Chương 129: Tê Ngưu Lĩnh
Hai con hồ ly lớn lông xám lại kêu lên vài tiếng, ê ê a a, dường như là đang nói chuyện với nhau, sau đó liền một trước một sau nâng cỗ kiệu lên, giơ chân thật cao nhưng hạ bước thật nhẹ, lảo đảo lắc lư liền nâng tôi tới trên núi, Nam Cung Phi Yến hi hi ha ha cười đi theo bên cạnh, vẻ mặt rất là cao hứng.
Giống như một đứa trẻ đi xa thật lâu bây giờ mới được trở về nhà.
Tôi ngồi ở trên kiệu trúc, tuy rằng trong lòng rất là khó chịu, có điều cảm giác này lại có vẻ rất tự mãn, hai con hồ ly lớn này cũng giống như người, chúng nó nâng kiệu trúc ở đầu vai, chẳng những bước đi vững chắc, hơn nữa lảo đảo lắc lư thật đúng là rất thoải mái, bên cạnh lại có Nam Cung Phi Yến nhẹ nhàng hát tiểu khúc, nhảy nhót đi theo, tư vị này, rất là thoải mái!
Cứ như thế, tôi cũng dứt khoát nheo mắt lại, theo kiệu trúc nhún nhảy thì rung đùi đắc ý theo tiểu khúc Nam Cung Phi Yến hát, chung quanh tuy rằng đã không có núi non cây xanh, nhưng nghe nơi xa có tiếng chim hót thanh thúy, hưởng thụ làn gió nhẹ không nóng không lạnh, mơ mơ màng màng, chút xíu nữa là tôi ngủ luôn trên kiệu.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Nam Cung Phi Yến bỗng nhiên hô dừng lại, hai con hồ ly lớn lập tức dừng bước, kiệu trúc nhẹ nhàng rơi xuống đất, tôi liền tỉnh lại.
Lười biếng duỗi eo một cái, tôi cười ha hả mà nói với hai con hồ ly kia.
- Cảm ơn các người nha, để cho các người nâng tôi nửa ngày như vậy, tôi cũng muốn ngủ luôn.
Hai con hồ ly lớn liên tục xua tay, chi chi kêu vài tiếng, lại chắp tay thi lễ với Nam Cung Phi Yến, Nam Cung Phi Yến xua xua tay nói.
- Các ngươi vất vả rồi, đều trở về đi, lần này ra đây vội vàng, lần tới sẽ mang thứ tốt hơn cho các người.
Hai con hồ ly lớn lại bái chị ấy mấy cái, sau đó nâng cỗ kiệu lên, nhảy lên không trung sau đó biến mất khỏi tầm mắt của tôi.
Tôi xem mà nghẹn họng nhìn trân trối, hâm mộ không thôi, nói với chị ấy.
- Em nói này đại tiểu thư, đây là của nhà chị nuôi hả?
- Nói bậy, cái gì gọi là nhà chị nuôi hả, chúng nó chẳng qua là vãn bối của tộc hồ ly thôi, chuyên môn phụ trách tiếp đãi khách nhân lên núi, nâng em đi lên núi là coi như số em may mắn rồi, đừng ở đó mà nói bậy.
- Ha hả, được rồi, mà em hỏi này, chúng nó là hồ tiên được bao nhiêu năm rồi? Chưa hóa hình được sao?
- Chúng nó chỉ là hồ tiên có trăm năm đạo hạnh, đừng nói hóa hình, nói chuyện đều không nhanh nhẹn, mà chị nói em đừng để ý mấy chuyện đó nữa, nơi này chính là ngọn núi chính trong Tê Ngưu lĩnh, chúng ta mau đi lên đi.
Tôi lấy lại bình tĩnh, quay đầu nhìn xem, quả nhiên đã lên tới ngọn núi chính của Tê Ngưu lĩnh, chung quanh đều là kỳ nham quái thạch, rất là nhọn, cây cối cũng rất là thưa thớt, hơn nữa hiển nhiên là nơi hẻo lánh ít dấu chân người, ngay cả con đường lên núi cũng không có.
Nhưng những thứ này đối với chúng tôi mà nói cũng như không có gì, tôi đã chạy đường núi mười mấy năm rồi, so với tôi thì Nam Cung Phi Yến còn lợi hại hơn, phỏng chừng chạy được mấy trăm năm, vậy thì càng là điều chắc chắn.
Một đường bấu víu đi về phía trước, tôi ở phía sau, Nam Cung Phi Yến ở phía trước, đương nhiên, chị ấy gặp được cái chướng ngại nào đều trực tiếp nhẹ nhàng nhảy qua, chỉ có mình tôi phải nhảy nhót như khỉ, mấy cục đá nhọn hoắt này đã cắt được vài vết rách trên đồ của tôi rồi.
Nam Cung Phi Yến ở bên cạnh nhìn tôi vẫn luôn trộm cười, cũng không tới kéo tôi một phen, trong lòng tôi âm thầm khó chịu, trợn mắt lên đối mặt với chị ấy, cái hồ ly chết bầm này, rõ ràng là muốn xem tôi bị đẹp mặt đây mà.
Tôi cũng bướng bỉnh, còn không phải là đường núi khó đi sao, ngay cả khi không có chị hỗ trợ, coi thử coi em đi lên núi như thế nào!
Tôi nghẹn một bụng tức giận, dùng ra bản lĩnh cả người, rất là phí chút sức lực, cuối cùng mới bò được lên trên đỉnh núi, bò lên tới trên đó rồi mới thấy Nam Cung Phi Yến sớm đã đứng ở nơi đó, đang cười như không cười nhìn tôi nói.
- y dô, Thanh Thiên đại lão gia không cao hứng hả?
Tôi bĩu môi nói.
- Nào dám nha, em cũng không biết bay lại không nhảy cao, chỉ dựa vào hai cái đùi, đơn giản là bỏ ra chút lực mà thôi, mà thôi đừng nói nhiều nữa, chỗ kia rốt cuộc ở đâu vậy?
Nam Cung Phi Yến chỉ chỉ lên trên rồi nói.
- Lại hướng lên trên liền đến.
Tôi ngẩng đầu nhìn thử, trong lòng muốn chửi thề ngay lập tức, tôi còn tưởng rằng tới nơi này là tới đỉnh núi rồi, hoá ra trên đỉnh núi này còn có thêm một đỉnh núi nữa sao?
Nhìn thấy ở trên đó có một ngọn núi cao giống như cái tháp nhọn, đột ngột cắm thẳng vào không trung, từ dưới lên trên dần thu nhỏ lại, thoạt nhìn giống như là……
Đúng rồi, bỗng nhiên trong lòng tôi chợt nghĩ ra, bật thốt lên nói.
- Đó là sừng tê giác ở Tê Ngưu lĩnh?
Nam Cung Phi Yến cười gật đầu nói.
- Xem ra ngộ tính của em cũng không tệ lắm, kia đúng là là sừng tê giác ở Tê Ngưu lĩnh, chỗ chúng ta muốn tới chính là ở nơi đó.
Dừng một chút, chị ấy mới tiếp tục nói.
- Em cũng đừng trách chị không giúp em, thế núi nơi này cao chót vót, rất khó đi lại, nhưng cái này cũng vừa vặn là khảo nghiệm cùng thí luyện đối với em, đường xá phía trước bình thản, chị đau lòng nên mới gọi người nâng em đi lên, nhưng tới chỗ hiểm yếu này cần tự em bò đi lên đây, không được mượn lực lượng người khác, nếu không làm sao em trưởng thành được?
Tôi không khỏi ngây ngẩn cả người, thì ra Nam Cung Phi Yến bởi vì nguyên nhân này, tôi còn tưởng rằng chị ấy là cố ý chơi xấu xem tôi làm trò, không nghĩ tới, chị ấy……
Tôi cảm động nói.
- Em hiểu được, thật ngại quá, vừa rồi em đã hiểu lầm chị, chị nói rất đúng, đây là khảo nghiệm cùng với thí luyện của em, muốn trở thành một cấm kỵ sư chân chính, em cần phải chịu đựng được mọi khó khăn trắc trở, em…
Tôi còn chưa dứt lời, bỗng nhiên nghe phía trên ngọn núi hình dạng như sừng tê giác kia truyền tới hai tiếng kêu quái dị, âm thanh vang vọng phía trên ngọn núi trống trải này, nghe thật là rõ ràng, thật giống như trên kia có cái quái vật nào đó đang ẩn nấp.
Cùng lúc đó, vô số tảng đá bỗng nhiên rơi xuống từ kia đỉnh núi, tựa như bị người vứt xuống, rơi vào vực sâu kia phát ra tiếng lộc cộc trầm đục.
Sắc mặt Nam Cung Phi Yến đột nhiên thay đổi, kêu một tiếng.
- Đi mau, vừa vặn gặp gỡ hai người bọn họ khai chiến, đừng bỏ qua cơ hội này.
Nói xong chị ấy xông tới lôi kéo tay của tôi chạy đi, tôi lại hoàn toàn không biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào, vội hỏi nói.
- Ai ai, chị chạy cái gì, cái này rốt cuộc là thứ gì, chuyện ra sao, không phải ông chủ Phúc Duyên Trai kia đã nói hai người đánh nhau sao, chẳng lẽ bọn họ còn bò đến chỗ cao như vậy để đánh nhau sao? Với lại vừa rồi em nghe như không giống tiếng người lắm.
Nam Cung Phi Yến dồn dập mà nói.
- Em cũng đừng hỏi nhiều như vậy, bây giờ chị nói cho em nghe, ở trên kia có phải là người hay không thì chị không biết, nơi này thường xuyên phát ra loại âm thanh kỳ quặc này, đại khái đã hai năm nay rồi, ngày hôm qua nghe ông chủ Phúc Duyên Trai nói, trong này có người đánh nhau, chị mới đột nhiên nhớ tới, cho nên mới mang em đi đến đây.
Tôi nghi hoặc nói.
- Nhưng mà chúng ta không biết trên đó là cái gì, liền tùy tiện đi lên có được không, có muốn quan sát trước một lát rồi hãy hành động không?
- Quan sát cái gì, ngọn núi nhỏ này nhìn thì không cao, trên thực tế nó cao tới bốn năm mươi mét, em đứng ở dưới chân núi có thể thấy được cái gì? Đừng dong dài, mau đi lên đây với chị.
Chị ấy nói xong, bỗng nhiên trên tay căng thẳng, lần này cũng không đề cập tới cái gì mà khảo nghiệm cùng thí luyện nữa, tôi chỉ cảm thấy dưới chân nhẹ hẫng, cả người đã bị chị ấy xách ở trong tay, giống như đằng vân giá vũ lập tức bay về phía đỉnh núi!
Tôi đang ở giữa không trung nên không tự chủ giãy giụa vài cái, chị ấy quát khẽ nói.
- Đừng cử động, lỡ mà chị hơi sảy tay một cái em sẽ rớt xuống dưới đó, nát thành thịt bằm chiên trứng bây giờ.
Tự nhiên nghe câu nói đó tôi lại bật cười, trước nay chỉ nghe nói qua ngã thành bánh nhân thịt, thịt nát, còn thịt bằm chiên trứng là cái gì nữa? Chị gái hồ ly này còn bán manh như thế hả.
Nhưng mà tôi cũng nghe lời im lặng không nhúc nhích nữa, mặc cho chị ấy bắt lấy thân thể tôi bay nhanh lên không, chỉ là chớp vài cái mắt, chúng tôi cũng đã xông lên đỉnh núi.
Đang ở giữa không trung, tôi đưa mắt nhìn sơ qua, thấy phía dưới đỉnh núi là một khoảng sân bằng phạm vi trăm mét, trên đó không có một ngọn cỏ, chỉ có mấy cây quái thụ xiêu vẹo sinh trưởng trên vách đá mà thôi, hơn nữa đầy đất đều là những khối đá hình dạng khác nhau, thoạt nhìn hoang vắng vô cùng.
Mà ở giữa đống đá này, lại có một tảng lớn sương mù mông lung bao phủ, tiếng rống quái dị kia từ trong sương mù tràn ra hết lượt này tới lượt khác, giống như sấm nổ vang vọng bên tai.
Ngay sau đó Nam Cung Phi Yến mang tôi rơi vào mặt đất, chăm chú nhìn chốc lát liền thấy trên mặt đất cát bay đá chạy, trong mảnh sương mù kia dường như có hai bóng dáng mông lung đang dây dưa với nhau, chém giết đối công, tiếng hô không ngừng, lại có từng trận hồng quang từ giữa lộ ra, kình quét tán loạn, liên tiếp có đá vụn bị vứt rơi vào sơn cốc.
Tình cảnh này thật sự đồ sộ, tôi đứng ở nơi xa, tựa hồ đều có thể cảm giác được bên trong mảng sương mù kia có hai cỗ khí tràng rất mạnh mẽ, đang tiến hành chiến đấu liều mạng.
- Em cẩn thận một chút, đừng tùy tiện tiến lên đó, nhìn tình huống một chút rồi tính tiếp, còn nữa, nhớ đừng rời khỏi phạm vi ba mét quanh chị.
Nam Cung Phi Yến cũng rất là cẩn thận, nhè nhẹ nói ở bên tai tôi, tôi gật gật đầu, tự nhiên biết lợi hại, vì thế cùng chị ấy rất là khẩn trương nhìn chiến cuộc phía trước, ai cũng không có hành động thiếu suy nghĩ.
- Chị nói thử coi thứ trong kia là cái gì, là người hay yêu? Là tiên hay quái?
Nhìn một lát, tôi nhíu mày thấp giọng dò hỏi, Nam Cung Phi Yến ngưng mắt lắc đầu, nói.
- Nhìn không có khả năng là người, hơn phân nửa là yêu quái, trước đừng lên tiếng, chờ lúc chúng nó hiện ra thân hình rồi mới tính tiếp.
Tôi gật gật đầu, nhưng lại nhớ tới ông chủ Phúc Duyên Trai từng nói, lúc ấy ông ta nói rõ ràng là muốn hai người chúng tôi tách hai người đang đấu kia ra, chứ không phải là ngồi đây xem hổ đấu giống như bây giờ.
Tôi do dự một chút, đang muốn hỏi Nam Cung Phi Yến, lại vào lúc này, cuộc chiến trong sương mù bỗng nhiên bộc phát ra một tiếng ầm vang thật lớn, ngay sau đó, hai cái thân ảnh liền gầm rú tách khỏi nhau.
Cùng với cảnh này thì sương mù trong khu vực đó dần tiêu tán, hai cái thân ảnh cũng dần hiện rõ ràng.
Đây lại là hai quái thú có hình thể to lớn!