Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học

Chương 127: Vô Đề

Chương 127: Vô Đề


Trương Mộng Hinh nghe vậy chân mày nhích nhẹ, đoán được cái gì, cô ta nhìn về hướng Cố Khanh: “Cô biết trên người tôi rốt cuộc ra vấn đề gì?"

Cố Khanh nhìn Trương Mộng Hinh: “Cô nhìn thứ trong túi xách của bạn mình liền rõ.”

Cố Khanh nói xong bước đi tìm Nam Nguyên.

Nguyền rủa cỡ nhỏ như vậy không tổn thương mạng người, nhưng có thể khiến đối tượng bị chỉ định gặp xui, cho dù báo án cũng không có chứng cứ cụ thể. Cộng thêm Bộ Nghiên Cứu Hiện Tượng Đặc Dị thường chỉ phụ trách sự kiện linh dị có ảnh hưởng lớn, đối với nguyền rủa quy mô nhỏ sẽ không hại mạng người như vậy nếu gặp thì chỉ ngăn lại.

Nhưng Cố Khanh đoán Lưu Di và chị họ của cô ta nếu đều dùng thứ nguyền rủa hại người, vậy mấy thứ kia đến từ đâu?

Cố Khanh cảm giác sự tình trong này không đơn giản như mặt ngoài.

Cố Khanh tìm được Nam Nguyên, hai người trò chuyện vài câu, cô nói cảm giác của Nam Nguyên là đúng, Trương Mộng Hinh hay Tống An Nhiên xác thực đều có chút không đúng, nhưng

"Hai người này đều là bởi vì ân oán cá nhân, chắc sẽ không ảnh hưởng đến người khác.”

Cố Khanh đang nói thì bên ngoài đã ồn ào.

Nhìn ra ngoài, hai chị em giả tạo Trương Mộng Hinh và Lưu Di đã đánh nhau, túm tóc nhéo tai, đá đấm cắn người, hai cô gái đẹp chớp mắt thành hai bà tám.

Bên cạnh là đồ vật trong túi xách của Lưu Di rơi vãi ra.

Xung quanh là một đám xem náo nhiệt, ai cũng không có tiến lên phía trước khuyên can.

Hai người trở mặt cũng nằm trong dự đoán của Cố Khanh, dù sao trước đó cô tìm đến Trương Mộng Hinh nói lời kia là muốn mượn cơ hội khiến hai người cãi nhau, tiện thể điều tra vật phẩm nguyền rủa của Lưu Di là lấy từ đâu ra.

Nhưng Cố Khanh không ngờ hai người sẽ đánh nhau tại đây.

Thật ra Trương Mộng Hinh đã sớm hoài nghi.

Lưu Di giống như đóa sen trắng, nhưng không ngốc chút nào, Trương Mộng Hinh trắng trợn cướp nhân vật của cô ta vậy mà vẫn không chút khúc mắc làm bạn với Trương Mộng Hinh, trong này khẳng định là có vấn đề!

Trong khoảng thời gian ở đoàn phim trải qua những chuyện đó, đương nhiên Trương Mộng Hinh cũng hoài nghi Lưu Di, nhưng Trương Mộng Hinh toàn gặp chuyện ngoài ý muốn, lúc bình thường ăn uống đều rất cẩn thận dùng thứ mình mua, khiến cô ta trong một chốc không tìm được chứng cứ.

Nhưng hôm nay Cố Khanh chỉ rõ vị trí là túi xách của Lưu Di, Trương Mộng Hinh liền mượn cơ hội lục túi luôn.

Cái khác đều rất bình thường, đồ trang điểm, gương, ví tiền, chìa khóa, nhưng bên trong cư nhiên còn có một con búp bê cổ xưa kỳ lạ.

Búp bê này không phải loại bằng bông hay búp bê Barbie mà các thiếu nữ thích, nó là búp bê hình người làm bằng vải bông màu trắng, trên đó vẽ ký hiệu màu đỏ, nhìn đã thấy kỳ dị.

Khiến Trương Mộng Hinh hết hồn là vị trí trái tim của búp bê ghim một cây kim!

Trương Mộng Hinh nhớ đến những ngày qua trái tim thường đau nhói, mắt cô ta tròn xoe.

Mặt sau búp bê có khóa kéo, có thể mở ra.

Trương Mộng Hinh mở búp bê ra, khi thấy thứ nằm bên trong thì ớn lạnh.

Trừ bông gòn làm búp bê phồng lên, có mấy sợi tóc, màu hạt dẻ giống như tóc của Trương Mộng Hinh. Mấy mảnh móng tay bị cắt xuống, Trương Mộng Hinh nhớ mấy ngày hôm trước dường như có cắt móng tay. Cuối cùng là một tờ giấy viết tên của cô ta.

Trương Mộng Hinh đã rõ, Lưu Di lén nguyền rủa mình?!

Trương Mộng Hinh đang định cầm búp bê đi tìm Lưu Di chất vấn thì vừa lúc người này trở về.

Lưu Di trở về liền thấy thứ trong tay Trương Mộng Hinh, thấy mặt Trương Mộng Hinh xanh mét, ánh mắt sáng rực nhìn chính mình, cả người Lưu Di run rẩy, nuốt nước miếng, mở miệng nói: “Mộng Hinh, cậu cậu nghe tôi nói đã”

Trương Mộng Hinh cười nhạt một tiếng: “Giải thích? Giải thích cái gì? Giải thích tại sao trong túi xách của mày có thứ nguyền rủa người, hơn nữa người bị nguyền rủa là tao sao?!”

Trương Mộng Hinh đã tức điên.

Cô ta luôn khinh thường ba cô gái cùng phòng ngủ với mình.

Trần Hiểu Hiểu bởi vì sự kiện cầm dao bị thương người khác mà ngồi tù.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất