Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học

Chương 254: Vô Đề

Chương 254: Vô Đề


Tạ Giác bắt lấy đèn pin bị ném đi, chiếu về phía Uông Diệc. Bùa trên người Uông Diệc đã thành tro, cậu ấy ngồi xổm xuống nhìn mắt cá chân của mình.

Ánh sáng đèn pin chiếu rõ trên mắt cá chân của Uông Diệc có một vòng dấu xanh tím, nhờ bùa hộ mệnh bảo vệ nên không có âm sát khí chui vào người, dù có thì với thể chất của Uông Diệc cũng có thể từ từ khôi phục lại.

Tạ Giác lại lần nữa dán một tấm bùa hộ mệnh lên người Uông Diệc, anh ấy tiếp tục điều tra xung quanh.

Tịnh Tương bảo vệ Uông Diệc, lẩm bẩm niệm chú Kim Cương. Bên ngoài vòng sáng bùa hộ mệnh, tùy theo Tịnh Tương mặc niệm chú Kim Cương hiện ra chữ vạn của Phật gia màu vàng thành một vòng quanh họ, tác dụng hộ thân tăng mạnh lên nhiều.

Trong tình huống này, ‘thứ’ núp trong chỗ tối hiển nhiên xem Tạ Giác là mục tiêu.

Tạ Giác xoay người lại, sau lưng anh ấy xuất hiện một mảnh màu trắng.

Uông Diệc vội hét lên:

“Sếp, cẩn thận!”

Tạ Giác đã chuẩn bị từ trước, chú Ngũ Lôi tích lũy đã lâu trong lòng bàn tay vỗ qua. Nơi lòng bàn tay và xương khô thủy tinh tiếp xúc vụt qua một tia chớp.

Trên hộp sọ của xương khô thủy tinh, vị trí hốc mắt cháy ngọn lửa xanh lè.

Nó phát ra tiếng thét chói tai, chẳng những không có lui về phía sau, ngược lại tiến lên mấy bước.

Tạ Giác vừa chống cự công kích của xương khô thủy tinh vừa nói:

“Nó đã mất ý thức, Tịnh Tương, mau niệm chú Tỉnh Thần!”

Phật pháp luôn có hiệu quả đặc biệt với tà vật như vậy.

Tịnh Tương nhanh chóng ngồi xếp bằng, chắp hai tay vào nhau, niệm chú Tỉnh Thần. Một đám chữ vạn màu vàng bay ra từ miệng Tịnh Tương, tiếp đó bay hướng xương khô thủy tinh.

Uông Diệc ở một bên thừa dịp Tạ Giác và xương khô thủy tinh vật lộn thì ném mấy lá bùa Lôi vào, xem như giảm bớt áp lực cho anh ấy.

Thế công của xương khô thủy tinh dần chậm lại, ngọn lửa xanh trong hốc mắt bập bùng cháy, hai bên ngừng đánh, Tạ Giác lùi về che trước mặt Tịnh Tương và Uông Diệc.

"Các ngươi là ai? Tại sao quấy rầy giấc ngủ của ta?” Miệng xương khô thủy tinh khép mở, phát ra giọng nữ êm tai như chim vàng anh hót.

Xương khô thủy tinh cũng là tiểu thư họ Ngụy khá buồn bực.

Năm xưa tiểu thư họ Ngụy chết bình thường, chết bệnh.

Nhưng ông nội nghe lời bậy bạ của đạo sĩ chôn thi cốt của nàng ở đây, muốn thay đổi số phận thiên sát cô tinh của mình, khiến nhà họ Ngụy kéo dài mãi.

Nàng không trách ông nội làm như vậy, ông nội yêu thương nàng bao nhiêu năm, làm như vậy cũng là bị buộc bất đắc dĩ.

Huống chi người chết rồi chỉ còn lại túi da, nếu có thể giúp ông nội thì nàng cũng sẵn lòng.

Nhưng mấu chốt ở chỗ, đó là một kẻ tà đạo, hắn chôn thi thể của nàng ở đây chẳng những không thể thay đổi mệnh cách của ông nội, còn sẽ biến nàng thành cương thi.

Cương thi sau khi đi ra, bước đầu tiên là phải hút máu của người ruột thịt.

Tiểu thư họ Ngụy ngoài ý muốn nghe được kế hoạch của đạo sĩ, nàng chết bệnh vốn có thể hồn về địa phủ nhưng đã ở lại trần gian.

Nàng nhìn thi thể của mình bị đặt trong huyệt tràn ngập âm sát khí, từ từ phát sinh thay đổi.

Nàng không muốn xác chết của mình biến thành cương thi, cho nên những năm sau nàng luôn dùng âm khí tự mình tu luyện chống cự âm sát khí của bản thân.

Nỗ lực của tiểu thư họ Ngụy có hiệu quả.

Đại khái mười mấy năm sau, tà đạo kia lại trở về, muốn khống chế cương thi mà hắn đinh ninh đã chờ mình trong mộ.

Nào ngờ tiểu thư họ Ngụy cố gắng vài năm, thi thể không biến thành cương thi, ngược lại bởi vì hai bên đối kháng mà thành xương khô thủy tinh.

Hơn nữa, thừa dịp tà đạo bị bất ngờ vì xương khô thủy tinh, nàng giết đối phương.

Sau khi giải quyết nguy cơ từ tà đạo, tiểu thư họ Ngụy lại bởi vì giết người mà thành lệ quỷ, không thể vào địa phủ nữa.

Nàng luôn ngủ trong hầm mộ này, một giấc mơ dài mấy trăm năm.

Tiểu thư họ Ngụy không ngờ mấy trăm năm sau sẽ có một đội khảo cổ mở ra hầm mộ của mình.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất