Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 57

Chương 57
Cuối cùng, Bạch Lê vẫn quyết định ký hợp đồng livestream với Ôn Thần.
Tạm thời không nói đến những cái khác, cậu chỉ muốn nhìn thử một chút, xem vị này, trước là "Người yêu thích ẩm thực" sau là "Nhà phê bình ẩm thực", có thể đi được đến đâu.
Nói cho hay thì là, để những bạn mạng không cướp được tiêu chuẩn đăng nhập, có thể cảm nhận sự thú vị của trò chơi từ nhiều góc độ khác nhau.
Trao đổi với ba người họ xong, năm suất livestream trong "Vùng đất điền viên" đều đã có chủ. Bạch Lê nhìn đồng hồ, phát hiện đã khuya lắm rồi, cũng nhanh chóng chui vào chăn đi ngủ.
Chờ Bạch Lê ngủ say, Chí Tôn đang ngoan ngoãn nằm bên gối đột nhiên động đậy, một đôi mắt mèo màu vàng sáng mơ màng mở to, nó dùng cả bốn chân nhấc một góc chăn lên, lặng lẽ chui vào, mãi đến khi cảm giác lưng mình đã dựa hoàn toàn vào trong ngực con người mới một lần nữa chìm vào giấc ngủ.
Con người thơm quá, nó muốn dính dính một chỗ với con người.
*
Rạng sáng, trong diễn đàn "Giải thi đấu thiết kế game giả lập" đang vô cùng náo nhiệt.
Lướt mắt xem thử, mười topic nằm ở trang đầu thì đã có bảy, tám cái có liên quan đến "Vùng đất điền viên", trong đó còn có tầm năm topic được dán nhãn "Hot".
"Khóc! Mấy người khóc ngay cho tôi! Ai không cướp được slot trong Vùng đất điền viên đều vào đây khóc đi, hôm nay tôi muốn dùng nước mắt của mình nhấn chìm cái diễn đàn vô tình vô nghĩa này!"
"Điểm cống hiến xếp hạng cao nhất còn được tặng quyền đặt tên cho thôn? Rồi, tôi đã bắt đầu nằm mơ rồi, có ai có ý tưởng nào muốn đóng góp không, đến lúc đó tôi nên đặt tên gì cho thôn nhỉ? Muốn chơi bời mà còn phải dễ nghe nữa!"
"Hôm nay xem livestream liên tục mười mấy tiếng đồng hồ xong, giờ trong đầu tôi đều là mấy chữ Ngon toẹt vời đang chạy lên, hức hức hức, đến bao giờ tôi mới có thể có một slot quý giá trong game đây!"
"Đề nghị mấy công ty chế biến dịch dinh dưỡng cử người vào Vùng đất điền viên để trải nghiệm thử, tốt nhất là có thể sản xuất ra loại dịch dinh dưỡng, sao chép lại hoàn mỹ hương vị của bánh bao trắng, làm được ông đây mua hết!"
"Số đặc biệt, số ra đặc biệt đây, Vùng đất điền viên đang tuyển streamer này, vẫn còn ba suất nữa, không có yêu cầu gì quá đặc biệt, ai cũng có thể nộp đơn!"
Dân mạng đang thức đêm đọc một lượt từng topic một, đến khi nhìn thấy bài viết thức năm thì giật bắn mình, lập tức muốn đi đăng ký luôn và ngay, nhưng vừa làm mới topic thì lại trông thấy tin dữ.
"Chậc, mọi người tắm rửa rồi đi ngủ đi, người thiết kế game nửa đêm rồi vẫn còn làm việc, đã thêm yêu cầu Phải là người chơi trong game mới được báo danh đăng ký vào rồi, mấy tên không cướp được tiêu chuẩn như chúng ta hoàn toàn không có cơ hội nào hết."
"Đáng ghét! Tôi còn tưởng có thể dựa vào kỹ thuật siêu đỉnh của mình xin được một suất đăng nhập trò chơi đây, vừa nhận được thông báo từ chối rồi, quả nhiên vẫn là do tôi mơ hão..."
"Khụ khụ, vừa làm mới lại thì phát hiện đã không nhận đơn đăng ký nữa, này nghĩa là đã tìm được đủ ba streamer rồi à? Không biết ngày mai bọn họ có livestream cùng lúc không nhỉ, tôi hoang mang quá, biết xem live của ai bây giờ?"
"Ông anh bên trên này, ông đã biết ba người khác live về chủ đề gì đâu, hoang cái gì mà mang! Tôi thì đã nghĩ cả rồi, sáng mai lên xem Mì Gấu Đỏ dựng chuồng gà trước, sau đó lại đến chỗ em trai Trái Đào ăn trưa, sau đó thì đi xem ba streamer khác một chút để thư giãn, chọn nội dung mình thích để theo dõi!"
"Ồ, hiểu rồi, kế hoạch này nghe ổn đấy, vậy ngày mai tôi cũng xem như vậy! Thôi muộn rồi, tôi đi ngủ trước đây, các anh em ngủ ngon nhớ, chúc mọi người mơ thấy mình cướp được tiêu chuẩn đăng nhập game!"
*
Ngày hôm sau, Bạch Lê bị tiếng gõ cửa đánh thức. Tối qua hơn một giờ đêm cậu mới đi ngủ, đồng hồ sinh học tý nữa là đình công luôn.
Vẫn còn chưa mở hẳn mắt ra, Bạch Lê đã thấy trên mặt mình có một cái đệm thịt mềm mềm, ấm áp lại đàn hồi đạp lên, đang "Nhào bột" trên má cậu. Chủ nhân của cái măng cụt này kêu lên "Meow meow", giống như muốn nói: "Con người, sao còn chưa chịu dậy nữa nha?"
Cười khẽ một tiếng, kéo cái móng vuốt nho nhỏ trên mặt mình xuống, Bạch Lê xoa Chí Tôn từ đầu đến đuôi một lượt, rồi mới ra ngoài mở cửa cho Tống Hân Nhiên.
Cậu xuyên tới đây đã nhiều ngày như vậy rồi, số người quen biết trong thực tế chỉ cần một bàn tay là đếm hết, trong tình huống không có công tác, mấy người Hùng Tịch sẽ không đến nhà Bạch Lê, mà sáng sớm gõ cửa nhà cậu thế này, cũng chỉ có Tống Hân Nhiên mà thôi.
Mở của ra, quả nhiên là cậu nhóc.
"Thầy, chào buổi sáng!" Tống Hân Nhiên chớp chớp mắt, chào Bạch Lê, "Thầy, có phải thầy vừa mới ngủ dậy không, em nhắn tin cho thầy mà không thấy thầy trả lời."
Gõ cửa cũng phải gõ gần hai phút mới thấy người xuất hiện.
Tống Hân Nhiên có chút ngượng ngùng, có phải cậu nhóc đã quấy rầy thầy nghỉ ngơi rồi không?
Bạch lê mở quang não trên tay ra nhìn, phát hiện Tống Hân Nhiên gửi cho mình ba tin nhắn, thời gian là nửa tiếng trước, cũng là thời gian đã hẹn sẽ cùng chăm sóc cây mọi ngày của hai người.
"Không cẩn thận ngủ quên mất." Bạch Lê đơn giản giải thích một câu, nghiêng người cho Tống Hân Nhiên đi vào, "Nhóc Tống, cậu đã ăn sáng chưa, chưa thì ăn cùng anh luôn?"
"Không cần, không cần đâu ạ, em ăn sáng rồi!" Tống Hân Nhiên liên tục xua tay.
Buổi livestream hôm qua có kết quả rất tốt, mãi đến tận lúc đi ngủ cậu nhóc vẫn còn thấy hưng phấn, hôm nay cũng tỉnh dậy sớm hơn mọi khi. Dậy sớm, bụng nhanh có cảm giác đói, hơn nữa cậu nhóc sang nhà ăn chực thầy giáo mãi cũng thấy ngại, vì thế mở một túi dịch dinh dưỡng uống để bản thân bình tĩnh lại. Không những vậy, Tống Hân Nhiên còn xách sang cho Bạch Lê một ít.
"Thầy, em mang cho thầy một ít dịch dinh dưỡng hương vị mới này, có vị bánh trứng nướng nữa, em thấy uống cũng được, không có mùi tanh của trứng đâu, thầy uống xem có được không?" Nói xong, cậu nhóc lấy ra một loạt túi dịch dinh dưỡng kiểu mới, tổng cộng có bảy túi tất cả, bên trong đựng chất lỏng màu vàng nhạt.
Bạch Lê biết đây là ý tốt của học trò, không chút do dự nhận lấy, còn nghĩ thầm trong bụng, công ty sản xuất dịch dinh dưỡng này có thật nhiều ý tưởng, làm xong các loại hương rau dưa hoa quả thì tiến luôn đến vị đồ ăn thành phẩm, không biết bọn họ lấy dữ liệu đồ ăn từ đâu nữa?
Bạch Lê lúc này vẫn chưa biết, đã có bạn mạng đi kiến nghị công ty dịch dinh dưỡng đi nghiên cứu hương vị bánh bao trắng trong "Vùng đất điền viên", còn việc có nghiên cứu chế tạo thành công hay không thì chưa ai biết.
Uống hết một túi dịch dinh dưỡng, Bạch Lễ lặng lẽ chép miệng, cảm thấy hương vị trong miệng vẫn cứ quái quái. Tuy miễn cưỡng có thể nếm ra vị bánh trứng nướng, nhưng thực sự quá nhạt nhẽo, xem ra vẫn không thoát được lời nguyền "Hương vị đồ ăn không ngừng giảm sút".
Tống Hân Nhiên hớn hở cười, không vì phản ứng bình thường của Bạch Lê mà cảm thấy buồn bã. Nghĩ cũng biết, thầy của cậu nhóc chính là người đàn ông có một nút không gian chuyên để đựng đồ ăn, có món gì ngon mà thầy chưa nếm qua chứ? Nhưng mà dưới cái nhìn của cậu nhóc, đồ ăn tuy ngon nhưng không tiện dụng được như dịch dinh dưỡng, dịch dinh dưỡng cũng không phải không có ưu điểm nào.
Chí Tôn uống sữa dê mà con người đặc biệt hâm nóng cho nó, không còn tỏ ra hung dữ với tên xa lạ hay tặng đồ cho con người của nó nữa.
Hừ, dù có thế nào đi nữa, nó vẫn là bé mèo chăm sóc cây cối đỉnh nhất!
Làm xong "Nhiệm vụ hàng ngày", Bạch Lễ giữ Tống Hân Nhiên lại cùng ăn hoa quả, thuận tiện nói về ba streamer cậu mới tuyển được và chủ đề livestream của họ cho Tống Hân Nhiên biết.
Lúc nghe đến chỗ có một streamer dự định phát trực tiếp "Nhận xét ẩm thực trong game", hai mắt cậu nhóc sáng lên như đèn pha ô tô, hô to "Tốt quá rồi."
"Hả? Sao lại tốt? Nội dung phát sóng của Ôn Thần thực ra có chút tương quan với cậu, nói không chừng còn có thể hút khán giả từ chỗ cậu đi mất, như vậy cậu vẫn còn thấy Tốt sao?" Bạch Lê phát hiện, mình không tài nào lý giải được mạch não của học trò nhỏ, đêm qua cậu còn lo Tống Hân Nhiên biết tin sẽ cảm thấy buồn bã mất mát nữa kìa, không thể ngờ được, phản ứng của cậu nhóc này lại như thế này.
Rất là vui vẻ.
"Nhưng em vốn không định trở thành dân chuyên nha." Tống Hân Nhiên nghĩ rất thoáng, "Anh ấy là streamer ẩm thực, mà em thì cùng lắm cũng chỉ có thể coi như một streamer mới thôi, nội dung phát sóng cũng là ý tưởng đột nhiên nghĩ đến, ngay cả em cũng không biết cuối cùng nó sẽ trở thành như thế nào nữa. Hôm qua lúc anh [Mì Giòn] livestream, em cũng có xem, khán giả theo dõi anh ấy nhiều gấp mấy lần em luôn, em còn đang lo không thể giúp thầy kiếm được tiền đây, giờ có người giỏi hơn gia nhập, em đương nhiên là thấy vui rồi!"
Lần này Bạch Lê đã hiểu rồi, thằng nhỏ ngốc này vẫn còn chưa từ bỏ suy nghĩ ban đầu, vẫn ôm cái ý định giúp cậu livestream trước, hoàn toàn không phải vì làm cho mình.
Không biết nên nói cậu nhóc Tống Hân Nhiên này thế nào mới tốt nữa.
Bạch Lê còn đang nghĩ xem nên tìm từ thế nào, thì thấy Tống Hân Nhiên đột nhiên đỏ mặt, cười khúc khích một tiếng rồi nói: "Với lại, có người giúp em chia sẻ áp lực, em càng có thể thoải mái không bận tâm gì mà học nấu ăn. Hôm qua em đã nói trong phòng livestream rồi đó, em muốn nấu đồ ăn cho những người quan trọng của mình, thầy, thầy cũng là một trong những người quan trọng của em nha."
Đột nhiên nghe được lời bày tỏ này, Bạch Lê trầm mặc trong chốc lát, lại cảm thấy buồn cười, bây giờ đưa nhỏ nào cũng biết nói ngọt như vậy hả?
Hai người không phát hiện ra, vành tai Chí Tôn vốn đang ngoan ngoãn ủ trong ngực Bạch Lê hơi run run một chút, sau đó nó ũ rũ cúi đầu.
Nó cũng muốn nấu đồ ăn cho con người nha, nhưng tiếc là điều kiện không cho phép...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất