Chương 204: Thỏ và chó
Nhìn những tiên nữ khác ngoài cửa một chút, Tần Thọ vẫn không có cảm giác gì lắm, nhưng sau khi liếc nhìn thấy Hằng Nga, Tần Thọ đột nhiên hiểu được thế nào gọi là say mê hấp dẫn số một, cái gì gọi là vẻ đẹp trời sinh, hạc giữa bầy gà!
Vẻ đẹp của Hằng Nga hoà quyện với vẻ đẹp của thiên nhiên, là vẻ đẹp tự nhiên nhất! Nét đẹp này không chỉ là nét đẹp bên ngoài, mà còn tản ra một loại sức hút riêng biệt!
Vẻ đẹp tươi trẻ thoát tục, đã thoát khỏi vẻ đẹp trần thế...
Từ quan điểm của một vị tiên mà nói, vẻ đẹp của Hằng Nga, là một sự thể hiện hoàn mỹ của đạo mỹ mạo! Dường như sắc đẹp khắp đất trời đều dung hợp hoàn hảo vào trong cơ thể nàng… Vẻ đẹp này, nếu người khác muốn so sánh, ít nhất cũng phải có lĩnh ngộ trên đạo mỹ mạo, mới có một chút cơ hội, nếu không hoàn toàn không xứng.
-Cô gái xinh đẹp như thế… chậc chậc… Là của thỏ gia ta đó! Ha ha...
Trong lòng Tần Thọ cực kỳ đắc ý.
Đúng lúc này, Hằng Nga nói:
-Ngọc Nhi, bên trong là Ngọc Anh Đường rồi, có quy định, không cho bất kỳ nam nhân nào đi vào. Em ở lại đây chờ ta, hay là muốn ra ngoài đi dạo?
Tần Thọ nghe vậy, có chút không cam lòng nói:
-Quy định nói nam nhân không thể đi vào, nhưng ta là thỏ mà...
-Bất kỳ loài nào miễn là giống đực đều không được. - Hằng Nga nói.
Tần Thọ bất đắc dĩ nhìn những tiên tử xinh đẹp trong cửa, bất đắc dĩ cắn môi nói:
-Ta vốn còn dự định đi vào chào bán quần áo của ta để kiếm một khoản mà, vậy mà thành ra thế này, thôi vậy, không vào nữa.
Hằng Nga hé miệng cười nói:
-Em đó… nếu như mọi người muốn mua, ta sẽ giúp em bán. Đến lúc đó, ta có được tiền lời không?
Tần Thọ không để ý nói:
-Ta vốn thuộc quyền sở hữu của nàng không phải sao? Nàng muốn thì đều cho nàng hết!
Hằng Nga nở nụ cười, nhấc giày cao gót, giống như nữ vương đi vào Ngọc Anh Đường.
Khi Hằng Nga xuất hiện, những tiên nữ này đều nhìn qua, sau đó cả đám kinh ngạc nhìn quần áo của nàng...
Không lâu sau, bên trong truyền đến tiếng thét chói tai của đám tiên tử...
-Y phục đặc biệt quá!
-Hằng Nga tỷ tỷ, y phục của tỷ từ đâu vậy?
-Hằng Nga tỷ tỷ, y phục này rất hợp với tỷ đó!
...
Tần Thọ nghe những tiếng kêu này, cười ha ha, tính đến việc Thiên Đình có buôn bán độc quyền không, nếu như có, hắn nên đi xin bán độc quyền, sau đó bán y phục kiếm tiền.
Dù sao tiền của nữ nhân vẫn dễ kiếm hơn một chút...
Tần Thọ tùy tiện tìm người hỏi đường đi ra ngoài một chút, rất nhanh thì ra tới cung điện của Thiên Đình, rồi ra thành thị bên ngoài, thành thị bên ngoài vẫn náo nhiệt như vậy, trên đường thần tiên, yêu quái tới lui như dệt cửi.
Lúc Tần Thọ đang tính làm chút gì đó, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu kinh ngạc:
-Con thỏ!
Tần Thọ vừa quay đầu, liền thấy một con chó mực lớn chui ra từ trong đám người, chính là Hạo Thiên Khuyển đã lâu không gặp.
Thấy Hạo Thiên Khuyển, Tần Thọ nghĩ đến năm đó Hạo Thiên Khuyển dạy hắn thuật cưỡi mây đạp gió mà không được trọn vẹn làm suýt chút nữa ngã chết hắn!
Tuy rằng Tần Thọ đã khiến Hạo Thiên Khuyển chịu không ít tiếng xấu, nhưng nhìn thấy hình dáng tên này đen đen mập mạp, cả người sáng loáng, mỗi ngày có lẽ sống rất thoải mái.
Nhưng chuyện này qua lâu như vậy, Tần Thọ cũng không muốn tính sổ với Hạo Thiên Khuyển nữa, dù sao, quan hệ hiện tại hai người họ cũng không tệ lắm.
Tần Thọ quơ móng vuốt nói:
-Lão Hắc, sao ngươi lại tới đây?
-Nhị gia nhà ta tới bái phỏng một người bạn, ta không có gì làm nên đi dạo, không ngờ gặp được ngươi. Ngươi đang đi đâu thế? - Hạo Thiên Khuyển hỏi.
Tần Thọ lắc đầu nói:
-Không có chuyện gì làm, đi dạo lung tung thôi.
Hạo Thiên Khuyển nghe vậy liền nói:
-Ta cũng không có chuyện gì làm nếu không đi dạo cùng nhau đi?
Tần Thọ gật đầu.
Vì vậy một con chó và một con thỏ đi dạo vòng quanh trên đường.
-Lão Hắc, ngươi biết ở đâu bán công pháp tu hành không?
Tần Thọ nghĩ trên người mình tốt xấu cũng có ba mươi ngàn hồng linh tinh, hắn đoán rằng sẽ có thể mua được thứ tốt.
Nếu không mua được công pháp, thì có thể mua những thứ đã có sẵn.
Hạo Thiên Khuyển lắc đầu nói:
-Thiên Đình cấm buôn bán công pháp.
-Vậy không có chợ đen à? - Tần Thọ hỏi.
Hạo Thiên Khuyển cười nói:
-Nơi này chính là Thiên Đình, có hai con chó cái thiên lý nhãn, thuật phong nhĩ mỗi ngày đứng trông ở đó, ai dám mở chợ đen?
Nói đến đây Hạo Thiên Khuyển hỏi:
-Ngươi hỏi cái này làm gì? Ngươi muốn mua công pháp để tu hành sao? Muốn đẳng cấp gì?
Tần Thọ suy nghĩ một chút, hắn căn bản không có nền tảng gì, dứt khoát nói:
-Bắt đầu từ cấp thấp nhất đi. Chính là đẳng cấp mà người thường vừa mới bắt đầu tu hành đó...
Hạo Thiên Khuyển nói:
-Dẫn Khí Nhập Thể? Nếu như là công pháp loại Trúc Cơ này, khắp đường đều có, ngươi tùy tiện dùng tiền mua là có người bán.
Tần Thọ nghe vậy, mắt lập tức sáng lên:
-Ngươi có không?
Hạo Thiên Khuyển cười nói:
-Ta đương nhiên là có, nhưng thỏ à, công pháp của ta là do nhị gia nhà ta thiết kế riêng cho ta, chỉ thích hợp để ta tu hành chứ không thích hợp với ngươi...
-Có có chế tạo riêng à? Tìm chân quân giúp ta chế tạo một công pháp được không? - Tần Thọ động lòng.
Hạo Thiên Khuyển nói:
-Ta có thể hỏi giúp ngươi thử xem, nhưng ngươi đừng vui mừng quá sớm, mặc dù chỉ là một công pháp Trúc Cơ, nhưng chế tạo riêng không dễ như vậy đâu, cho dù là nhị gia tự tay làm, cũng phải mất hàng nghìn năm mới có thể làm ra được.
Tần Thọ vừa nghe vậy hô lên kinh ngạc:
-Lâu như vậy?
Hạo Thiên Khuyển liếc hắn một cái nói:
-Con đường tu hành, vô số gập ghềnh và biến hóa, không phải nói làm là có thể làm ngay được. Ngươi cho nó là cải trắng à? Nhất là công pháp Trúc Cơ, được xem là cái móng để xây nên tòa lầu, chỉ một chút sai sót, ngươi sẽ bị phế!
Tần Thọ nghe vậy, lập tức trợn tròn mắt, kiếp trước hắn xem tiểu thuyết, nhân vật chính trong tiểu thuyết chỉ có chút bản lĩnh, hở một tí là thay đổi công pháp, sáng tạo công pháp, sau đó là đủ loại công pháp nghịch thiên… sao tới chỗ này, một người mạnh mẽ như Nhị Lang Thần làm một cái công pháp cơ bản mà tốn sức như vậy?
Ngàn năm? Quá lâu, Tần Thọ sợ mình không sống đến ngày đó, vì vậy Tần Thọ hỏi:
-Hỏi nhị gia nhà ngươi một chút xem có thể làm gấp không?
Hạo Thiên Khuyển trực tiếp liếc hắn một cái nói:
-Ngươi muốn chết sớm một chút, ngày mai liền có thể cho ngươi một môn công pháp, thế nào?
Tần Thọ cắn môi nói:
-Thực sự không có biện pháp khác à? Không được, ta tìm đại một môn công pháp nào đó thích hợp để luyện vậy.
-Thích hợp để luyện? Ta đã nói rồi, công pháp Trúc Cơ là nền móng, nền có vững, thời gian tu hành tiếp theo mới có thể lên cao. Nếu tu luyện công pháp rác rưởi, cả đời này ngay cả thành tiên cũng đừng hòng. Địa Tiên Giới nhiều tu sĩ như vậy, vô số công pháp, thế nhưng nhị gia nhà ta từng nói, những công pháp này chín mươi chín phần trăm đều là thứ rác rưởi! Nếu không tỉ lệ người thành tiên sẽ không thấp như vậy, cả ngàn năm được mấy người chứ! - Hạo Thiên Khuyển nói.
Tần Thọ cũng hiểu đạo lý này, nhưng, hắn thật sự rất gấp mà...
Người trong nhà mới biết chuyện nhà mình, không có thực lực, hắn cũng chỉ có thể đi qua đi lại giữa Nguyệt Cung và Thiên Đình, không ra ngoài được, như vậy không thể tìm nhiều tin tức liên quan tới mình, như vậy làm sao có cách để phá giải cục diện bế tắc trong cơ thể.
Nếu như cứng rắn muốn đi ra ngoài, dựa theo trình độ hung hiểm bên ngoài, có lẽ mới xuống hạ giới đã bị người ta cho vào nồi rồi...
Hạo Thiên Khuyển nhìn vẻ mặt ủ ê của Tần Thọ, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên hạ giọng lại gần nói:
-Cũng không phải hoàn toàn không có cách nào khác.