Chương 111: Thảo tinh có chí hướng
"Luyện đan à. . ." Lộc Tiểu Nguyên lâm vào trầm tư.
"Thật ra, ta biết!"
Đột nhiên nàng dùng giọng khẳng định nói với Chu Diệp.
"Ngươi biết sao?"
Nói thật, với sự hiểu biết của Chu mỗ thảo trong khoảng thời gian này đối với cẩu tặc Lộc Ma Vương, hẳn là nàng không biết thứ thâm ảo như vậy mới đúng.
"Ngươi tuyệt đối đừng tin nàng, gia hỏa này có thể luyện nổ lò luyện đan cho ngươi đấy." Thanh Đế đại lão đang xem sách mở miệng bắn ra một tràng trào phúng.
"Sư tôn ngươi không được vu hãm ta!" Hai tay Lộc Tiểu Nguyên chống nạnh, tức giận nói.
"Ta thật sự biết luyện đan!"
"Vậy ta hỏi ngươi, ngươi học ở đâu?" Thanh Đế đại lão hứng thú, trong ánh mắt nhìn Lộc Tiểu Nguyên mang theo trêu tức.
"A. . . Ta học theo một quyển sách, biết sao được, quá mức thiên tài, xem một lần liền hiểu!" Khuôn mặt nhỏ của Lộc Tiểu Nguyên giương lên, có chút đắc ý nói.
"Thôi đi, gia hỏa nhà ngươi có thể đọc được sách sao?" Thanh Đế đại lão thở dài lắc đầu, trong giọng nói tràn đầy sự không tín nhiệm đối với Lộc Tiểu Nguyên .
"Tại sao ta lại không đọc được sách?" Lộc Tiểu Nguyên liếc mắt.
"Đối với thứ ta cảm thấy hứng thú, Lộc gia ta vẫn có thể học được!"
Thanh Đế đại lão không để ý tới nàng nữa, mà nói với Chu Diệp: "Tiểu thảo tinh ngươi qua đây, ta cho ngươi một bản luyện đan cơ sở nhìn một chút."
"Vâng, sư phụ."
Chu Diệp nghe vậy rất mừng rỡ, trực tiếp chạy về phía Thanh Đế đại lão.
Chạy đến bên chân Thanh Đế đại lão, nhìn thấy hắn lấy ra một quyển sách cổ lắng đọng dấu tích lịch sử từ trong ngực.
"Sau khi xem hết quyển sách này, ngươi có thể thử luyện đan, về phần lò luyện đan và nguyên vật liệu cần cho luyện đan, ngươi trực tiếp tìm Lộc Tiểu Nguyên đòi là được."
Thanh Đế đại lão nói xong, đặt sách cổ bên cạnh Chu Diệp.
"Đa tạ sư phụ."
Chu Diệp thi lễ một cái, sau đó nâng phiến lá ôm lấy sách, nhoáng lay động một cái đã đi đến ngoài viện.
"Tiểu thảo tinh, ngươi phải tin tưởng ta, chỉ có được ta dạy bảo, ngươi mới có khả năng học được luyện đan. . ." Lộc Tiểu Nguyên nhấc chân muốn đuổi theo.
"Ngươi dẹp đi!"
"Nên làm cái gì làm đi!" Thanh Đế đại lão trừng nàng một cái.
"Vâng." Lộc Tiểu Nguyên bĩu môi.
Nàng thề, Lộc mỗ đồng nàng thật sự biết luyện đan.
Mặc dù mười lần luyện đan chín lần nổ, nhưng còn có một lần trong đó có tỉ lệ thành công là năm - năm mà.
Cho nên kết luận lại, Lộc mỗ đồng nàng có tỷ lệ luyện đan thành công xấp xỉ khoảng chừng năm phần trăm.
Nhưng, trên cơ bản cái tỷ lệ thành công này đều là thấp hơn, căn bản chưa bao giờ cao hơn.
Nhưng, Lộc mỗ đồng nàng rất tự tin, dù sao thực lực nàng mạnh như vậy.
Không phải chỉ là luyện đan thôi sao?
Với cái cảnh giới Huyền Đan cảnh của tiểu thảo tinh kia có thể cần đan dược cấp cao bao nhiêu?
Nhiều lắm chỉ là tứ giai mà thôi.
Đan dược tứ giai, đối với Lộc Tiểu Nguyên nàng mà nói, đơn giản chính là một bữa ăn sáng, hạ bút thành văn, tỷ lệ thành công có thể đạt tới ba mươi phần trăm!
Nếu người mặt to biết rõ ý nghĩ trong lòng nàng, chắc chắn phải phun một câu: Cái đồ con gà nhà ngươi làm sao lại có tự tin như thế? !
Bên ngoài viện.
Dưới cây già.
Chu Diệp lưng tựa cây già, đặt sách cổ trước mặt mình, phiến lá bên trái giữ sách không cho nó ngã xuống, mà phiến lá bên phải thì chuẩn bị lật trang bất cứ lúc nào.
Đầu tiên là tờ thứ nhất.
"Từ xưa đến nay, luyện đan sư luôn là một chuyên nghiệp được tôn kính, bọn họ không chỉ biết luyện chế đan dược hỗ trợ tu luyện, đồng thời còn biết luyện chế đan dược tăng thực lực, trợ giúp đột phá cảnh giới. . ."
"Mặt khác, các luyện đan sư cũng sẽ luyện chế một ít độc đan."
"Có câu nói rất hay, luyện đan sư không luyện chế độc đan thì không phải một người tu hành tốt."
Chu Diệp nhìn mỗi chữ mỗi câu, vừa xem, vừa nhẹ giọng đọc thành tiếng.
Quyển luyện đan sư nhập môn —— muốn trở thành một luyện đan sư đạt chuẩn, không chỉ phải khiêm tốn học hỏi, còn phải dũng cảm tự mình nghiên cứu.
Trên sách có nêu ví dụ.
Như đã biết, Xà Hạt đan có kịch độc, độc tính của nó vô cùng đáng sợ, Huyền Hải cảnh và dưới Huyền Hải cảnh, kẻ nào uống kẻ đấy chết, tiễn đưa toàn bộ.
Như vậy nguyên vật liệu cần để luyện chế Xà Hạt đan rốt cuộc có những thứ gì?
Muốn trở thành một luyện đan sư đạt chuẩn, ngươi cần tự mình nghiên cứu.
Tỉ như, ngươi cần bắt một con rắn độc hoặc là rết độc, ngươi thí nghiệm phối hợp chúng nó, để bọn chúng rót nọc độc vào trong cơ thể của ngươi, như vậy mới có thể giúp cho ngươi cảm thụ được lực lượng kinh khủng và biến hóa không thể đoán trước của nọc độc.
Bởi vì chỉ có như vậy, ngươi mới có khả năng biết rõ, đan dược luyện chế ra có được hiệu quả như thế nào.
"Ông trời của ta, mẹ nó rốt cuộc cái này là cái quái gì?"
Chu Diệp nghiên đọc, đầu óc cũng trở nên choáng váng.
Bỗng nhiên hắn gấp sách lại, trong lòng vẫn còn thấy sợ hãi.
"Đây chắc chắn không phải là sách dạy luyện đan đúng không?"
"Nhìn thế nào cũng cảm thấy hình như đang dạy cách tự vẫn. . ."
Chu mỗ thảo cảm thấy không xem nổi bản sách luyện đan cơ sở này được nữa.
Nhưng sự hiếu kì với luyện đan thôi thúc hắn tiếp tục xem tiếp.
Một phiến lá nhọn run rẩy, lần nữa mở sách ra, lật một tờ, Chu Diệp tiếp tục đọc.
"Sau khi hoàn thành những việc liệt kê ở trang trước, ngươi sẽ phát hiện ngươi là đồ ngốc, hoặc ngươi chính là đại tu hành giả, hoàn toàn không sợ hãi cái gì."
Chu Diệp: ". . ."
Cái thứ gì đây.
Đùa cỏ à?
Chu Diệp không nghĩ ra, tại sao trong tay sư phụ Thanh Đế đại lão của mình lại có loại sách này.
Thật sự là dạy luyện đan sao?
Hắn đột nhiên sinh ra hoài nghi đối với Thanh Đế mặt to.
"Nguyên liệu chủ yếu của Độc Hạt đan là: Khô Diệp Trường Vĩ Hạt năm năm trở lên, Lục Hoàn Linh Lung Xà ba năm trở lên. . . Ba mươi hai loại vật liệu các loại."
"Lợi dụng. . . quá trình luyện chế, sau khi thành công ngươi sẽ nhận ra, ngươi thu được một Xà Hạt đan Phàm cấp đỉnh phong. . ."
"Ta cần đan dược Phàm cấp đỉnh phong để làm gì?" Chu Diệp nhìn trời, tâm tình khó chịu.
Nhìn hồi lâu, luôn cảm thấy bản sách cổ này thật ra là đang chơi hắn.
Chu Diệp tiếp tục nhìn.
Tốt xấu gì thì cũng là sách Thanh Đế đại lão cho, dù thế nào cũng phải xem hết mới được.
Trong sân.
Lộc Tiểu Nguyên ghé lên trên cửa sổ, có chút xuất thần nhìn Chu Diệp đang xem sách dưới cây già.
Nhìn hồi lâu, nàng mới thầm nói: "Hóa ra tiểu thảo tinh lợi hại như vậy, một bản sách nát cũng có thể đọc say sưa ngon lành, không hiểu quyển sách nát kia rốt cuộc có thể dạy được cái gì. . ."
Bên trong đình.
Thanh Đế đại lão vẫn đang đọc sách.
Cuộc sống của hắn tương đối bình lặng, chỉ cần không có việc gì, thì chỉ uống trà đọc sách.
"Đừng nói quyển sách kia là sách nát, người viết quyển sách kia đã từng là tồn tại đồng cấp với ta đấy." Thanh Đế đại lão lật một tờ, sau đó nói.
"Vậy cũng chỉ là đã từng thôi." Lộc Tiểu Nguyên không để ý chút nào nói.
"Hiện tại tạo nghệ của sư tôn ngươi ở đạo luyện đan đã sớm vượt qua hắn, mà hắn đã vẫn lạc nhiều năm như vậy."
"Dù đã vẫn lạc, tại đạo luyện đan, ngươi mãi mãi cũng không thấy rõ bóng lưng của hắn, là tiền bối của ngươi thì vĩnh viễn vẫn là tiền bối của ngươi." Thanh Đế đại lão lắc đầu.
"Ừm. . ." Lộc Tiểu Nguyên gật đầu.
Đây là một sự thật.
Mà tính ra, Lộc mỗ đồng nàng cũng coi như là đệ tử nửa nhập môn của vị tiền bối kia đi.
Dù sao thời điểm trước kia không có chuyện gì làm thì nàng lại lật tung đống sách mà vị tiền bối kia viết ra một lần.
. . .
"Hóa ra là như vậy. . ."
Chu Diệp bỏ ra nửa canh giờ, xem được gần một nửa, hiểu được không ít thứ.
Hiện tại hắn có ảo giác hắn đủ dũng khí để nói chính mình là thiên tài.
Nhưng trong lòng Chu mỗ thảo hắn vẫn còn khiêm tốn.
Hắn cách cái danh thiên tài vẫn còn rất xa, nói thế nào cũng cần phải cố gắng một hai bước nữa đi.
"Sách này có chút ý tứ, đợi xem xong thì đi tìm cẩu tặc Lộc Ma Vương đòi lò luyện đan, tự mình thao tác một lần." Chu Diệp có chút kích động không kịp chờ đợi.
Hắn bắt đầu trầm mê trong đó.
Sức hấp dẫn của luyện đan đối với hắn càng lúc càng lớn.
Hắn cũng nghĩ, sau này rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì gặm hai viên đan dược cho vui.
Có thể tăng lên tu vi, đồng thời còn có thể hiển lộ rõ ràng tài lực cường đại của bản thân.
Dù sao trên sách nói, muốn làm một luyện đan sư, đầu tiên phải có gia tài bạc triệu, nếu không sẽ không theo được cái chuyên nghiệp đốt tiền này.
Có Thanh Hư Sơn làm hậu thuẫn, Chu Diệp không e dè chút nào.
Nhà có điều kiện, Chu mỗ thảo hắn có thể làm sao?
Thực lực bối cảnh không cho phép Chu mỗ thảo hắn khiêm tốn.
Đã như vậy, Chu mỗ thảo định bồi dưỡng chính mình trở thành một thảo tinh toàn năng.
Hắn không chỉ phải học được luyện đan, hắn còn muốn học luyện khí.
Tốt nhất là ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng biết, như thế là hoàn mỹ nhất.
Về sau đi ra bên ngoài, gặp mặt liền tự giới thiệu: Tại hạ Chu · Chế Tạo Linh Khí · Liệu Thương Thánh Dược · Phần Đầu Thảo · Luyện Đan Đại Sư · Luyện Khí Đại Sư ·. . . · Diệp.
Nhìn xem, một chuỗi danh hiệu dài lấp lánh cỡ nào.
Chắc hẳn đến lúc đó dù Chu mỗ hắn đi đến chỗ nào, ánh mắt những người xung quanh cũng đều mang theo sự cung kính.
Vừa nghĩ tới viễn cảnh tràn đầy bá khí sau này, Chu mỗ thảo càng thêm nghiêm túc đọc sách.
Chu mỗ thảo hắn, hiện tại là một thảo tinh có chí hướng.