Của Hồi Môn Bị Đánh Tráo

Chương 7. [HẾT]

Chương 7. [HẾT]
Bài viết của nhà Tô Triết nhanh chóng gây sốt trên mạng.
Dù gì anh ta cũng từng làm bên mảng truyền thông.
Dăm ba câu mập mờ gợi ý, phối thêm chút nhạc buồn não nề.
Lập tức kéo về một đống người đồng cảm với hoàn cảnh "đáng thương" của họ.
Đám người ấy ào ào đổ vào bình luận dưới tài khoản, thay nhau bênh vực họ.
Tô Triết liền thuận tay bật livestream.
Anh ta diễn vai "người đàn ông bị phụ bạc" sống động đến nỗi Oscar cũng phải mời về.
Ngay cả mẹ Tô cũng thay đổi hoàn toàn phong cách.
Bà ta chải tóc gọn gàng, nằm trên giường bệnh, dịu dàng an ủi con trai.
Thấy màn hình có người mắng tôi, bà ta còn lên tiếng khuyên nhủ:
“Có duyên không phận thôi, mong cô ấy sống vui vẻ.”
Hình tượng như vậy, rất nhanh đã giúp họ hốt được không ít quà tặng.
Ngay sau đó, tôi nhận được điện thoại từ Tô Triết – cùng với mấy món đồ tôi từng tặng anh ta, giờ được quy đổi thành tiền mặt gửi trả.
"Dương Chiến Như, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, giờ tôi đã không phải loại cô với tới được nữa rồi!"
Tôi nhàn nhạt đáp:
"Vậy à? Vậy thì chúc mừng anh nhé."
Dù sao cũng sắp hết cười được rồi.
Tô Triết có vẻ không cam lòng với sự bình tĩnh của tôi, tiếp tục nói:
"Giờ tôi khác cô lắm rồi, đàn ông ba mươi vẫn như hoa, còn cô thì sao? Ly dị, từng phá thai, xem ai xui xẻo mới vớ phải cô!"
Tôi “rầm” một tiếng gác máy.
Ngay sau đó gọi điện báo cáo vi phạm với nền tảng.
Ngày hôm sau, tài khoản của Tô Triết bị cấm vĩnh viễn vì phát tán nội dung sai sự thật.
Đến lượt tôi lên sàn diễn rồi.
Tôi livestream giữa những tiếng chửi rủa và nghi ngờ, chỉ trong phút chốc, lượng người xem đã vượt mốc mười ngàn.
"Nhìn cái kiểu điêu ngoa này là biết không phải người tốt!"
"Chắc có chống lưng, nên mới ép nền tảng khóa tài khoản người bị hại!"
Còn có người hóng chuyện:
"Bóc phốt đi! Bóc phốt đi!"
Thấy thời cơ vừa tầm, tôi liền tuyên bố: "Ba giờ chiều, tôi sẽ tung bằng chứng."
Sau đó thì tắt ngay livestream.
Không rõ vì hoảng hay ảo tưởng, Tô Triết chạy tới tìm tôi.
Vừa thấy tôi, ánh mắt hắn ánh lên sự kinh ngạc. Anh ta còn cố kéo lại chiếc cà vạt... là cái tôi từng mua.
"Chiến Như à, mình bình tĩnh nói chuyện được không? Trong lòng anh vẫn còn em đấy!"
"Những cô gái nhắn tin cho anh trên mạng, anh chẳng trả lời ai hết. Trong tim anh chỉ có em thôi."
Tôi phất tay một cái - bảo vệ liền xách anh ta như chó chết mà kéo ra ngoài.
"Chiến Như, em hại anh thế đủ rồi! Đừng có ăn bánh bao nhúng máu của anh nữa!"
Hồi đó tôi bị mù mới yêu được cái thể loại này!
Không lâu sau, Tô Triết dùng tài khoản lạ livestream tiếp.
Vừa khóc vừa nói mọi người đừng mắng tôi, trong lòng anh ta vẫn còn yêu tôi.
Tôi đương nhiên không phụ lòng “mồi nhử” dư luận này.
Tôi nhanh chóng mở livestream trên tài khoản công ty.
Vừa lên sóng, tôi tung ngay đoạn video ngày cưới, để mọi người hiểu rõ mọi chuyện từ đầu.
Tiếp theo là đoạn ghi âm mẹ Tô dựng chuyện bôi nhọ tôi.
"Dù thế thì cũng không nên đánh người lớn chứ?"
Lại có người bắt đầu dẫn dắt dư luận.
Tôi mỉm cười, đã đến màn cao trào.
"Tôi đương nhiên sẽ không đánh người lớn."
"Tôi và bà ấy đều là phụ nữ, sao tôi nỡ làm vậy?"
Nói rồi, tôi bật đoạn camera giám sát tại nhà.
Vâng, đúng là Tô Triết nghĩ nhà tôi không có camera nên mới dám dựng chuyện tự tin đến thế.
Mọi người đều thấy rõ, bà ta tự té vì mang giày quá rộng!
Tôi cố tình dừng video ngay khoảnh khắc mẹ Tô té ngã, phóng to khuôn mặt bối rối của bà ta và... đôi giày.
"Đôi giày không vừa chân."
...
Một giây sau, dòng bình luận im bặt.
Tôi tiếp lời:
"Nếu tôi mua cho bà ấy một đôi giày của công ty TW – chịu lực tốt, chống trượt – chắc chắn bà ấy sẽ không bị ngã gãy tay. Chuyện này… tôi thừa nhận tôi sai."
...
Sếp đứng sau tôi giơ ngón cái:
"Đỉnh thật... Quảng cáo TW kiểu này ai đỡ cho nổi!"
"Tôi cười sắp nghẹt thở, cái này đúng là quảng cáo kiểu... linh hồn!"
"Được đấy! Cô mà PR như này tôi nhất định phải mua thử!"
Tôi nhìn doanh thu tăng vọt không phanh trên màn hình, cười một cách chân thành.
Sau đó sếp hỏi tôi có sợ bị người khác đàm tiếu không.
Trước đây tôi sợ, nhưng giờ thì không nữa.
Tôi là người bị hại – tôi xứng đáng được sống dưới ánh mặt trời.
Và hiện tại, tôi là người chiến thắng. Mà lịch sử thì luôn được viết bởi kẻ thắng.
Sau này ai nhắc đến tôi, cũng chỉ nói:
"Tô Triết không biết trân trọng, cô ấy thì vừa có sắc lại vừa có tiền."
Người phụ lòng thật tâm của người khác, đúng là nên sống chui lủi trong cống rãnh.
Tô Triết sớm đã bị dư luận xua đuổi, bỏ thành phố mà đi.
Nhưng internet thì hẳn là không dễ tha cho anh ta đến vậy.
Dù sao thì, ăn miếng bánh mạng xã hội - cũng không phải ai cũng nuốt nổi đâu.
(HẾT)

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất