Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 112: Chu mỗ bất đắc dĩ, trực tuyến cõng nồi

Chương 112: Chu mỗ bất đắc dĩ, trực tuyến cõng nồi


Chu mỗ thảo lại tốn thêm thời gian nửa canh giờ, rốt cục đến xế chiều đã đọc xong toàn bộ quyển sách.
Nói thật, hiện tại Chu mỗ thảo hắn chỉ có một cảm giác.
Đó chính là bắt đầu từ lúc này Chu mỗ thảo hắn đã là một luyện đan đại sư.
"Ảo giác, ngàn vạn không thể tin tưởng loại ảo giác này, phải khiêm tốn, phải khiêm tốn. . ." Trong lòng của hắn tự khuyên bảo chính mình, thế nhưng vẫn không nhịn được kích động trong lòng.
Dù sao danh tự của Chu mỗ thảo hắn sắp phải thêm mấy chữ, có thể không làm hắn kích động sao?
Hắn ôm sách, nhoáng lay động một cái đã đi đến trong sân.
Vừa đi, vừa suy ngẫm trong đầu.
Hắn nhớ lại tất cả thao tác chi tiết của lưu trình luyện đan, sau khi diễn luyện mấy lần trong đầu, sửng sốt nhận ra không có lần nào thất bại!
Quả nhiên! Chu mỗ thảo hắn chính là thiên tài!
Cái gì cũng biết.
Huyễn tưởng hình như không đáng tin cậy, tranh luận phải trái thì cũng chỉ là ghi trên giấy.
Cần thực tiễn mới có thể biết kết quả chính xác.
Đột nhiên, Chu Diệp dừng bước, hắn lại nghĩ tới một vấn đề, mà vấn đề này còn không nhỏ.
Hiện tại hắn chính là một cây cỏ, phải làm sao mới có thể điều khiển hỏa diễm dùng để luyện đan?
"Mẹ nó, hố rồi. . ." Chu mỗ thảo có chút phiền muộn.
Lúc đầu mục tiêu của hắn chính là một luyện đan đại sư.
Ai, chỉ vì điều kiện không cho phép, bằng không Chu mỗ thảo hắn chắc chắn sẽ trở thành một luyện đan đại sư danh xứng với thực.
Chu Diệp tự an ủi mình trong lòng.
Hắn ôm sách đi vào sân nhỏ, sau đó lại tới bên chân Thanh Đế đại lão.
"Nhanh như vậy đã xem xong rồi sao?" Thanh Đế đại lão hơi kinh ngạc cúi đầu nhìn về phía hắn, dường như không ngờ tới.
"Đúng vậy, rất đơn giản." Chu Diệp đặt sách bên chân người mặt to.
"Thật sự xem hiểu ư?" Thanh Đế đại lão nửa tin nửa ngờ.
Quyển sách này, trước đây khi hắn đọc quyển sách này cũng suýt nữa không nhịn được mà xé nó.
Cái tiểu thảo tinh này thế mà lại xem hết, hơn nữa còn nói rất đơn giản.
Nói như vậy, tiểu thảo tinh này đúng là có chút tài năng.
Chu Diệp nhìn biểu lộ của Thanh Đế đại lão, cảm thấy đối phương tràn đầy sự không tín nhiệm đối với mình.
Cái này sao có thể chấp nhận được?
"Sư phụ, hiện giờ ta muốn thử một lần." Giọng Chu Diệp nghiêm túc.
Nghe không giống như hắn đang nói đùa, Thanh Đế đại lão gật đầu, sau đó nói: "Bảo Lộc Tiểu Nguyên ở cạnh, có nàng ở đó ta cũng yên tâm hơn, miễn cho ngươi luyện đến nổ luôn lò luyện đan, có Lộc Tiểu Nguyên ở đó, nàng sẽ bảo vệ ngươi."
Nói gì vậy!
Giữa người và cỏ không thể có chút tín nhiệm nhau sao?
"Được, nhưng mà sư phụ, đồ nhi rất hiếu kì một chuyện, đồ nhi là một cây cỏ, sử dụng hỏa diễm luyện đan như thế nào?" Chu Diệp hỏi.
Thanh Đế đại lão nghe vậy khẽ cười một tiếng, sau đó cười nói: "Không có việc gì, dù sao ngươi cũng có tu vi, có thể dùng huyền khí điều khiển hỏa diễm."
"Vậy được rồi, sư phụ, hiện tại đồ nhi liền đi luyện đan!" Chu Diệp nghe xong lập tức có lòng tin.
Hôm nay Chu mỗ hắn muốn thành tựu đại sư đạo luyện đan.
Ngay khi Chu Diệp mới vừa nâng lên sợi rễ lên định rời đi, Thanh Đế đại lão đột nhiên nói: "Ngươi mang theo quyển sách này đi."
Chu Diệp thu hồi sợi rễ, hơi nghi hoặc hỏi: "Sư phụ, ta đã xem hết rồi, còn mang theo làm gì?"
"Ngươi yên tâm đi, chờ lát nữa khi ngươi luyện đan nhất định cần dùng đến." Thanh Đế đại lão bày ra nụ cười thần bí.
Nói trắng ra là, vẫn chưa tin tưởng Chu mỗ thảo hắn .
Hừ.
Hôm nay Chu mỗ thảo ta muốn cho các ngươi nhìn xem, cái gì gọi là thiên tài.
Hắn ôm lấy sách, sau đó đi đến ngoài viện, vừa đi, vừa hô về hướng Lộc Tiểu Nguyên ghé bên cửa sổ ngủ say: "Lộc sư tỷ, luyện đan!"
"Đông!"
Lộc Tiểu Nguyên lập tức vừa tỉnh lại, lại rớt xuống khỏi bệ cửa sổ một lần nữa.
Nàng không hề phòng bị, có thể bị ngã dập mặt sao?
Nhiều lắm chỉ ngã dập mông mà thôi.
Lộc Tiểu Nguyên động tác nhanh nhẹn, đứng lên vỗ vỗ cái mông rồi 'Cộc cộc cộc' chạy về phía Chu Diệp.
"Tới đây tới đây."
Nụ cười trên khuôn mặt nhỏ dần dần trở nên kinh khủng.
Bên vách núi.
Chu Diệp co sợi rễ lại, ngồi bên cạnh Lộc Tiểu Nguyên.
Lộc Tiểu Nguyên ngồi cạnh, vẫy tay, trước mặt xuất hiện một cái lò luyện đan.
Lò luyện đan khá là xinh xắn, hình như chế tạo từ đồng cổ, nhìn có cảm giác hơi cổ kính.
Trên đó có rất nhiều hoa văn, vô cùng đẹp đẽ.
Xem một lượt, kỳ thật chính là cái lư hương có thêm nắp, nhưng lớn gấp bội lư hương bình thường.
"Bắt đầu đi." Lộc Tiểu Nguyên mở nắp, sau đó nhìn về phía Chu Diệp, nàng hỏi: "Tiểu thảo tinh, ngươi chuẩn bị luyện đan dược gì?"
Nhìn dáng vẻ kích động của nàng, Chu Diệp ngẫm nghĩ rồi nói: "Một viên Độc Hạt đan đi?"
"A?" Lộc Tiểu Nguyên sững sờ, lập tức khoát tay.
"Lộc gia ta tự mình chỉ đạo cho ngươi, sao ngươi lại nghĩ luyện chế loại đan dược Phàm cấp kia? Có thể đặt mục tiêu cao hơn một chút, luyện đan có chút độ khó hay không?"
Lộc Tiểu Nguyên nói những lời này, dường như rất thất vọng đối với Chu Diệp.
Thật ra lại không biết, vốn là Chu Diệp không tín nhiệm Lộc mỗ nàng.
"Vậy thì một viên Tàng Linh đan tam giai đi." Chu Diệp thở dài.
"Được, ta biểu diễn một lần cho ngươi trước!" Lộc Tiểu Nguyên tràn đầy tự tin.
"Sư tỷ cố lên." Chu mỗ thảo cực kỳ qua loa hô một câu.
Trong lòng của hắn không chắc chắn, cũng không cảm thấy Lộc Tiểu Nguyên có thể thành công luyện chế ra một viên Tàng Linh đan.
"Nhìn kỹ đây, thời điểm thể hiện ra thực lực chân chính đến rồi!"
Lộc Tiểu Nguyên lấy ra bọc nhỏ của mình, sau đó dốc miệng bọc nhỏ nhắm ngay lò luyện đan, dùng sức lay động.
Từng cây linh dược bị Lộc Tiểu Nguyên lắc rơi vào lò luyện đan.
Giữa sân, mí mắt Thanh Đế đại lão giật cuồng loạn, nghiến răng nghiến lợi, "Nha đầu bại gia, nha đầu bại gia. . . Rõ ràng chỉ luyện một viên đan dược tam giai, vì sao lại vật liệu đều là tứ giai?"
Cái này mẹ nó, về sau nếu Lộc Tiểu Nguyên đột nhiên nổi hứng muốn luyện chế một viên đan dược Đế Cảnh, vậy chắc chắn là chơi xong rồi.
Tất cả gia sản của hắn cũng không chắc đủ cho Lộc Tiểu Nguyên thành công luyện ra một viên.
. . .
"Tiểu thảo tinh, ngươi nhìn kỹ đây, hôm nay sư tỷ sẽ dạy cho ngươi, làm thế nào mới có thể thành công luyện chế ra một viên Tàng Linh đan!" Lộc Tiểu Nguyên nói.
Thần sắc lạnh nhạt kia, ngữ khí tự tin kia, cũng đều thể hiển rằng Lộc mỗ đồng nàng rất tự tin.
Thế nhưng Chu mỗ thảo không có văn hóa gì, căn bản không nhận ra đống nguyên vật liệu Lộc Tiểu Nguyên vừa đổ vào, những thứ đó không hề giống thứ hắn nhìn thấy trong sách, cho nên hắn chỉ có thể ngơ ngác mà nhìn.
"Sư tỷ, ngươi bắt đầu biểu diễn đi." Chu Diệp nói.
"Nhìn kỹ đây!"
Lộc Tiểu Nguyên cất bọc nhỏ, khuôn mặt nhỏ bày vẻ nghiêm túc.
Nàng nâng hai tay nhỏ bắt đầu kết xuất pháp ấn.
Thần quang bảy màu toát ra theo thất thải pháp ấn, bắn vào trong lò luyện đan.
"Tiểu thảo tinh, cái lò luyện đan này là huyền binh, chỉ cần có năng lượng rót vào sẽ tự mình nóng lên, cho nên ngươi không cần lo lắng cái khác." Lộc Tiểu Nguyên vừa rót năng lượng vào vừa giảng giải cho Chu Diệp.
"Ừm, sư tỷ ngươi cố lên." Chu Diệp biểu thị đã hiểu, sau đó nghiêm túc nhìn.
Xem thủ pháp thuần thục của Lộc Tiểu Nguyên, hắn cảm thấy hôm nay có lẽ sẽ có khả năng thành công.
"Hửm?"
Lộc Tiểu Nguyên đột nhiên nhíu mày.
Nhiệt độ trong lò luyện đan hình như hơi cao quá, mép viền hay mỏm lá của một vài nguyên vật liệu đều đã bị thiêu thành tro tàn.
Đống thao tác này hình như có chút vấn đề.
Quả nhiên luyện đan không thể phân tâm.
Lộc Tiểu Nguyên nhìn Chu Diệp bên cạnh một chút.
Nàng đã quyết định, nếu như lần này thất bại, vậy thì liền ném nồi cho tiểu thảo tinh.
Cho nên lát nữa nhất định phải chia sẻ thật nhiều kinh nghiệm, dạng như vậy mới đủ cớ để chứng minh thật sự không phải là thực lực luyện đan của mình quá cùi bắp.
"Tiểu thảo tinh, ngươi phải học cách dùng mắt quan sát tình huống trong lò luyện đan." Lộc Tiểu Nguyên duy trì tươi cười nói.
"Ừm." Chu Diệp rất chân thành quan sát.
Thông qua mấy cái lỗ nhỏ phía trên lò luyện đan, hắn có thể thấy rõ quá trình nguyên vật liệu phát sinh biến hóa bên trong.
Hắn đẩy ngã lúc trước ý niệm.
Theo sách viết, tình huống dị thường hiện tại trong lò luyện đan chính là dấu hiệu điển hình của bắt đầu thất bại, trừ khi là luyện đan sư thực lực cường hãn, nếu không lần này chắc chắn phải quỳ rồi.
Còn vọng tưởng luyện đan thành công?
Xin hỏi bốn chữ kia có quan hệ gì đến Lộc Tiểu Nguyên sao?
"Nhìn cho kĩ đi, hiện tại nguyên vật liệu đã trải qua rèn luyện, sau đó có thể bắt đầu dung hợp, phải bảo đảm năng lượng ẩn chứa trong chúng không xung đột lẫn nhau mà. . ."
Lộc Tiểu Nguyên vẫn chưa nói xong liền nghe 'Bành' một tiếng.
Lò luyện đan nổ.
"Nổ. . ." Khóe miệng Lộc Tiểu Nguyên hơi run rẩy.
Chuyện này là sao?
Hôm nay lò luyện đan ngươi không cho Lộc gia ta mặt mũi sao?
Mặc dù lò luyện đan nổ, nhưng lò luyện đan là huyền binh, nổ không hỏng, nhưng có rất nhiều khói đen đang không ngừng đang tràn ra, có chút khó thở.
"Ai, tiểu thảo tinh, thật ra ta vừa làm mẫu một lần sai lầm cho ngươi xem, thời điểm luyện đan nhất định phải tập trung lực chú ý, nếu không khả năng thất bại là vô cùng lớn!" Khuôn mặt nhỏ của Lộc Tiểu Nguyên vô cùng nghiêm túc dạy bảo Chu Diệp.
"Ừm." Chu Diệp qua loa đáp một tiếng.
Quả nhiên mà, Chu mỗ hắn biết rõ, chắc chắn Lộc Tiểu Nguyên không thành công luyện ra đan dược.
"Ai, sư tỷ, để ta tự mình thử đi." Chu Diệp than thở.
Nghe thất vọng và bất đắc dĩ trong giọng nói kia, Lộc Tiểu Nguyên lập tức bùng nổ.
"Ngươi nhìn kỹ đây! Hôm nay Lộc gia ta nhất định phải bộc lộ tuyệt kỹ tài năng cho ngươi xem!"
Sắc mặt Lộc Tiểu Nguyên kiên định, nàng không tin.
Không phải chỉ là một viên đan dược tam giai sao? Làm sao Lộc gia nàng có thể không luyện chế được?
Lần thất bại vừa rồi chắc chắn là bởi vì dạy bảo tiểu thảo tinh, cho nên không tập trung.
"Lần này không được làm ầm ảnh hưởng đến ta, ngươi an tĩnh một chút." Lộc Tiểu Nguyên nhìn Chu Diệp, dặn dò.
"Ừm." Chu Diệp đáp một tiếng, ngồi tại chỗ xem.
Lộc Tiểu Nguyên đưa tay một vòng, lò luyện đan lại khôi phục nguyên dạng, khói đen cuồn cuộn bên trong cũng tiêu tán sạch sẽ.
Nàng cầm lấy bọc nhỏ lại bắt đầu cho thêm nguyên vật liệu vào trong lò luyện đan.
"Hừ, cho ngươi xem thực lực chân chính của Lộc gia ta."
Hai tay kết xuất pháp ấn, bắt đầu rèn luyện nguyên vật liệu.
Thời gian mấy hơi thở qua đi, hai tay Lộc Tiểu Nguyên vũ động cực nhanh, từng luồng thần quang bảy màu liên tiếp rót vào trong lò luyện đan.
Trong lò luyện đan dần dần truyền ra mùi thơm.
"Đây là sắp thành. . ."
"Bành!"
Chu Diệp: ". . ."
Hắn còn không nói thầm xong, đã mẹ nó nổ rồi.
Thế nào, cái nồi hôm nay cũng muốn Chu mỗ thảo hắn cõng sao?
"Tiểu thảo tinh, đã nói rồi, không được quấy rầy ta." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộc Tiểu Nguyên có bất mãn, bộ dáng tất cả đều trách ngươi.
"Ai, sư tỷ, vẫn là ta thử đi."
"Không, hôm nay không thành công, Lộc gia ta không ngủ được!" Lộc Tiểu Nguyên bắt đầu thề độc.
"Ngươi nhìn kỹ đây, hôm nay Lộc gia nhất định phải luyện thành!" Lộc Tiểu Nguyên bắt đầu nóng nảy.
Động tác càng ngày càng thô bạo, tốc độ càng lúc càng nhanh.
"Bành!"
"Vì sao lần này tiểu thảo tinh ngươi không nói lời nào, ta đã chuẩn bị để nghe ngươi nói chuyện rồi, tâm sự cùng ngươi ta mới không khẩn trương mà!"
"Bành!"
"Ai, tiểu thảo tinh, ngươi vẫn không nên nói gì thì hơn."
. . .
"Bành!"
"Tại sao lại đối xử với Lộc gia như thế, không phải chỉ là một viên đan dược tam giai thôi sao?" Lộc Tiểu Nguyên hít sâu lấy hơi.
Thất bại hết lần này đến lần khác, trời đã mẹ nó tối rồi, vẫn không luyện ra được một viên Tàng Linh đan.
Lạnh cả lòng.
Chu Diệp cảm thấy, tên của mình có khả năng lại muốn tăng dài rồi.
Là thêm bốn chữ: Chuyên ngành cõng nồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất