳ tỷ: “Cậu xem một chút nhân viên quán này phục vụ tốt biết bao nhiêu.”
Trần Vũ: “...”
Sau đó một nam quản lý có khuôn mặt quen thuộc cũng chạy nhanh tới đây.
“Con bà nó! Hôm nay là trực của thằng này hả? !”
Nhìn thấy người đến, Trần Vũ nói thầm một tiếng hỏng bét, vội vàng cúi đầu. Nhưng đã chậm.
“Ôi! Vũ ca tới chơi sao!” Nam quản lý kinh hỉ: “Ngài mấy ngày không có tới rồi! Hôm nay chơi cái gì? Tôi lập tức tìm cho ngài mấy cô em xinh đẹp…”
Trần Vũ nâng trán: “Ngươi lập tức câm miệng cho ta…”
Một bên, nụ cười trên mặt Kỳ tỷ dần biến mất, nhìn một chút nam quản lý, lại nhìn một chút Trần Vũ: “Đây là tình huống gì? Các cậu quen nhau sao?”
Trần Vũ lắc đầu: “Không biết.”
Nam quản lý cũng kịp phản ứng: “Không biết!”
“Vậy vị quản lý này làm sao lại gọi cậu là Vũ ca?”
“Đúng vậy à.” Trần Vũ nhìn về phía nam quản lý: ” Tại sao anh lại gọi tôi là Vũ ca?”
“Đúng à.” Nam quản lý cũng nhìn về phía Trần Vũ: “Tại sao tôi lại gọi cậu là Vũ ca.”
“Tôi đang hỏi anh mà. Vì sao.”
“Tôi cũng không biết tại sao…”
“Con bà nó, điều kỳ quái nhất chính là anh còn gọi đúng nữa chứ!” Trần Vũ tỏ ra hưng phấn nện bả vai của đối phương một cái: “Thật là trùng hợp à.”
“Tôi vậy mà gọi đúng rồi? Thì ra cậu tên thật là Vũ ca à!” Nam quản lý kinh ngạc: “Thật sự là thật trùng hợp. Thật trùng hợp thật trùng hợp…”
“...” Kỳ tỷ mặt không biểu tình: “Hai người coi tôi là con ngốc dễ bị lừa lắm sao?”
Trần Vũ: “...”
Nam quản lý: “...”
“Trước kiếm cho tôi một phòng.” Kỳ tỷ móc ra một tấm thẻ tín dụng đưa cho người quản lý, sau đó quay sang nhìn Trần Vũ: “Cậu tốt nhất tiếp tục là sáng tác xem đến cuối cùng có chuyện gì xảy ra.”
Nhận lấy thẻ tín dụng, nam quản lý rời đi như đang chạy trốn.
Trần Vũ thì vẻ mặt đau khổ đi vào thang máy với Kỳ tỷ.
“Bình thường cậu đến đây không ít lần nhỉ? Đều quen thân với cả quản lý cơ đấy? Có mấy em tình nhân công chúa ở đây rồi?”
“Kỳ tỷ việc này thật sự hiểu lầm, em làm sao có thể thông đồng với công chúa ở đây được…”
“Leng keng!”
Cửa thang máy mở ra, bốn cô em chân dài có dáng người cao ráo đi vào.
Các nàng nhìn thấy Trần Vũ hai mắt liền tỏa sáng.
“Vũ ca anh tới rồi sao!”
“Hoan nghênh hoan nghênh…”
“Vũ ca anh lại đẹp trai hơn rồi.”
“Lần này cũng gọi chúng em đi, chúng em cũng khỏi xuống lầu luôn…”
Kỳ tỷ: “...”
Trần Vũ: “...”
【 tâm lý nhận tổn thương: Tinh thần +5 】
Kỳ tỷ hai tay ôm ngực, mặt không biểu tình.
Trần Vũ: “... Kỳ tỷ, việc này cùng em không liên, Trung Quốc vừa ký hiệp nghị RCEP, có thể nhanh chóng cắt giảm 95% thuế quan nhập khẩu?”
“Cậu đừng cố tình nói sang chuyện khác!” Kỳ tỷ gào thét.
...
Năm phút sau.
Phòng Vip đã mở.
Trần Vũ cùng bốn vị công chúa đều như một khúc gỗ ngồi trên ghế sa lon.
Mà Kỳ tỷ thì đứng ở phía trước mọi người, khí kình vô hình ba động chậm rãi khuếch tán.
“Đại. . . Đại tỷ…” Một cô em run lẩy bẩy: “Hôm. . . Hôm nay thân thể của em không được khỏe, em có thể không nhận việc này được không…”
Em gái thứ 2 nhấc tay: “em cũng vậy, hôm nay là ngày đèn đỏ của em…”
Em gái 3 nhấc tay: “Em cũng không muốn tiếp, em đang bị bệnh phong thấp.”
Trần Vũ nhấc tay: “Em hôm nay phải sinh con, nhanh nhịn không được nữa rồi.”
Muội tử 4 nhấc tay: “Em cũng phải sinh con, 8 giờ phải đi giải phẫu…”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất