Chương 11
Tên trong danh bạ chỉ có một chữ cái: “Y”.
Tôi bắt máy, lễ phép nói:
“Xin chào ——”
Tôi nhớ Thẩm Nhi Hảo hình như gọi anh tóc xoăn là Hứa gì đó, có số 4.
Căng thẳng quá, tôi buột miệng nói:
“Anh Tư Tư đang ở trong nhà vệ sinh, lát anh ấy ra tôi bảo gọi lại cho.”
Đầu dây bên kia im lặng khá lâu.
Sau đó, một giọng khàn khàn hỏi tôi:
“…Em tên gì?”
“Lâm Tư Hạ.”
Dù thấy lạ vì sao lại hỏi thế, tôi vẫn thật thà trả lời.
“Rầm ——”
Vừa dứt lời, liền vang lên một tiếng động lớn.
Nghe như tiếng điện thoại rơi xuống sàn.
Tiếp theo đó.
Màn hình tối đen.
…
Đang ăn dở trong căn tin.
Anh xoăn tóc nói rằng bạn anh ấy sắp đến.
Tôi chẳng để tâm lắm.
Cho đến khi nhìn thấy một bóng người nổi bật ở đầu cầu thang.
Không phải Tiêu Trì Dã – người bạn trai cũ mà tôi chia tay sao thì là ai?!